Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 94: Khẩn trương cái gì?




Lạc Y Y nhìn đàn cá bơi tung tăng, trong lòng cảm thấy vô cùng ảo não
Lúc đầu cô còn bài xích, cảm thấy hắn ghê tởm
Nhưng sao mấy hôm nay lại bị cuống theo, chìm đắm vào
Dụ.c vọ.ng của cô lớn đến thế ư?
Bình tĩnh nào, Lạc Y Y. Mày cũng đâu phải là nữ chính phim truyền hình dài tập gì gì đó. Chỉ có cảm giác khi nam chính chạm vào1
Đừng vì những điều này mà nghĩ bản thân thích hắn
Có điên mới đi thích kẻ đã ngược đãi mình đủ đường?
Không nghĩ lung tung nữa. Phải theo góc độ khác mà phân tích...
Nếu bây giờ được lựa chọn giữa việc ở lại nơi này và trốn đi nơi khác... sẽ chọn cái nào?
Tất nhiên là trốn đi
Vậy nên, Y Y nhanh chóng đưa ra kết luận. Cô không có tình cảm gì với tên ác ma này. Chỉ là nhu cầu thôi
Cô cũng giống hắn, cần người giải quyết....
Y Y ngồi dậy, bóp bóp cái vai có chút mỏi
Hắn đang làm việc, cô ở đây cũng vô dụng. Chi bằng ra ngoài dạo mát
Chỉ vừa đứng lên liền thấy hắn đi đến nắm lấy tay cô rồi kéo ra ngoài
Ah...
Cô đang định lên tiếng hắn đã nhanh hơn, vào hẳn miệng cô ngồi trong đó
Em thấy trong người khoẻ hơn rồi chứ?
À... ừ... đã... đã ổn rồi
Mày lắp bắp cái gì, trả lời nhanh gọn dứt khoát vào đi chứ!!!!
Vậy thì đi thôi
Hắn cười đẹp đến bán nước
Y Y có chút sợ, đang bị kéo đi chợt cô rụt tay lại
Đi đâu chứ? Chẳng lẽ...
Hắn chiếm ưu thế về sức mạnh, không dễ dàng để tay cô bị vuột khỏi. Cảm nhận được người phía sau lưng có chút khác thường liền dừng lại
Bạch Dạ Phi Ưng xoay người chậm rãi đi từng bước đến bên cạnh rồi
Y Y bị dồn vào đường cùng lui dần về phía sau cho đến khi lưng chạm vào bức tường dày
Hắn kéo bàn tay đang bị nắm của cô lên ấn nó luôn vào tường. Gương mặt đẹp trai lộ ra ánh mắt thăm dò
Chẳng lẽ... em đang nghĩ đến chuyện gì hư hỏng sao?
Lạc Y Y hít sâu, xoay đầu tránh né, giọng nói hiện lên rõ 7 phần chột dạ, 3 phần lúng túng
Không... làm... làm gì có... tôi không có...
Hắn như con hổ đang săn mồi, chậm rãi tiến đến gần quan sát gương mặt đỏ lự cong miệng cười
Vậy thì em khẩn trương làm gì
Tôi... tôi...
Chưa kịp giải thích đã bị lôi đi
Y Y bị nhét vào ghế phụ chiếc Audi cô cẩn thận thắt dây an toàn
Hắn định đưa cô đi đâu vậy? Có cần nhắn tin gọi Phi Yến không
Lỡ đâu lần này 1 đi không trở lại. Hắn đem cô đến nơi hoang vắng rồi diệt khẩu phi tang...
Trong lúc cô đang hoang mang lo sợ, thì chiếc xe đã dừng trước cửa 1 trung tâm thương mại
Đây cũng là sản nghiệp của hắn
Vừa bước xuống xe, hắn đã nhận được cái nhìn ái mộ của phái nữ
Lúc này cô vẫn còn ngồi trên xe, cách 1 tấm kính gương mặt cô méo xệch
Đúng là tuổi trẻ chưa trải đời, đi hâm mộ 1 tên đại ma đầu
Bạch Dạ Phi Ưng lịch lãm mở cửa giúp cô gái nhỏ trong xe đi xuống
Cô ngơ ngác nhìn nhưng rất nhanh sau đó cũng bước xuống
Không phải hắn đưa cô đến để giữ xe, còn bản thân thì thoải mái đi trêu hoa ghẹo nguyệt sao?
Hẳn là muốn để cô đi theo bưng bê rồi
Nhìn thấy cô gái nhỏ bên cạnh hắn, những tiểu thư lúc nãy ghen tỵ đến mức muốn giết người
Hắn đưa cô vào khu trang sức cao cấp, những thứ nằm trong tầm mắt đều được hắn mua sạch
Lạc Y Y, chỉ vừa mới vào đã vung 1 đống tiền, đem hết đống này xuống nhà xe chắc xương cốt cô cũng không còn lành lặn. Cũng chẳng biết hắn còn muốn mua những gì...
Sau khi nhân viên đóng gói tất cả sản phẩm, hắn liền xoay sang ân cần hỏi
Em có muốn mua thứ gì không?
Y Y không nghĩ nhiều đối mặt với hắn cô nhạn chóng chỉ tay ra phía sau. Chỉ cần không mua trang sức là tốt rồi
Tôi không muốn mua trang sức
Em chắc chắn? Hắn nhìn nơi cô đang chỉ, cố ý hỏi lại lần nữa
Chắc... Tam tiểu thư tặng tôi rất nhiều rồi, cho nên chúng ta sang cửa hàng...
Cô xoay người nhìn về cửa hàng lúc nãy mình đã chỉ
Đồ ở nơi đó cực kỳ nhẹ, chắc chắn không làm cô chật vật. Có điều Lạc Y Y không ngờ nơi cô vừa hướng đến lại là cửa hàng nội y quyến rũ. Cô như chết lặng, những từ muốn thốt ra cũng chui ngược vài bụng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.