Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 71: Em muốn chết phải không?




Lạc Y Y đưa tay muốn lấy, nhưng hắn thoắt cái đã đưa lên ngang tai mình. Cô đành phải thu tay về nhẹ nhàng nói
Trong lúc đi mua sắm... thấy cái đó... nên tiện tay mua về
Bạch Dạ Phi Ưng không thương tiếc xé lớp giấy màu xanh dương được gói cẩn thận đẹp mắt
Bên trong là chiếc ghim cài áo bằng bạc có hình chiếc lông vũ
Hắn nhìn cô giọng nói chẳng vui chút nào
Đi về trễ, còn lấy tiền của tôi mua sắm bừa bãi, thứ này em sử dụng được hay sao? Lạc Y Y... có phải em muốn chết lắm không?
Y Y nghe thấy muốn giơ tay lấy nó về, nhưng hắn càng giơ càng cao
Mở miệng tra hỏi như muốn ăn tươi nuốt sống cô
Giải thích
Ách... cái đó... lúc vào cửa hàng trang sức... vô tình đi sang quầy nam, nếu đột nhiên đi ra thì tôi ngại... cho nên vào xem thử... dạo 1 vòng thấy thứ đó đẹp nên định mua tặng... ngài
Chân mày hắn nghe thấy cô mua quà cho mình, giãn ra chút chút ít. Sau đó lại cau có
Kim cương đá quý rất nhiều, em dùng tiền của tôi mua đồ cho tôi cũng keo kiệt vậy à? Đồ bằng bạc là muốn hạ thấp địa vị của tôi xuống sao?
Y Y xua tay lắc đầu quyết liệt, tỏ ra bộ dạng thỏ con ngây thơ vô hại đáng thương nhìn hắn
Tôi... lúc đó nhìn thấy cái ghim cài bằng bạc liền nhớ đến mái tóc màu bạch kim của ngài, hình dáng lông vũ... lại nhớ đến tên ngài... cho nên... tôi...
Cô cắn môi rồi nói tiếp
Là tôi suy nghĩ không chu đáo, vẫn nên để tôi đem đến đó trả lại thì hơn
Nói xong liền muốn lấy lại, hắn lại đưa tay đi chỗ khác né tránh
Tặng xong rồi đòi lại, em có ý gì?
Nó... nó không hợp với ngài...
Hắn lập tức chắn cái người đang muốn đòi lại quà, cũng tiện thể cắt lời
Ai nói
Cô không vươn người giành lấy nữa, xoay đầu né tránh cái nhìn của hắn rồi nhanh chóng trả lời
Ngài
1 từ đó đủ làm hắn cứng họng, nhìn ngang liếc dọc lúc lâu mới tìm cách chữa cháy
Tóm lại... quà đã tặng rồi không cho lấy lại
Dù sao ngài cũng không dùng đến...
Cô lầm bầm
Hắn nghe thấy nhưng dùng chủ đề khác cắt ngang
Đừng tưởng tặng quà xong là tôi sẽ không trừng phạt em việc đi về trễ
Oh...
Cô nói bằng giọng mũi, cả người cũng yểu xìu
Hắn đem cất cái ghim cài vào tủ, rồi chấp tay sau lưng giả vờ uy nghiêm
Mau đi tắm rửa sạch sẽ
Ừm...
Y Y cúi đầu buồn bã đi ra ngoài. Cô ảo não lê thân thể về phòng đóng cửa lại
Xả nước vào bồn rồi ngồi vào trong để nước ấm bao bọc cơ thể đầy bụi
Cô vuốt ngược mái tóc về phía sau, đôi mắt lạnh dần
Dáng vẻ ngây thơ lúc nãy chỉ là giả vờ mà thôi, nhưng không ngờ lại thành công mĩ mãn
Lúc trưa là cô cố tình không về biệt thự, sau đó đi vào trung tâm ăn uống xong rồi chuẩn bị quà
Y Y thoa xà phòng lên cơ thể, nhẹ nhàng cảm thụ hương thơm ngọt dịu, miệng nở nụ cười lạnh
Thật ra lúc vào cũng không cần làm rơi hộp quà. Nhưng cô đã nghĩ đến khả năng hắn không mở đèn, làm như thế chỉ là thu hút sự chú ý thôi
Xác suất hắn ném cái ghim rồi chửi mắng cô rất có thể sẽ xảy ra, nhưng không sao
Cô làm điều này không phải để lấy lòng, mà để hắn bớt phòng bị mà thôi
Chuyện mẹ đi Mỹ chắc chắn sẽ bại lộ 1 khi hắn điều tra. Vậy thì chi bằng cô đi trước 1 bước, để hắn không sinh nghi về sự ngoan ngoãn cô tạo ra
Cô không lao đầu vào mua quà trước, chính là tránh để hắn biết cô đang tìm cách đối phó
1 sự trùng hợp bất ngờ được tạo dựng lên vẫn tốt hơn rất nhiều
Để hắn nghĩ cô vẫn còn nhớ đến hắn. Nhưng đã nhớ đến rồi tại sao vẫn không mau chóng về biệt thự?
Ha... lúc này chắc chắn hắn đã bình tâm mà suy nghĩ đến vấn đề này
Ngày mai khi hắn ăn sáng thế nào cũng sẽ hỏi thôi
Lại có kịch hay rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.