Huyền Nữ Xuất Thủ
- ---------------------
Đối mặt với sự cường thế của Diệp Hạo, Đàm Lộ không dám nói gì.
Diệp Hạo thuận lợi đưa Lưu Đình trở về Ma Đô.
Sau khi đến Ma Đô, Diệp Hạo giao Lưu Đình lại cho Bạch Tố Tố, hắn tin tưởng Bạch Tố Tố có thể an bài tốt cho Lưu Đình.
- Đám người Phiên Phiên sẽ không phải ở Ám Tinh Môn chứ?
Diệp Hạo nghĩ đến đây thì gọi điện thoại cho Trương Lan.
Hiện tại Diệp Hạo quá hư nhược.
Người có thể tin tưởng lúc này không nhiều.
Mà Trương Lan là một trong số đó.
Nhận được điện thoại của Diệp Hạo, Trương Lan lập tức chạy đến biệt thự.
Sau khi nhìn thấy Diệp Hạo, vẻ mặt Trương Lan đầy vẻ kích động.
Cô bổ nhào vào ngực Diệp Hạo mà ô ô khóc to lên.
Làm sao Trương Lan không biết tin Diệp Hạo bị giết chứ, dù sao cô cũng là cao tầng của Cục Võ Đạo, nhưng trước giờ cô không chấp nhận sự thật này thôi.
Diệp Hạo nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Trương Lan.
- Không sao đâu
Thật lâu sau Trương Lan mới buông Diệp Hạo ra hỏi.
- Hơn nủa năm nay anh ở chỗ nào?
- Nói ra rất dài dòng.
Diệp Hạo nói khẽ.
- Trên người cô có tài nguyên tu luyện không?
- Tài nguyên? Có chứ.
Trương Lan liền lấy tài nguyên mà Diệp Hạo từng cho cô ra.
Diệp Hạo đưa tay nhận lấy.
Thần Niệm quét qua liền dẫn Trung Phẩm và Thượng Phẩm Linh Thạch từ trong Túi Càn Không ra, sau đó Trương Lan rung động nhìn thấy những Linh Thạch này hóa thành Linh Lực như những con rồng to lớn tiến vào thể nội Diệp Hạo.
Sau mười hô hấp, Diệp Hạo đã hấp thu sạch sẽ số Linh Lực này, phần lớn kinh mạch của hắn đã thông suốt.
Bất quá lúc này Diệp Hạo vẫn còn rất suy yếu.
- Tại sao còn có cảm giác này chứ.
Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra một tia nghi hoặc.
Nghĩ một lát hắn đưa ra kết luận vì bản thân mới trọng sinh nên Thần Hồn và thân thể chưa thể dung hợp hoàn mỹ.
Thôn phệ tài nguyên không thể giải quyết được chuyện này.
- Anh còn cần không?
Trương Lan nhìn Diệp Hạo nói.
- Tôi có thể đích thân về Cục Võ Đạo lấy thêm tài nguyên.
- Tạm thời không cần đầu.
Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu trả lời.
- Bây giờ cô mang ta đi Ám Tinh Môn đi.
- Ám Tinh Môn?
Trương Lan khẽ giật mình thốt lên.
- Ám Tinh Môn bị một lực lượng thần bí cầm giữ, tôi không thể tiến đến đó được.
- Cái gì?
Diệp Hạo biến sắc hỏi lại.
- Truyền Tấn Ngọc Phù tôi cho cô đâu?
- Truyền Tấn Ngọc Phù cũng không sử dụng được.
- Huyền Nữ.
Trong mắt Diệp Hạo lóe lên sát ý kinh thiên.
Với thực lực của Đường Phiên Phiên dù Địa Tiên cũng không phải đối thủ của nàng.
Dù Phân Thân Đường Phiên Phiên ra tay thời gian có hạn nhưng cũng không phải ai cũng có thể giam cầm.
Bây giờ toàn bộ Ám Tinh Môn đều bị giam giữ.
Có thể làm như vậy ngoại trừ Huyền Nữ ra thì không còn ai khác.
Nhưng vấn đề lại xuất hiện, vì sao Huyền Nữ không trực tiếp diệt Ám Tinh Môn?
- Chúng ta đi Mao Sơn Phái.
Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.
Ám Tinh Môn khằng định không thể vào được.
Nếu không có khả năng sẽ gặp nguy hiểm.
Diệp Hạo cũng không muốn trọng sinh thêm lần nữa.
Trương Lan giờ đã đến Kim Đan Cảnh, nên mang theo Diệp Hạo vẫn không hề hấn gì.
Mao Sơn Phái!
Hai tên Tu Sĩ giữ cửa nhìn thấy Diệp Hạo trong nháy mắt lộ ra thần sắc chấn kinh.
- Diệp Tông Chủ.
- Người không phải đã xảy ra chuyện rồi sao?
Diệp Hạo lườm hai tên tu sĩ này một cái nói.
- Hiểu Minh có ở đây không?
- Thiếu Tông Chủ đang bế quan tu luyện.
- Ngọc Tông Chủ đâu?
- Ngọc Tông Chủ đang ở bên trong.
- Dẫn ta đi.
- Diệp Tông Chủ, mời đi theo thuộc hạ.
Ngay khi Diệp Hạo đang đi vào Phủ Tông Chủ, Ngọc Hành đã nhận được tin tức mà chạy đến gặp mặt.
- Diệp Tông Chủ.
Ngọc Hành nhìn thấy Diệp Hạo, trong mắt đầy vẻ kích động.
Ngày đó Ngọc Hành tận mắt nhìn thấy Diệp Hạo vẫn lạc trong tay của Huyền Nữ.
- Ngọc Tông Chủ, chúng ta nói chuyện một lát.
Diệp Hạo trầm giọng nói.
- Ngươi đi theo ta.
Ngọc Hành vung tay lên xé rách không gian, đưa hai người Diệp Hạo đến thư phòng.
- Ta muốn biết sau khi ta vẫn lạc đã xảy ra chuyện gì?
Diệp Hạo đi thẳng vào vấn đề hỏi.
- Ngày đó sau khi ngươi vẫn lạc Bách Quỷ Tông liên thủ cùng các Tà Đạo Tông Môn khác làm khó dễ, nhưng bị Phân Thân Đường Phiên Phiên chém giết hầu như không còn, sau đó đám người Đường Phiên Phiên ở tại chỗ đó chờ, nhìn giống như ở lại tế bái ngươi vậy.
- Mà một tháng sau, Huyền Nữ lại xuất hiện, giam cầm đám người Đường Phiên Phiên vào bên trong Ám Tinh Môn, sau đó phong cấm toàn bộ nơi này.
- Đáng tiếc dù Mao Sơn Phái vận dụng Tiên Bảo cũng đánh không thủng Cấm Chế do Huyền Nữ bố trí.
…
Sau khi Ngọc Hành nói Diệp Hạo rốt cục cũng hiểu đã phát sinh chuyện gì.
- Huyền Nữ, đáng chết.
Trong mắt Diệp Hạo tỏa ra sát ý dữ tợn.
- Hiện tại ngươi thế nào?
Ngọc Hành nhẹ giọng hỏi.
- Lần này ta đến Mao Sơn Phái thứ nhất muốn tìm hiểu mọi chuyện đã xảy ra, thứ hai muốn mượn Ngọc Tông Chủ một số tài nguyên.
- Việc nhỏ, Diệp Tông Chủ muốn bao nhiêu Linh Thạch.
- Càng nhiều càng tốt.
Diệp Hạo nói câu này làm Ngọc Hành ngẩn người.
Vậy là muốn bao nhiêu chứ?
Chần chờ một chút Ngọc Hành vung tay lên lấy toàn bộ Linh Thạch mà bản thân dành dụm những năm qua đến thư phòng.
- Nếu chưa đủ ta có thể vào Phủ Khố lấy ra thêm.
Diệp Hạo thấy trên mặt đất có 2000 Thượng Phẩm Linh Thạch cùng 3 vạn Trung Phẩm Linh Thạch thì hơi gật đầu.
- Số Linh Thạch này đủ rồi.
Diệp Hạo vừa nói xong, ra tay bóp nát toàn bộ Linh Thạch, sau đó Linh Lực như nước thủy triều tuôn ra điên cuồng mà vọt vào thể nội hắn.
Ngọc Hành chưa từng thấy kiểu thôn phệ Linh Lực điên cuồng này.
Đôi mắt lão đầy vẻ kích động.
Diệp Hạo không lo lắng kinh mạch của mình sẽ nứt vỡ sao?
Hiển nhiên lo lắng của Ngọc Hành quá dư thừa.
Bỏi vì qua không bao lâu những Linh Thạch này đã bị Diệp Hạo thôn phệ sạch sẽ.
- Ta muốn mượn bảo địa của quý phái nghỉ ngơi một chút.
Diệp Hạo lập tức nói.
- Đây là thư phòng của ta, ngươi ở nơi này nghỉ ngơi được rồi.
- Làm phiền Ngọc môn chủ.
Diệp Hạo nhìn Ngọc Hành nói.
- Khách khí thế.
Ngọc Hành đáp.
- Ta không biết Bản Tôn của Huyền Nữ tu vi cao cỡ nào, nhưng cả tồn tại như Thanh Ma tiền bối cũng không biết, chứng tỏ tu vi của Huyền Nữ ở Tiên Vực cũng chỉ có hạn.
Diệp Hành cảm thấy mình cần phải nói chuyện này cho Ngọc Hành.
- Huyền Nữ để lại đây một Thần Niệm, Thần Niệm này tu vi đại khái ở Chân Tiên Cảnh, đương nhiên Huyền Nữ khi ở Chân Tiên Cảnh không phải người bình thường có thể so sánh được, nhưng ta tự tin đồng giai có thể giết nàng.
Diệp Hạo trầm giọng nói.
- Nhưng ngươi không có cơ hội Độ Kiếp.
- Đi qua Chú Kiếm Đại Lục thôi mà.
- Không được.
- Tại sao?
- Bởi vì trên người ngươi có khí tức của Đại Lục này nên ngươi chỉ có thể ở Đại Lục này Độ Kiếp thôi.
- Còn có chuyện này?
Diệp Hạo lần đầu nghe nói chuyện như vậy.
- Trong điển tịch Tông Môn của ta có ghi chép tình huống này.
Ngọc Hành gật nhẹ đầu trả lời.