“Trả cậu này.” Tô Tú Song mặt không đổi sắc, đưa điện thoại lại cho Bạch Tĩnh.
“Theo lý mà nói thì kiểu vai phụ như cậu hẳn lẽ sẽ không tạo nên sóng gió lớn thế này mới đúng, dù sao thì người đăng bài này cũng có một lượng người theo dõi đông đảo, không đáng để đâm cậu như thế này.” Bạch Tĩnh lên tiếng: “Có phải có người cố tình chĩa mũi dùi vào cậu không?”
“Trong đoàn phim này tớ đã đắc tội với ai nhỉ?” Tô Tú Song hỏi.
“Tân Du Du”
Mắt Bạch Tĩnh sáng lên, chợt nhận ra: “Thủ đoạn này rất độc ác, giờ cậu tính làm thế nào đây?”
“Cứ để họ mắng chửi cho đã đi, dù có mắng lên trời xuống bể đi chăng nữa thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến tớ, chỉ cần đạo diễn vẫn để tớ diễn vai này thì tớ sẽ tiếp tục làm.” Gương mặt Tô Tú Song †ỏ vẻ không sao cả.
“Cậu giỏi thật, tố chất tâm lý vững thật đấy!” Bạch Tĩnh giơ ngón tay cái lên tán thưởng.
Tô Tú Song nhoẻn miệng cười.
Nhớ ngày đó, khi tin của cô và Hoắc Dung Thành được tung ra cũng khiến dư luận dậy sóng xôn xao, lúc đó cô bị chửi mắng kinh khủng hơn bây giờ nhiều.
Hot search chễm chệ trên đầu lịch sử tìm kiếm, những lời bình luận ác ý cũng càng lúc càng nhiều.
Trong nhà xe.
Tân Du Du nằm trên ghế bọc da, uống hai ngụm trà sữa rồi đưa qua cho trợ lý: “Không uống nữa, béo lắm, cô uống đi”
Trợ lý nhận lấy, tay lướt web: “Hiện giờ tin tức về Tô Tú Song đã lên trang nhất rồi, có lẽ không xuống được nhanh đâu.
“Ừ, cứ ở trên đó đi”
Bờ môi đỏ của Tân Du Du hơi cong lên, nở một nụ cười xinh đẹp: “Chốn thần tiên đánh nhau, làm gì còn đất cho người phàm chen chân? Tôi đấu với Liễu Y Y mà cô ta cứ muốn xía vào.”
Trợ lý phụ họa: “Chuyện đợt này đủ để khiến cô ta ngoan ngoãn một thời gian rồi”
uống hai ngụm trà sữa rồi đưa qua cho trợ lý: “Không uống nữa, béo lắm, cô uống đi.”
Trợ lý nhận lấy, tay lướt web: “Hiện giờ tin tức vê Tô Tú Song đã lên trang nhất rồi, có lẽ không xuống được nhanh đâu.”
“Ừ, cứ ở trên đó đi”
Bờ môi đỏ của Tân Du Du hơi cong lên, nở một nụ cười xinh đẹp: “Chốn thần tiên đánh nhau, làm gì còn đất cho người phàm chen chân? Tôi đấu với Liễu Y Y mà cô ta cứ muốn xía vào.”
Trợ lý phụ họa: “Chuyện đợt này đủ để khiến cô ta ngoan ngoãn một thời gian rồi”
“Không phải Trương Tiến Trung rất để mắt đến cô ta sao? Muốn nâng đỡ cô †a lên cùng hàng ngũ với chúng ta, mà lên thêm một người thì tài nguyên lại phải chia thêm một phân, trong tình trạng cung không đủ cầu như vậy thì loại bỏ cô ta chính là chuyện mà mọi người ai cũng vui lòng.”
“Đến nước này rồi, Trương Tiến Trung sẽ còn trọng dụng cô ta nữa được sao?”
Tần Du Du nhướng mày: “Tâm tư của đạo diễn không dễ đoán lắm, nếu anh ta muốn dùng tiếp thì cũng chẳng sao, nhưng cùng với đó thì bộ phim này cũng sẽ bị hủy hoại thôi.”
“Nếu đạo diễn Trung muốn đánh cược thì tôi sẽ cược với anh ta! Cát sê mười tỉ kia tôi có thể bồi thường được, nhưng đây lại là bộ phim đầu tiên của anh ta sau khi về nước, nếu nó không thành công thì cơ hội trong ngành này của anh ta cũng gần như không còn”