Thất Bại Trong Gang Tất
- ---------------------
Cơ thể Mặc Mặc không còn nóng nữa.
Điều này có ý nghĩa gì.
Đường Phiên Phiên rất rõ ràng.
Thanh Thanh ôm Mặc Mặc vào lòng, trong mắt tràn đầy bi thương.
Huyền Nữ xây dựng Luân Hồi châm trên Địa Cầu để cho người bình thường khi hết tuổi thọ đi qua.
Nhưng tu sĩ nữa đường bị giết thì chỉ có thể chết đi.
Nếu không thì Địa Phủ sẽ không yên.
Hai bên nhất định phải tạo một thế cân bằng.
- Huyền Nữ, cô quả thật đã nhọc lòng a.
Đường Phiên Phiên nhìn chằm chằm Huyền Nữ, trong mắt đầy sát ý nói.
Cô hiểu rõ, hôm nay, cho dù bản thân có thể thắng được truyền nhân của Huyền Nữ hay không thì mình và đệ tử Ám Tinh Môn cũng khó thoát chết.
Tại sao?
Bởi vì bản thân đã làm trái ý Huyền Nữ.
Chỉ đơn giản như vậy.
- Từ lúc cô từ chối ta, cô nên giác ngộ ta là đao thớt mà cô chỉ là thịt cá mà thôi.
- Cô cảm thấy mình có thể chưởng khống tất cả hả?
Đường Phiên Phiên lạnh lùng quát.
- Chưởng khống Địa Cầu thì không thành vấn đề.
Huyền Nữ nhàn nhạt đáp.
Nhưng khi cô ta vừa nói xong, phía nam bán cầu phát ra một địa kinh lôi khủng khiếp, Kiếp Vân không ngừng tụ tập đến đó.
- Độ Kiếp.
- Ai đang Độ Kiếp?
- Độ Kiếp lúc này không phải đánh vào mặt Huyền Nữ sao?
- Lá gan của tên này không phải lớn bình thường nha!
Sắc mặt Huyền Nữ trầm xuống, ánh mắt nhìn về phía người đang độ kiếp.
Sắc mặt người đang độ kiếp kia cũng biến đổi, bởi vì cô thấy được đối phương không có ý tốt.
- Cô muốn thế nào?
Người đang độ kiếp không phải ai khác, chính là Lý Thiên Thiên của Cửu Âm Cung.
Lý Thiên Thiên bỏ ra hai năm không màn thế sự chuyên tâm nghiên cứu Thần Thông và Bí Pháp, dù cô không cố gắng tu luyện thì tu vi cũng thuận lợi đạt đến Cửu Chuyển Đỉnh Phong, sau khi đã đế Đỉnh Phong nên cô tự nhiên muốn Độ Kiếp Thành Tiên.
Lý Thiên Thiên không hề lo lắng bản thân sẽ thất bại.
Buồn cười!
Bản thân lúc ở Kim Đan Cảnh và Nguyên Anh Cảnh đều đạt đến Thập Chuyển.
Nhưng cô không ngờ khi mình vừa mới triệu hồi Kiếp Vân thì bên kia đã có người ra tay với bản thân.
Coi mình là quả hồng mềm à?
Huyền Nữ định mở miệng nói những ý thức được cái gì, ánh mắt sang như đuốc nhìn Lý Thiên Thiên, nói:
- Cô lúc ở Kim Đan Cảnh và Nguyên Anh Cảnh đều đạt đến Thập Chuyển hả?
- Thì sao?
Lý Thiên Thiên trả lời.
Chuyện này không cần phải giấu diếm nữa.
Bởi vì Lý Thiên Thiên Độ Kiếp tạo ra thanh thế quá lớn, chỉ có một cảnh giới đạt đến Thập Chuyển không thể làm được như vậy.
- Vậy thì cô chết đi.
Huyền Nữ nói rồi xông về phía Lý Thiên Thiên.
Rất đơn giản.
Rất trực tiếp.
Rất bá đạo.
Lý Thiên Thiên ý thức được bản thân không thể cử động được.
Trong lúc nguy cấp, bên cạnh cô xuất hiện một đạo thần niệm do Đệ Bát Thế lưu lại, nhưng thần niệm này cũng đã cực kỳ suy yếu hư ảo.
Nhưng Lý Thiên Thiên không ngờ thần niệm này chỉ giống như bươm bướm trong nháy mắt đã bị Pháp Tướng của Huyền Nữ đập nát.
- Ta mặt kệ cô là ai? Nếu cô muốn phá hỏng ta tu hành, ta đảm bảo sẽ lột da tróc thịt cô.
Lý Thiên Thiên trơ mắt nhìn bàn tay Pháp Tướng Huyền Nữ đang ngày càng đến gầm bản thân gào thét nói.
Chín Thế Hợp Nhất.
Đến lúc đó, Lý Thiên Thiên có thể trùng kích cảnh giới Ngọc Tiên.
Trên mặt Huyền Nữ không biến hóa chút nào, hiển nhiên không sợ những lời uy hiếp của Lý Thiên Thiên.
Bịch một tiếng, thân thể Lý Thiên Thiên bị Huyền Nữ đánh nát.
Nhìn mưa máu đầy trời, tu sĩ toàn trường đều im lặng không dám hó hé tiếng nào.
Huyền Nữ quá bá đạo.
Một lời không hợp đã giết.
Không ai đồng ý với cách làm bạo ngược này của cô ta.
Vấn đề là ai có thể trở thành đối thủ của cô ấy chứ?
- Bây giờ, các ngươi còn gì muốn nói không?
Huyền Nữ giết Lý Thiên Thiên rồi nhìn về phía Đường Phiên Phiên.
- Lý Thiên Thiên không dễ chết như vậy đâu.
Đường Phiên Phiên lạnh lùng lên tiếng.
Huyền Nữ không biết về Lý Thiên Thiên nhưng không có nghĩa Đường Phiên Phiên cũng không biết.
- Hả?
Huyền Nữ kinh ngạc nhìn về từng đạo thân ảnh xuất hiện ở vị trí Lý Thiên Thiên chết.
Thời gian trôi qua, từng thân ảnh này dần trở thành thực chất.
Lúc này, toàn bộ tu sĩ kinh ngạc hô lên.
Bởi vì, những thân ảnh này đề rất giống Lý Thiên Thiên.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
- Không lẽ đó là Phân Thân của Lý Thiên Thiên à?
- Bản tôn đã chết, phân thân còn có thể sống hả?
- Chẳng lẽ các ngươi không nhận ra những phân thân này rất mạnh hay sao?
Trong lúc tu sĩ đang thảo luận thì trong mắt Huyền Nữ ngưng trọng:
- Cửu Thế Chi Thuật.
- Phá hỏng tu hành của ta, tội đáng chết vạn lần.
Tám thân ảnh đồng thời nói ra.
- Cửu Thế Chi Thuật, bí thuật truyền thừa của Cửu Âm Cung, vậy chắc thân phận của ngươi ở Cửu Âm Cung cũng không thấp nhỉ?
Huyền Nữ nhìn tám thân ảnh này nói:
- Nhưng nếu ngươi cảm thấy thân phận Cửu Âm Cung có thể hù dọa ta thì ngươi sai rồi.
- Ta không biết ngươi có thân phận gì, nhưng ta muốn giết chết phân thân của ngươi thì không có vấn đề.
Tám thân dảnh này vừa nói xong, bảy thân ảnh hóa thành một vệt sáng nhập vào thân ảnh mạnh nhất.
- Thế giới này cực hạn chỉ đến Chân Tiên Đỉnh Phong.
Huyền Nữ lạnh lùng lườm Lý Thiên Thiên nói:
- Dù trong thân thể ngươi có lực lượng rất lớn thì sao chứ?
- Đủ giết chết ngươi.
Lý Thiên Thiên đạp mạnh hư không, không gian vững chắc xuất hiện một vết nứt thật to, lúc cô đánh tới Huyền Nữ thì nơi cô đi qua, không gian bị đứt từng đoạn.
- Ta sợ ngươi sao?
Huyền Nữ không sợ xông tới.
Lý Thiên Thiên nắm giữ bí thuật Cửu Âm Cung, đồng dạng, Huyền Nữ cũng nắm giữ rất nhiều thần thông.
Khi hai người đang đánh nhau, Diệp Hạo đang tu luyện ở Kê Minh Sơn bỗng nhiên bị đánh thức.
- Chuyện gì xảy ra?
Diệp Hạo ngẩn đầu nhìn lên bầu trời phía xa.
Lần này, Diệp Hạo nhìn thấy hai bóng hình xinh đẹp đang đánh nhau trong vũ trụ xa xôi.
- Quả nhiên Lý Thiên Thiên đã ra tay.
Diệp Hạo nghĩ tới đây ý thức được đây cơ hội cho bản thân đã đến.
Đột phá a!
Một năm qua, tu vi của Diệp Hạo cũng đã đạt tới Trọng Kiếp Thập Chuyển.
Thập Chuyển!
Diệp Hạo từng nghe Lý Thiên Thiên nói rằng ba đại cảnh giới cơ sở không có ai có thể cùng đạt đến Thập Chuyển.
Nhưng hắn lại thuận tự nhiên đạt đến Thập Chuyển.
Kim Đan Thập Chuyển, Nguyên Anh Thập Chuyển, Trọng Kiếp Thập Chuyển.
Hiện tại, việc Diệp Hạo cần làm là hấp thu Ngũ Hành Linh Lực để tu vi bản thân đạt đến cực hạn.
Sau khi đến cực hạn sẽ Độ Kiếp.
Linh Lực Ngũ Hành cuồn cuộn như thủy triều bị Diệp Hạo thôn phệ, tu vi của hắn cũng không ngừng dâng lên, khi tu vi của Diệp Hạo đạt đến cực hạn, hắn không kiêng kỵ phòng xuất ra.
Đúng, phóng thích hết tất cả.
Răng rắc!
Một đạo kinh lôi vẽ ngang thương khung, nổ vang trên Kê Minh Sơn.
Nhất thời, toàn bộ trời đất đều bị kinh động, cho dù người bình thường cũng nhìn về phía này.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?