Tô Tú Song không động đậy, hiếm khi dũng cảm phản đối: “Việc cá nhân thì anh tự làm đi”
Hoắc Dung Thành liếc cô một cái, xốc chăn lên xuống giường.
“ÁI” Tô Tú Song đỏ bừng mặt, chỉ tay vào anh lắp bắp kêu lên: “Anh… Anh…
sao cả quần lót cũng không mặc?”
Trần như nhộng! Loại hành vi này quá lưu manh, quá thiếu đạo đức.
“Ngủ cũng ngủ rồi, loại việc nhỏ này có gì đáng ngạc nhiên?” Hoắc Dung Thành bình tĩnh nói.
Nói xong không coi ai ra gì bước qua người cô.
Tô Tú Song đứng tại chỗ đỏ mặt, vươn tay che mắt mình.
rồi, mà cô vẫn xấu hổ được không.
Vài phút sau, cô đến phòng tắm bắt đầu đánh răng rửa mặt.
Hoắc Dung Thành đã mặc áo ngủ đứng bên cạnh cô, trâm giọng nói: “Kem đánh răng.
Tô Tú Song còn đang ngậm bàn chải, không nói gì, chỉ thuận tay đưa kem đánh răng cho anh.
Nhà tắm không lớn lắm, Tô Tú Song đứng một mình thì còn thoải mái, nhưng Hoắc Dung Thành người cao to, đứng chung vào thì không gian lập tức nhỏ hẹp.
Hai người thường vô tình va chạm phải đối phương.
rồi, mà cô vẫn xấu hổ được không.
Vài phút sau, cô đến phòng tắm bắt đầu đánh răng rửa mặt.
Hoắc Dung Thành đã mặc áo ngủ đứng bên cạnh cô, trâm giọng nói: “Kem đánh răng.
Tô Tú Song còn đang ngậm bàn chải, không nói gì, chỉ thuận tay đưa kem đánh răng cho anh.
Nhà tắm không lớn lắm, Tô Tú Song đứng một mình thì còn thoải mái, nhưng Hoắc Dung Thành người cao to, đứng chung vào thì không gian lập tức nhỏ hẹp.
Hai người thường vô tình va chạm phải đối phương.
Tô Tú Song ngẩng đầu nhìn gương trước bốn rửa mặt, trong gương là bóng dáng hai người.
Một cao một thấp, không hiểu sao đứng cạnh anh cô có vẻ rất nhỏ bé, vai kề sát vai anh, trong miệng đều là bọt trắng.
Không hiểu sao cảnh này rất giống vợ chồng mới cưới sinh hoạt hàng ngày, thật ấm áp.
Phát hiện ra mình đang nghĩ lung tung, Tô Tú Song vội vàng kéo lại suy nghĩ của mình, mặt đỏ không bình thường, nhanh chóng đánh xong răng rồi rời khỏi nhà tắm.
Lúc này thợ trang điểm đã tới rồi, sau khi giới thiệu liên bắt tay vào giúp cô trang điểm.
Kỹ thuật của thợ trang điểm rất tốt, tốc độ vô cùng, không tới nửa tiếng đã hoàn thành.
Trang điểm rất nhẹ nhàng, rất nhạt.
Tóc cũng không tạo hình, chỉ tự nhiên buông xõa.
Cô vừa thay quần áo xong thì nghe có tiếng đẩy cửa phòng tắm.
Cô quay đầu lại, thấy Hoắc Dung Thành vừa tắm xong, đang dùng khăn mặt lau khô tóc, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Tuy thợ trang điểm làm rất nhẹ nhàng, nhưng lại càng tôn vẻ thanh thuần, non nớt của cô. So với ngày hôm qua càng khiến người kinh ngạc.
Cô đi một đôi giày màu be mười li, chỉ cần bước đi là tà váy lập tức lay động, bay bổng như tiên nữ.
Hoắc Dung Thành nhìn đến thất thần, ánh mắt ám tối, hô hấp nặng hơn.