Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 266: Merlin… lại là nữ?




Hai tên phía sau công chúa Luna thấy vậy lao tới, lần này Vũ Minh cũng không có tiếp tục nương tay. Hắn bàn tay hóa chưởng, cũng không có vận dụng ra võ kỹ, chỉ đơn thuần sử dụng chân nguyên lực.
Ầm 1 tiếng, 2 tên kia ngay tại chỗ bị đánh bay trên không, rơi xuống đất, tại chỗ bất tỉnh.
“Đủ rồi!”. Luna quát lớn, sau đó đi lên 1 bước.
“Depulso!”.
Bàn tay nàng vung ra, ngay lập tức đánh bay toàn bộ đám người Vũ Minh.
“Brachiabindo!”. Luna trên miệng lại lẩm bẩm cái gì đó, Vũ Minh đám người chỉ cảm thấy có 1 sợi dây vô hình đem bọn họ toàn bộ trói lại, không nhúc nhích được.
Thực ra họ chỉ cần vận lực nhiều 1 chút liền có thể thoát ra, nhưng mà đám người họ hiện tại đều ngẩn người ra nhìn lấy Luna. Trên mặt tràn đầy là sửng sốt cùng giật mình.
Cái này là chiêu thức gì?
Miệng nói vài câu liền đem họ trói lại? Nhưng lực đạo này cũng quá yếu đi?.
Thậm chí ngay cả Vũ Minh cũng chẳng hiểu ra sao.
Mà lúc này, Luna đi tới bên cạnh 2 tên mặc áo giáp đang nằm trên đất kia, miệng lẩm bẩm cái gì đó, bàn tay nàng bỗng chốc phát sáng. Sau đó trước sự khó tin của đám người Vũ Minh, 2 người kia vết thương nhanh chóng hồi phục lại như lúc ban đầu.
“Uy, nha đầu, ngươi làm thế nào vậy?”. Lâm Dũng nhịn không được nói.
“Ngậm miệng. Silencio!”. Luna tức giận vung tay lên.
Đám người Vũ Minh cảm thấy miệng mình bị thứ gì đó bịt chặt. Nhưng lần này họ cũng không có tiếp tục đứng đó, toàn bộ dùng sức 1 cái liền thoát khỏi trói buộc.
“Ta nói ngươi nha đầu, hỏi 1 câu mà thôi, tức giận như vậy làm gì? Còn nữa, ngươi sử dụng sức mạnh gì vậy? Thật thần kỳ a”. Lâm Dũng đi tới vài bước, ánh mắt vô cùng hiếu kỳ nhìn lấy Luna.
Mà Luna thấy mấy người Vũ Minh vậy mà thoát khỏi phép thuật của nàng, ánh mắt nàng hiện lên vẻ bối rối cùng sợ hãi.
Xoạt!
2 tên mặc áo giáp kia lập tức từ dưới đất đứng dậy, rút kiếm cản trước người Luna. Tuy nhiên nhìn họ hành động, vết thương cũng không phải hoàn toàn chữa trị, vẫn còn ảnh hưởng hành động nhiều lắm.
“Các người, rốt cuộc là ai?!”. Luna cắn răng nói.
||||| Truyện đề cử: Mưa Bụi Thượng Hải |||||
Có thể trong nháy mắt hạ gục 50 tên thực tập kỵ sĩ, có thể thoát khỏi nàng trói buộc, nàng biết mình cũng không phải đám người này đối thủ.
“Chúng ta? Đi ngang qua a, đã nói từ đầu rồi không phải sao?”. Lâm Dũng ngẩn ra nói.
“Deletrius!”. Luna bàn tay hướng về phía Lâm Dũng hét lớn.
Ầm!
Lâm Dũng cơ thể trong nháy mắt bị đánh thành… khỏa thân.
Không sai! Quần áo hắn toàn bộ nổ.
1 mảnh cũng không còn.
Vũ Minh mấy người ánh mắt trợn tròn nhìn tới.
Nữ nhân này… quá mẹ nó… quá mẹ nó…
1 lời không hợp liền xé quần áo! Ông trời của ta a.
Nữ nhân này mẹ nó thật không nói lý.
Mà Lâm Dũng cảm nhận thấy cơ thể trong nháy mắt lạnh lẽo, có chút cứng ngắc nhìn xuống, thấy bản thân đang… không mảnh vải che thân, trần như nhộng, gương mặt trong nháy mắt đỏ bừng. Hắn vội vàng từ trong không gian trang bị lấy ra 1 bộ đồ che lại.
“Uy, nha đầu, có gì từ từ nói, dù thật yêu thích ta, cũng đừng có như thế vội vàng chứ? Nơi đây có người nhìn đâu, làm gì xé quần áo của ta, chờ đến tối ta cho ngươi xem không được sao?”. Lâm Dũng gương mặt méo mó, lại khóc không ra nước mắt.
Luna gương mặt đỏ bừng. Nàng đầu óc hiện tại không đủ dùng.
Trong đầu hiện lên hình ảnh Lâm Dũng không mảnh vải che thân khiến nàng không biết dấu mặt đi đâu.
Mà sau đó mới nhớ tới điều gì đó, ánh mắt đầu kinh hãi nhìn Lâm Dũng.
Vừa rồi uy lực 1 chiêu kia, nàng gần như sử dụng toàn bộ sức mạnh. Vậy mà… chỉ đem quần áo hắn cho nổ, người này… cơ thể làm bằng gì? Sắt thép cũng không có cơ thể hắn mạnh mẽ a.
“Ngươi muốn làm gì?!”. Lâm Dũng thấy Luna nhìn chằm chằm mình, hắn nhịn không được rùng mình 1 cái, tay nắm quần áo chặt thêm 1 chút, ánh mắt cảnh giác nhìn lấy Luna, giống như sợ 1 giây sau nàng sẽ đối với hắn làm gì đó như thế.
Đám người Vũ Minh ánh mắt cổ quái nhìn lấy hắn.
“Lâm Dũng”. Duke lưỡng lự 1 chút rồi lên tiếng.
“Chuyện gì?!”.
“Ngươi…”.
“Ta thế nào?”.
“Ngươi…”.
“Có gì mau nói, lằng nhà lằng nhằng như đàn bà”.
“Ngươi… mông thật trắng”.
Lâm Dũng gương mặt thoái cái cứng lại, sau đó, hắn trong nháy mắt quay người dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi nập sau 1 vật che chắn.
“Oa, cái mông thật trắng a”. Chad gác 2 tay lên vai của Duke cùng Tử Thiên cao giọng nói.
“Ha ha ha”.
Đám người cười lớn.
Luna ngó đầu ra, ánh mắt cổ quái nhìn đám người.
Mấy người này, có vẻ như không giống người xấu lắm. Những tên thực tập kỵ sĩ kia nàng nhìn ra được họ cũng không có chết, cũng chỉ bất tỉnh hoặc bị thương nhẹ mà thôi.
Mà giống như mấy người này nói, họ từ đầu cũng không có ý định động thủ trước, là do người của nàng trước động thủ nên họ mới phản kháng.
Chẳng lẽ họ thật từ nơi khác đến?!
Một lát sau, Lâm Dũng đi ra, quần áo đã mặc tử tế, nhưng trên mặt vẫn là như thế đỏ bừng.
“Ha ha, Lâm Dũng, ta thật không ngờ…”.
“Ngậm miệng!”. Lâm Dũng tức giận trừng mắt nhìn Vũ Minh nói.
Cái này đáng chết huynh đệ. Vậy mà nhìn hắn xấu mặt lâu như thế cũng không nhắc nhở.
Nhưng ngay lúc này, Vũ Minh đột nhiên biến sắc.
“Nguy hiểm!”.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, đám người toàn bộ bị đánh bay về phía sau.
Mà nơi họ đứng vừa rồi nổ ra 1 cái động lớn.
Bất thình lình, trước mặt Luna xuất hiện 1 người nữ nhân, áo bào đen, mái tóc bạch kim, gương mặt tinh mỹ tới cực điểm. Vũ Minh có thể khẳng định, trên vũ trụ này chỉ có Chiêu Hy mơi có thể thắng được nàng về mặt nhan sắc.
Người này…
“Các ngươi… là người nào?!”. Nữ nhân kia âm thanh lạnh lùng vang lên. Gương mặt băng lãnh tới đáng sợ.
Đám người Vũ Minh nhất thời âm trầm lên, đột nhiên bị đánh lén ai không tức giận? Vừa rồi họ có thể cảm nhận được 1 đòn kia uy lực, nếu không phải họ kịp thời phản ứng, chỉ sợ đã bị đánh trọng thương rồi.
“Thối nữ nhân, muốn chết!”. Chad nóng tính nhất, hắn tức giận, bàn tay liền xuất hiện 1 cây búa to, hắn đạp mạnh xuống đất lao lên.
Nữ nhân kia ánh mắt hơi rụt lại nhìn búa của Chad gần xuống, nhưng ngay khi cây búa sắp chạm tới nàng, nàng trong nháy mắt biến mất. Sau đó liền xuất hiện tại sau lưng Chad.
Bàn tay nhẹ vung lên, Chad như diều đứt dây bay ra ngoài, miệng phun ra 1 ngụm máu tươi. Mà cơ thể giống như bị trói chặt lại.
“Thả ta ra, thối kỹ nữ”. Chad tức giận nói, hắn vùng vẫy nhưng thoát không được.
“Hừ!”. Nữ nhân kia hừ lạnh 1 tiếng, tay vung lên, Chad nhất thời không nói được câu nào.
Vũ Minh đám người ánh mắt lạnh xuống, người này công kích thật quỷ dị, họ không thấy được nàng thế nào công kích, vung vung cánh tay liền bắt sống 1 người của họ.
Vũ Minh nheo mắt lại, tốc độ hắn nhanh tới cực điểm đánh ra 1 chưởng. Mà nữ nhân kia tay khẽ vung lên liền cản lại chiêu thức của hắn.
“Các ngươi lui ra”. Vũ Minh lạnh lùng nói.
Mấy người Duke nhìn hắn 1 cái, cũng không có nói gì, lùi lại phía sau đi tới bên cạnh Chad, họ thử giải thoát cho hắn, nhưng là không biết rốt cuộc đây là công kích gì, Chad như con bạch tuộc bị buộc lại tó, miệng phát ra tiếng “ư ư” như bị nhét miếng vải trong mồm như thế.
Nhận thấy giúp không được Chad, họ cũng không thèm quan tâm, dù sao chết không được. Họ ánh mắt đều đổ về phía Vũ Minh cùng nữ nhân kia.
Nữ nhân kia tay đưa ra búng tay 1 cái, xung quanh 2 người tạo ra 1 vòng lửa dâng lên.
Vũ Minh nheo mắt lại, chẳng lẽ nàng cảm thấy lửa có thể uy hiếp mình?.
Hắn không nói 2 lời, chân đạp mạnh xuống đất lao tới.
Mà nữ nhân kia, vẫn đứng yên tại chỗ, Vũ Minh 1 quyền đánh xuống… nàng lại biến mất. Sau đó xuất hiện phía sau Vũ Minh.
Bàn tay giơ lên khẽ vẫy 1 cái, Vũ Minh cảm nhận được uy hiếp, lập tức mở ra Thiên Ma Phản Đạn Khí.
Ầm!
Thứ gì đó đánh vào vòng bảo hộ của hắn, trong nháy mắt, vòng bảo hộ liền đem công kích bắn ngược lại. Nữ nhân kia giật mình 1 cái, lắc mình né tránh.
Vũ Minh tay hóa chưởng, 1 chiêu “Thiên Ma Phượng Dực Chưởng” đánh ra. Chân nguyên lực hóa phượng hòa, dùng tốc độ kinh người lao tới phía nữ nhân kia.
Nhưng mà, chỉ thấy nữ nhân kia chỉ vung vẩy tay vài cái liền đem chiêu thức của hắn hóa giả, mà sau cùng còn vung tay lên 1 cái, Vũ Minh không kịp tránh, chỉ cảm thấy trước ngực đau nhói, trên người hắn nhất thời nổ tung.
Mà trong nháy mắt này, Vũ Minh từ trong không gian trang bị lấy ra 1 món Thượng Phẩm Pháp Khí cái quần nhanh chóng mặc vào, tất cả xảy ra chưa đầy 1 giây.
“Mẹ nó, nữ nhân các ngươi làm gì như thế vô sỉ? Hở 1 chút là đem quần áo người khác đánh nát?!”. Vũ Minh tức giận nói.
Mà đám người lúc này thấy rõ Vũ Minh, hắn mặc 1 chiếc quần đùi màu trắng tới đầu gối, thân trên trụi lủi, trước ngực có 1 vét đỏ rất rõ. Hiện tại còn đang hơi chảy máu.
Nữ nhân kia hơi ngẩn ra, nàng có chút kinh ngạc, nhận 1 đòn của nàng hắn vậy mà không có chút nào vấn đề. Còn hùng hổ như thế chửi bới.
“Ngươi… rất mạnh”.
“Ngươi là ai?!”. Vũ Minh cũng không tiếp tục tấn công, hắn cảm thấy dù mở ra bí pháp hay thần thể cũng không thể giết chết nữ nhân này, nên dù công kích tiếp cũng không có gì dùng. Người này di chuyển cùng công kích quá quỷ dị.
Nhất là loại kia trốn tránh, thoắt ẩn thoắt hiện. Rất khó đối phó.
“Ta? Pháp sư Merlin”. Nữ nhân lạnh nhạt nói.
Mà đám người, gương mặt ngốc trệ nhìn nàng. Bao gồm cả Vũ Minh.
Nàng…
Nàng nói cái gì?!
Mer… Merlin?!
Merlin… lại là nữ nhân?! Đùa ta đi???

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.