Cô Ấy Làm Loạn, Vì Tôi Cho Phép!

Chương 25: Chân tướng bất ngờ




Tuyệt Ánh Cơ biết rõ từ nhỏ đến lớn, Khang Tố Tố luôn giành lấy một vai ga lăng với Nhược Uyển. Khang Tố Tố luôn là đứa đứng ra bảo vệ cô, xem cô như là một người quan trọng nhất trong đời. Từ nhỏ, Khang Tố Tố cũng từng đùa với Tuyệt lão gia là sau này sẽ làm cháu rể của ông. Tuyệt lão gia cười vui vẻ, đứa bé Khang Tố Tố này là một đứa bé tốt. Nếu thực sự Nhược Uyển yêu thương Khang Tố Tố thì Tuyệt gia cũng không có ý kiến
Nhưng dần lớn lên. Tố Tố bản chất vẫn là nữ nhân, vẫn mê trai, nhưng đối với Nhược Uyển thì Tố Tố vẫn giành một vai ga lăng, vui vẻ và yêu thương Nhược Uyển như thuở ban đầu. Ai không biết còn tưởng Tố Tố và Nhược Uyển chính là couple
- Tố Tố, con đừng trêu cậu ấy nữa
Tuyệt Ánh Cơ mỉm cười rồi lắc đầu, Khang Tố Tố chỉ mỉm cười. Cả nhà ngồi ôn lại chuyện cũ một chút, thì Khang Tố Tố nhìn thấy Bạch Hổ từ bên ngoài bước vào
Thật ra mà nói, Khang Tố Tố đem lòng si mê người đàn ông này. Nhưng đáng tiếc, Bạch Hổ lại sớm giao trái tim và cả tính mạng của mình cho Nhược Uyển
Cái vòng quay lẩn quẩn này khiến người khác thật đau đầu.
Vũ Dương si mê nụ cười của Khang Tố Tố.
Tố Tố lại si mê người đàn ông tên Bạch Hổ
Bạch Hổ lại giao hết tất cả giành cho Nhược Uyển
Nhưng Nhược Uyển và Vũ Dạ Triệt đang yêu nhau. Cái vòng tròn này làm người ta thật sự điên đầu
- Bạch ca, chào anh!
Khang Tố Tố mỉm cười nhìn Bạch Hổ, hắn ta chỉ gật đầu rồi lạnh lùng đi qua bên cạnh Mộ Sa. Thì thầm một câu
- 73, tránh đi một chút
Mộ Sa nghe thấy liền giật mình rồi xin phép về phòng trước. Tân Yết định đi theo nhưng lại bị Bạch Hổ ngăn cản
- Nói đi!
Bạch Hổ nhìn Tố Tố bằng cặp mắt lạnh lùng. Cô nàng thở dài một tiếng, người đàn ông này cả trong cả ngoài đều lạnh lùng như vậy. Có lẽ, trên đời này người duy nhất có thể làm Bạch Hổ dịu dàng, chắc hẳn chỉ có mỗi mình Nhược Uyển
- Theo như Khang gia đều tra thì Thất Uông Lang đã về. Mộ Sa... Nói đúng hơn 73, là gián điệp của tổ chức Ảnh. Lần này, Tuyền Ân cũng chen chân vào tập đoàn Vũ thị với số cổ phần là 5%, do Thất Uông Lang mua được từ các cổ đông nhỏ của Vũ thị. Ngoài ra... Tiểu Ái, tớ vô tình điều tra được... Cái chết của bà ngoại. Là do... Là....
Khang Tố Tố bỗng nhiên ấp úng. Đều này chưa từng xảy ra với Tố Tố, cô là một cô gái rất quyết đoán, ngay cả cách nói chuyện cũng không tài nào ấp a ấp úng như vậy. Nếu vậy... Không lẽ...
- Liên quan đến Vũ gia.
Bạch Hổ nhàn nhạt nói, Nhược Uyển như không tin vào tai mình. Việc của bà ngoại lại liên quan đến Vũ gia? Không... Không thể nào như vậy được.
- Tố Tố... Có đúng như vậy không?
Tố Tố gật đầu một cách nghiêm túc. Việc này cô đã điều tra năm lần và kết quả vẫn là như vậy. Cái chết của Tuyệt lão phu nhân, có liên quan đến Vũ gia.... Mà còn là liên quan trực tiếp với Vũ gia!
- Không thể... Làm sao có thể!
Vũ Dương kích động nói, Khang Tố Tố bắt đầu kể lại những gì mình điều tra được. Thật ra, điều Vũ Dạ Triệt lo sợ nhất có lẽ sắp xảy ra rồi
- Tiểu Uyển...
Vũ Dạ Triệt đưa tay định chạm vào cô, nhưng đã bị Nhược Uyển né tránh. Cô hít một hơi dài, rồi nói
- Việc này em sẽ điều tra lại. Ngày mai, anh và tam thiếu về Phong Thành trước đi. Em cần suy nghĩ một lúc
Nhược Uyển đi nhanh ra ngoài, Vũ Dạ Triệt lo lắng chạy theo. Thì cô từ đằng xa hét to
- Không được đi theo em!
Đôi chân của Vũ Dạ Triệt cứng đờ. Anh sớm biết chắc chắn sẽ có ngày này mà. Vì lúc nhỏ anh có nghe cha mình nói về việc này. Lúc đầu, khi quen biết và yêu Nhược Uyển anh cũng lo sợ việc này sẽ bại lộ ra
Đúng. Vũ gia có liên quan đến vụ án giết Tuyệt lão phu nhân năm đó. Không chỉ liên quan, mà chính tay ông nội của anh ra tay giết chết bà ấy. Chẳng những như vậy, ông nội của anh còn... Còn làm chuyện tán tận lương tâm, sau khi giết chết bà ấy, ông ta còn lấy đi đôi mắt của bà ấy. Để ghép cho bà nội của anh, sau đó... Sau đó còn chặt xác Tuyệt lão phu nhân ra cho vào một bao tải rồi ném xuống biển.
Đúng lúc có ngư dân ra khơi đánh bắt và tìm thấy xác. Và Tuyệt gia lúc đó, dường như chỉ còn lại âm khí lạnh lẽo. Còn ông nội của anh thì sau 2 năm cũng bị Tuyền Ân và Thất Uông Lang hại chết. Đúng là ác giả ác báo
Nhưng mà, đối với nhà họ Tuyệt. Chắc chắn không bao giờ tha thứ cho Vũ gia
- Dạ Triệt, con với Vũ Dương về Phong Thành trước đi. Còn việc này, đừng để lão gia biết. Rõ chưa!
Tất cả mọi người gật đầu. Riêng Bạch Hổ liếc nhìn Vũ Dạ Triệt một cái, rồi hắn ta cũng nhanh chân đi ra ngoài tìm Nhược Uyển
[........................... ]
Nhược Uyển thẩn thờ đi ra khỏi nhà chính. Cô đi đến căn nhà kín trồng đầy hoa kia, ở đây những khóm hoa này chính là những bông hoa mà bà ngoại cô yêu thích nhất. Tuyệt lão gia đã giao căn phòng này cho cô, vì ông từng nói. Nhìn cô rất giống với bà ngoại lúc còn trẻ, bà ngoại của cô lúc trước là con gái của nhà danh giá. Ông của cô lại chỉ là một người ở hèn hạ, sau đó... Hai người yêu nhau, bị gia đình của bà phát hiện, rồi tách hai người họ ra. Lúc đó, bà 18 tuổi ông 22 tuổi. Đến khi bà được 22 tuổi thì được gả cho một gia đình danh giá khác, nhưng không ngờ... Người đó lại chính là ông
Khi bước lên lễ đường, bà đã khóc rất nhiều... Nhưng đó là những giọt nước mắt hạnh phúc. Còn ông, ông đã cố gắng rất nhiều vì bà
Khi bà 25 tuổi thì hai tay đã bế hai đứa bé. Cũng chính là bác và mẹ của cô. Sau đó tầm mười năm, bà đã bị bắt. 𝑻ìm‎ đọc‎ 𝑡hêm‎ 𝑡ại‎ _‎ 𝑻гUm𝑻г𝘂yệ𝐧.𝘝N‎ ‎ _
Là bị người của Vũ gia bắt, vì họ nói đôi mắt của bà phù hợp với Vũ lão phu nhân. Cuối cùng, bà bị lấy đi đôi mắt, còn bị hãm hiếp một cách hung bạo... Sau đó... Sau đó bị giết một cách tàn nhẫn. Đó là cú shock lớn của Tuyệt gia lúc bấy giờ
Sau khi Tuyệt Ánh Cơ lấy Trang Thiếu Tường và hạ sinh Trang Nhược Uyển thì nhà họ Tuyệt mới có khởi sắc vui lên một chút. Nhưng, càng lớn Nhược Uyển càng giống với Tuyệt lão phu nhân, kể cả tính cách, vẻ ngoài, ngoại hình và cả sở thích. Cho nên, cũng vì vậy mà mọi người trong Tuyệt gia đều muốn giành những thứ tốt nhất cho cô. Vì họ cho rằng, Tuyệt lão phu nhân đã đầu thai chuyển kiếp thành Trang Nhược Uyển hiện tại
Từ nhỏ, Trang Nhược Uyển đã nghe kể rất nhiều về việc này. Cô cũng nghĩ bản thân cô sẽ câm ghét nhà họ Vũ, nhưng khi trái tim thôi thúc cô yêu Vũ Dạ Triệt, thì cô dường như quên mất cái gì đó. Nó giống như một liều thuốc mê làm cô lú lẫn, nhưng rồi khi hôm nay nghe Khang Tố Tố nói như vậy. Cô mới bỗng sực tỉnh lại
- Em yêu cậu ta như vậy sao?
Bạch Hổ từ bên ngoài đi vào. Hắn chưa từng nhìn thấy cô như bây giờ. Từ nhỏ cô rất quyết đoán, nhưng lần này... Lại khác rồi
- Em....
- Em nên nhớ. Em từng hứa gì với lão gia!
- Nhưng... Việc này không liên quan đến anh ấy!
- Nhưng cậu ta là người của Vũ gia!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.