Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 48: Phản ứng, truyền thụ võ kỹ




“Tướng quân, có tin về thiếu gia”
Một tên quân nhân đi vào nói
“Chuyện gì, hắn lại gây chuyện đánh nhau?” Vũ Nguyên cau mày hỏi
“Dạ, nhưng lần này… có chút lớn” người quân nhân kia nói
“Lớn? Hắn đánh ai rồi?”
“Thiếu gia cùng Sở gia Sở Tề ký kết sinh tử chiến, hơn nữa thiếu gia dùng thực lực tuyệt đối giết chết Sở Tề”
“Cái gì? Tin này là thật?” Vũ Nguyên bật dậy khó tin nói
“Dạ đúng, đây là tin do Mạc Hồng Phong gửi tới, hơn nữa Vũ Na tiểu thư cũng có báo tin về, 100% chính xác”
“Tại sao họ lại sinh tử chiến?”
“Bẩm tướng quân, theo tình báo ghi lại, Sờ Tề ngày đầu chuyển qua lớp thiếu gia có chút xích mích với thiếu gia, hơn nữa thiếu gia cùng Tô gia công chúa có tình cảm trai gái, Sở Tề sinh lòng oán hận nên sự việc mới xảy ra”
“Tô gia… được rồi, ngươi lui xuống đi” Vũ Nguyên trầm ngâm 1 chút liền phất tay nói
Chờ quân nhân kia đi ra Vũ Nguyên liền bấm nút trên đồng hồ liên lạc với ai đó
“Cha, xảy ra đai sự” ngay khi kết nối Vũ Nguyên liền nói
“Chuyện gì?”
Vũ Nguyên kể lại toàn bộ câu chuyện, phía bên kia trầm ngâm 1 chút sau đó nói
“Ta đã biết, ngươi an bài 1 chút cho người bảo vệ Tô gia, trên thương trường ta mặc kệ, nhưng người nhà họ phải an toàn, hiểu không?”
“Cha, nhưng như thế liệu Sở gia có hay không…” Vũ Nguyên ngập ngừng nói
“Có thể Tô Ánh Tuyết cô bé đó có thể sẽ là con dâu tương lai của ngươi, ngươi biết nên làm thế nào rồi chứ?” Vũ Hoàng nói
“Dạ, đã biết, cha. Vậy con tắt máy”
Vũ Nguyên ngắt đi liên lạc, ánh mắt thâm thúy lóe lên vẻ tàn nhẫn lẩm bẩm nói
“Sở gia a, hi vọng các ngươi đừng làm quá, nếu không…”
Võ giả liên minh
“Tinh Trúc, thế nào rồi?” Bạch Tử ngồi trên ghế lạnh nhạt hỏi
“Cha, lần này liên lụy có chút lớn, gần 1 phần 10 võ giả liên minh đều dính tới, trong đó bị giết hơn 3 ngàn, trong đó số lớn đều bị giam lại” Quân Tinh Trúc hơi chút lo lắng nói
“Ồ, vậy Thiên Các làm thế nào?” Bạch Tử hứng thú hỏi
“Trưởng lão Thiên Các kêu ta chuyển lời cho ngài là hiện đang giam giữ hơn 20 ngàn người, nhân số có chút lớn nên cần mệnh lệnh của ngài”
“Vậy sao? Giết hết đi” Bạch Tử cười nói
“Vâng thưa cha” Quân Tinh Trúc gật đầu nói
Nhưng vừa dứt lời thì đồng hồ liên lạc vang lên tín hiệu
Quân Tinh Trúc rút ra tai nghe gắn vào, 1 lúc sau nàng nhìn về phía Bạch Tử nói
“Cha, có tin từ Vũ Minh” Quân Tinh Trúc trình thuật lại
“À… phái 2 tên Hợp Đạo tầng 5, Thiên đội số 3 đi âm thầm bảo vệ người Tô gia”
“Còn Vũ Minh?”
“Mặc kệ hắn” Bạch Tử lắc đầu nói
“Vâng” Quân Tinh Trúc truyền đi tin tức xong nhìn về phía Bạch Tử có chút kỳ quái hỏi
“Cha, ngài làm thế có phải hay không có chút quá bao che? Chẳng lẽ ngài không sợ hắn nằm trong sự bảo vệ như thế có thể ảnh hưởng đến tương lai phát triển sao?”
“Ha ha ha, ta làm thế không phải vì hắn” Bạch Từ cười lắc đầu nói
“Vậy ngài tại sao còn…” Quân Tinh Trúc ngập ngừng hỏi
“Nếu như Sở gia thật sự động vào Tô gia, ta đảm bảo cả Sở gia sẽ bốc hơi khỏi nhân gian này, hắn trả thù tâm ngươi không biết cường đại cỡ nào đâu, ta chỉ muốn giảm bớt số người chết đi thôi” Bạch Tử cười nhạt nói
Lời Bạch Tử nói ra khiến Quân Tinh Trúc choáng váng, cái gì là giảm bớt số người chết? Hơn 20 ngàn người ngài nói giết liền giết, Sở gia lại có bao nhiêu? 100? 500? hay 1000?
Bạch Tử nhìn vẻ mặt Quân Tinh Trúc liền đoán ra được phần nào ý nghĩ, hắn liền cười không nói gì
Trên đoàn tàu
“Chỉ có 2 giờ nghỉ ngơi, ngươi kéo chúng ta tới nhà ăn làm gì?” Vũ Na giọng bực tức nhìn Vũ Minh nói
“Tỷ muốn lên võ đài nữa sao?” Vũ Minh liếc mắt nhìn nàng nói
“Nói nhảm, ta thắng ngươi rồi, tất nhiên không cần lên” Vũ Na trừng mắt nhìn hắn
“Ta không nhường làm như ngươi thắng được ấy” Vũ Minh lẩm bẩm nói
Chỉ là lời của hắn bị Vũ Na nghe thấy, thể là tay dùng sức nắm lấy lỗ tai của hắn kéo
“Ngươi nói ta đánh không lại ngươi?”
“Đau đau đau, đừng kéo, kéo nữa liền đứt” Vũ Minh kêu lên nói
“Ngươi nói xem ta có đánh thắng được ngươi hay không?” Vũ Na hừ 1 cái nói
“Tỷ là giỏi nhất, ta tất nhiên đánh không lại ngài, mau buông ta, buông tay”
“Hừ, xem như ngươi thức thời” Vũ Na nói xong liền thả tay ra
Tô Ánh Tuyết cùng Lâm Dũng bên cạnh nhìn thế liền cười, trên võ đài Vũ Minh hắn như thần như ma, vậy mà xuống dưới lại bị 1 người con gái trị, nói ra không biết có ai tin hay không
“Đúng rồi, ngươi dùng võ kỹ khi nãy là gì? Uy lực thật bá đạo” Tô Ánh Tuyết nói
“Là Xuân Phong Lôi Mộng Vũ, thiên cấp võ kỹ của Vũ gia, ngươi muốn học sao?” Vũ Minh cười nói
“Không muốn, nó không thích hợp ta” Tô Ánh Tuyết lắc đầu nói
“Cũng đúng, ngươi dùng kiếm mà” Vũ Minh gật đầu nói, nhưng đột nhiên lại cảm nhận được ánh mắt nguy hiểm đang nhìn mình, hắn quay sang thì thấy Vũ Na ánh mắt tròng trọc nhìn hắn
“Ngươi nên dạy ta a, có đúng hay không?” Vũ Na thu hồi ánh mắt nguy hiểm, sau đó dùng giọng nói nũng nịu nói
“Đừng, đừng, ta dạy còn không được hay sao?” Vũ Minh chịu thua, mỗi lần Vũ Na dùng giọng nói này thể nào hắn cũng gặp tai ương
“Ngươi so vừa rồi hiểu chuyện nhiều” Vũ Na cười vỗ vỗ đầu hắn nói
Vũ Minh miệng co quắp, rất muốn mắng chửi nhưng lại không dám, có trời mới biết hắn nói ra sẽ có hậu quả gì
Vũ Minh dẫn theo 3 người đến luyện võ trường, sau đó tìm 1 phòng riêng biệt rồi đi vào, nơi này rất rộng, có khoảng 100 mét vuông, chiều cao tới mấy chục mét
Hắn nhìn Vũ Na nói
“Lên đây đi”
Vũ Na gật đầu đi lên, Vũ Minh đi lại phía sau nàng, sau đó tay chạm vào lưng nàng nói
“Đừng chống cự”
Vũ Na cảm giác 1 luồng chân nguyên lực khủng bố tràn vào cơ thể, theo bản năng muốn chống trả nhưng bị lời nói của Vũ Minh làm dừng lại
Sau đó cơ thể nàng bắt đầu bị hắn khống chế, cánh tay nàng đột nhiên đánh nắm chặt đánh ra ngoài
Vũ Minh phía sau nói
“Xuân Phong Lôi Mộng Vũ hướng tới hoàn thiện sơ hở và giúp ta di chuyển khi đang dừng lại, đó là những kỹ xảo giúp lật ngược tình thế dù tưởng như đã nắm chắc phần thua”
“Nhớ kỹ lộ tuyến đi của chân nguyên lực”
“Điều tiết hơi thở cùng ý thức giúp chủ thế hành động theo ý muốn”
Nói tới đây hắn liền điều khiển tay của Vũ Na xoay tới xoay lui trong không trung
“Mọi sự di chuyển đều bao hàm sự xoay vòng và trực tuyến, thông qua sự xoay vòng, dù sức mạnh nào cũng bị cuốn về phía mình”
Vừa nói hắn vừa điều khiển, xung quanh tay Vũ Na như có lực hút hút như đang hút không khí vào tạo thành 1 vòng xoáy sau đó liền đánh ra ngoài
“Chiêu thứ nhất: Thanh Vân Hồi Phong”
Chưởng lực đánh ra chúng vách tường để lại 1 lỗ lớn trên đó
“Tăng sức mạnh hội tụ thông qua chuyển động xoay vòng lên nhiều lẩn rồi phát tán theo trực tuyến”
Sau đó tay Vũ Na đột nhiên xoay 1 vòng sau đó đưa ra sau, rồi đấm tới phía trước
“Chiêu thứ 2: Nộ Hổ Xuất Động”
“Đối với người sở hữu chân nguyên lực chưa đạt tới ngoại phóng thì với những người ở khoảng cách xa xem như vô hiệu, còn khoảng cách gần khi muốn tấn công, trước tiên phải kết hợp chân nguyên lực trong cơ thể cùng chân nguyên lực trong tự nhiên sẽ giúp ta có cảm nhận chính xác nhất nơi cần ra quyền”
“Chiêu thứ 3: Bách Liệt Quyền Phong Nha”
Vũ Na xoay người 1 cái, đột nhiên đối với bức tường đánh ra trăm quyền chỉ trong chớp mắt
Sau đó lực phản chấn khiến cho nàng bị đẩy lùi ra, nhưng khi tung quyền nàng quay người làm giảm lực phản lại chỉ khiến nàng lùi lại 1 mét
Vũ Minh tay sau lưng điều khiển nàng khiến chân nàng chạm đất 1 cái liền đẩy mạnh lên cao
“Khi cơ thể cảm giác nhẹ bẫng, chính là lúc chân nguyên lực trong cơ thể cần phát ra”
“Chiêu thứ 4: Thiên Kiếm Chi Cước”
Trên không trung Vũ Na nghiêng người quét chân 1 cái, trên bức tường liền xuất hiện 1 vết như bị 1 vật gì đó xẹt qua để lại 1 vết đường thẳng rõ rệt
“Không khí cũng như đất bằng, dựa vào kỹ xảo hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đi lên, chiêu thức không phải cứng nhắc sử dụng mà là phải biết dùng não suy nghĩ”
“Chiêu thứ 5: Bách Bộ Chấn Cước”
Vũ Na 1 chân đột nhiên đạp vào không khí, sau đó liền bắn lên cao
Khi sắp tiếp cận trần nhà thì bên tai vang lên tiếng Vũ Minh
“Tập trung toàn bộ chân nguyên lực vào quyền đầu, sau đó tung quyền”
“Chiêu thứ 6: Phá Diệt Quyền”
Trần nhà bị Vũ Na đánh ra 1 lỗ thủng lớn, chỉ là không cách nào phá hủy
Sau đó Vũ Na cùng Vũ Minh liền rơi xuống đất
Vũ Na nhìn bàn tay mình, sau đó nhìn ra xung quanh, lại liếc mắt nhìn lên trần nhà, sau đó khó tin nói
“Đây là ta đánh?”
“Đúng thế, nhớ kỹ rồi chứ?” Vũ Minh gật đầu nói
“Nhớ kỹ, người khống chế cơ thể luyện võ kỹ như thế sao lại không nhớ rõ được? Bình thường tu luyện phải mất cả tháng mới hiểu rõ các bước cơ bản, nhưng lần này lại trực tiếp thông thạo, quả thật quá tuyệt vời”
Tô Ánh Tuyết cùng Lâm Dũng từ đầu tới đuôi đều chứng kiến, uy lực quả thật đáng sợ, Vũ Na chỉ mới học 1 lần đã như thế, nếu như đạt tới trình độ của Vũ Minh e sợ gian phòng này sẽ bị đánh sụp đổ
“Ha ha, ta bây giờ cũng đã học được thiên cấp võ kỹ, xem xem ai còn dám nói xấu ta, ai dám nói xấu ta, ta đánh chết hắn” Vũ Na nhảy cẫng lên nói
“Võ kỹ cũng phân nhiều loại, hơn nữa tỷ mới luyện tập, đừng khoe khoang quá” Vũ Minh dội 1 gáo nước lạnh
“Hừ, võ kỹ Vũ gia chúng ta rất lợi hại, thiên cấp võ kỹ khác lúc đầu làm sao bằng?” Vũ Na hừ 1 tiếng nói
“Nếu như có thì sao đây?” Vũ Minh cười nham hiểm nói
“Nếu như ngươi mang ra cho ta xem, chỉ cần nó hơn Xuân Phong Lôi Mộng Vũ ta sẽ mời ngươi ăn cơm” Vũ Na cười nói
“Được, đây là tỷ nói, đừng hối hận a. Nhìn cho kỹ”
Vũ Minh nói xong liền đi lên phía trước, sau đó chân giơ lên cao, miệng quát lớn
“Thiên Ma Hoàng Quân Bộ”
Vũ Minh chân quét xuống 1 cái, bức tường phía trước liền bị đạp sụp đổ xuống
Thấy cảnh này, Vũ Na chết lặng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.