Oa Hoàng híp mắt cười giảo hoạt như hồ ly, duỗi đầu lưỡi ở bên ngoài lớp áo liếm một vòng quanh rốn Thương Vương Thụ, chẳng mấy chốc bạch y đã ướt một mảnh nước bọt của hắn.
" Buông ra... " Thương Vương Thụ thẹn quá hoá giận, hai tay chống lên vai hắn cố tìm ra khoảng cách để chạy trốn, y hoàn toàn không biết lúc vô ý bản thân đã để lộ ra thanh âm nức nở cào nhẹ đáy lòng nam nhân.
Thình thịch...
Oa Hoàng ngừng lại động tác càn quấy, bị y mê hoặc đến nhất thời quên cả hô hấp. May mắn chút lí trí cuối cùng níu kéo hắn về với thực tại, cố tỏ vẻ bình tĩnh hắn miệng ngậm ý cười, ngước lên nhìn y chật vật bộ dáng.
" Vì sao nga ~ A Ly không thoái mái khi ta làm thế sao? "
Thương Vương Thụ khoé mắt hơi ửng đỏ, sống chết chối bỏ thứ khoái cảm kì dị đang dần ăn mò lí trí y " Không... Ta không thích "
Oa Hoàng cười khẽ, đầu ngón tay ở thắt lưng y khảy nhẹ một cái, quần trong lẫn ngoài của Thương Vương Thụ đã nằm phủ phục trên đất.
Ngọc thủ xinh đẹp như chủ nhân của nó duỗi ra chế trụ lấy nam căn trướng đến phát đau của y.
" Ngoài miệng nói không thích nhưng thân thể lại rất thành thật nha~ A Ly xấu tính như vậy phải phạt rồi "
" Không cần... Ah " Thương Vương Thụ kinh hãi nhìn Oa Hoàng đem nam căn y từng chút một ăn vào =))
Khoang miệng ấm áp bất ngờ bao trọn lấy mệnh căn khiến y vô lực run rẩy phản kháng, y cong lưng, ách giọng nói: " Ah... Mau nhổ ra đi... Ah ô "
Đáp lại y lại là tiếng " xì sụp " bên dưới, tốc độ ra vào càng lúc càng nhanh chạy nước rút. Oa Hoàng không hổ là thích khi dễ người thành nghiện, tranh thủ Thương Vương Thụ còn đang mê mang, đột kích bất ngờ đánh chủ ý lên phía sau y.
" Ah... Ah... Dừng lại " Thương Vương Thụ bấu chặt vai Oa Hoàng, hét lên một tiếng cong người ồ ạt xuất ra luồng bạch trọc, nơi nhạy cảm phía sau cũng không quên co rút cắn chặt ngoại vật không nhả.
Oa Hoàng ừng ực nuốt xuống cuối cùng tinh hoa, chưa đã thèm liếm liếm khoé môi, hắc trầm con ngươi bị tình dục chi phối, dục vọng dã thú nổi lên vồ lấy Thương Vương Thụ ngã lên giường.
Tầng tầng lớp băng lỏng lẻo rơi xuống, trên da thịt trắng nõn như phát quang không hề tồn tại mấy vết thương dữ tợn nào cả.
" Thương Vương Thụ cho ta vào bên trong ngươi đi có được không? " Oa Hoàng đem tinh khí rỉ nước cọ cọ bên đùi y cầu hoan, mắt đỏ ngầu nhìn y không chớp lấy một lần, khàn khàn giọng không quên dụ dỗ y sa chân vào biển sắc dục.
Thương Vương Thụ đầu óc bị hun nóng, trên đùi truyền đến cảm giác nóng bỏng làm mê mang, ma xui quỷ khiến thế nào lại gật đầu đồng ý, thậm chí còn chủ động kéo cổ áo Oa Hoàng, hôn lên môi hắn khích lệ tinh thần.
Sợi dây lí trí cuối cùng níu kéo Oa Hoàng bị chặt đứt, bản năng nguyên thủy được giải thoát, hắn ghì chặt lấy gáy Thương Vương Thụ đáp lại y triền miên hôn sâu.
Thương Vương Thụ, đời này của ngươi đừng hòng chạy khỏi ta một lần nữa!
...
Ánh nến cháy bập bùng soi rọi lên hai thân ảnh thân mật dán chặt tại một chỗ, mặt đất rơi rụng y phục nằm chòng chéo nhau, tiếng thở dốc hoà lẫn tiếng " xoạt xoạt " rợn tóc gáy của vật gì đó bị kéo lê, nhìn kĩ thì té ra là có một cái đuôi rắn dài sọc lắc lư qua lại trên đất.
" Ah... Nóng quá, nóng chết đi được... "
Thương Vương Thụ tóc tai tán loạn, y phục treo lỏng lẻo trượt xuống một bên vai, kéo dài từ cổ đến tận xương quai xanh là rậm rạp ấn ký nằm chòng chất. Y chống tay ở hai bên vai Oa Hoàng, lấy tư thế chủ động thuần thục nhấp nhô mông lên xuống.
Trước ngực hai đoá hoa nhỏ run rẩy dựng thẳng được người thay phiên chăm sóc, dày vò tới lui phỏng chừng sắp tiết ra được cả sữa tươi.
" Chỉ mới một cái, ngươi đã thế này rồi! Đến cái còn lại của ta tính thế nào bây giờ? " Oa Hoàng nhây cắn một bên ngực y không đã, buồn rầu lẩm bẩm câu, há miệng cắn một ngụm ở cổ y.
" Ah... "
Thương Vương Thụ nhăn mặt, nảy người lên bấm móng tay ghim sâu vào da thịt hắn, làn da trắng như gốm sứ nháy mắt có thêm vài vết cào chói mắt.
Bỏ qua đau rát trên vai, Oa Hoàng ngẩng đầu lên, vui vẻ câu lên bạc thần, mị nhãn như tơ câu dẫn người phạm tội, cánh môi vô ý quét lên một lớp máu tươi làm hắn trông khác mấy yêu quái đêm đêm dụ dỗ hút máu người là bao.
Hắn liếm liếm khoé môi dính máu " Bắt đầu được rồi nhỉ? "
Oa Hoàng cuốn đuôi trở về giường, rùng mình một cái, dưới lớp vảy gần tinh khí mọc thêm một cái tương tự dữ tợn. Hắn đưa tay sờ qua mặt sau Thương Vương Thụ, quả nhiên một tay dính đầy dịch ruột trắng đục nhớp nháp, từng giọt từng giọt theo cổ tay hắn rớt xuống bên dưới nửa thân rắn.
Xà yêu vốn dĩ không phải chỉ có một bộ phận sinh dục, thường thì nó luôn giấu rất kĩ, chỉ khi hứng tình tột độ với bạn tình mới chịu đem ra dùng tới.
Oa Hoàng bôi một ít dịch lên phân thân còn lại, ôm chặt y, yêu thương hôn lên vầng trán cao cao của y trấn an.
" Ta vào đây... "
Phập...
Thương Vương Thụ đồng tử co rút, vùng vẫy khỏi vòng tay hắn, hét lên thảm thiết: " Không... Đi ra ngoài... Ô... Ô...ta đau quá! Van cầu ngươi đi đi "
Non nớt hậu đình một lúc chứa đựng nhiều ra hai cái tinh khí, cửa sau vốn dĩ là nơi bài tiết không phải là nơi để giao hoan, chứa được một cái đã là may mắn lắm rồi, nay cùng lúc chứa hai cái làm sao chịu được.
Phía sau bị nhồi nhét chân thực quá mức căng chặt, đau đớn bên dưới làm Thương Vương Thụ lúc này tưởng rằng bản thân sắp bị xé toạt từ dưới lên trên, rất nhanh ở đùi non y đã cảm nhận được một dòng nước ấm áp chảy dài.
Hiển nhiên nơi đó của y bị hắn làm bị thương rồi.
Oa Hoàng biết y chưa thể thích ứng được, hắn không vội động, bất động vùi một chỗ chờ đợi y.
Mặc y cào xé lưng hắn bao nhiêu tàn nhẫn, chưa từng buông lơi thả y ra một giây phút nào, hắn đau lòng y nhíu chặt mài lại một chỗ, không ngừng ôn nhu dỗ dành.
" Ngoan, một lát sẽ thoải mái thôi! A Ly của ta rất giỏi mà, ngoan nào! Cứ cào cấu ta thoải mái để trút giận đi "
Chờ cơn đau qua đi không phải là cách hay, Oa Hoàng trong đầu chợt loé lên một ý nghĩ, hắn nhe răng nanh bén nhọn cắn " phập " một cái lên cổ y truyền ít nọc xà.
Tuy nọc dâm xà vốn là để tăng dâm tính nhưng nếu được sử dụng đúng cách, cũng có thể lợi dụng nó để giảm cảm giác đau khi hoan ái cho bạn tình.
Thương Vương Thụ đồng thời trong người đón nhận hai luồng tri phối, một dược tình rất lâu kích phát lại, hai là nọc xà vừa được Oa Hoàng truyền vào, cơ thể y lúc này vừa nóng vừa ngứa ngáy như hàng vạn con kiến bò lên người.
Y khó chịu thở dốc, cọ cọ phân thân trướng đau lên bụng dưới Oa Hoàng tự an ủi, mát lạnh thiên bẩm từ cơ thể hắn đẩy lùi đi không ít khô nóng trong người.
" Ưm... Oa Nhi... Oa Nhi " y nỉ non bên tai hắn không dứt, hai chân nhịn không được cọ nhẹ lên đuôi rắn man mát.