Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài

Chương 449



“Cố ý tung ra đoạn video kia khiến tất cả mọi người nghi ngờ kỹ năng diễn xuất của tôi, bình luận phía dưới weibo cả đống kia kìa”

“NG là rất bình thường, cho dù là diễn viên thì cũng sẽ có lúc tâm tình và trạng thái không tốt, một video mà thôi, nó không nói lên điều gì cả, tôi tin tưởng vào kỹ năng diễn xuất của cô”

Trương Tiến Trung nói một cách qua loa lấy lệ.

Nghe vậy, Tân Du Du tức đến nghẹn, lâm vào thế bí, rất khó chịu.

“Đạo diễn Trương, anh che chở Tô Tú Song như vậy, sẽ có người hoài nghỉ cô †a có một chân với anh”

“Được rồi, đừng quanh co lòng vòng, người đưa tin bôi đen Tô Tú Song ngày đó là cô đăng, cô nghĩ tôi không biết à2”

Tần Du Du lạnh lùng nói, “Đạo diễn Trương, trong chuyện gì cũng phải chú ý chứng cứ, cô ta chỉ là một người nhỏ bé không ai để ý mà thôi, tôi nói xấu cô ta á, vậy mưu đồ là gì? Tôi biết anh bất công, giúp cô ta, nhưng không nghĩ anh lại bênh như thế này”

“Chủ của blogger V lớn kia là bạn bè tôi, rất quen cái thể loại này, bằng chứng vẫn còn, cô có muốn thử không?”

Vẻ mặt của Trương Tiến Trung khó coi, giọng nói anh càng lạnh hơn: “Chuyện cá nhân có đánh nhau thế nào tôi cũng không quan tâm, nhưng đừng giở trò với tôi trong thời gian quay phim, tật xấu này, ông đây không quen!”

Nói xong anh trực tiếp cúp máy.

Tân Du Du suýt chút nữa ngất vì tức, điện thoại di động bị cô ta ném vỡ trên mặt đất, chia năm xẻ bảy, hài cốt không còn.

Chuyện vừa ra, nó không chỉnh đốn Tô Tú Song, mà còn giúp cô gây thiện cam.

Đúng là mang đá lên đập chân của mình!

Ngày hôm nay, người thắng lớn nhất dĩ nhiên là Hoắc Diệc Phong, anh ta không làm gì cả mà chỉ nằm xuống để giành chiến thắng!

Sáng sớm hôm sau.

Mười giờ.

Tô Tú Song xuống lầu với tinh thân sảng khoái, nhưng khuôn mặt cô hơi đau một chút.

“Bà hai.” Quản gia Trương cười nói: “Ăn sáng xong, có thể cô phải đến công ty một chuyến”

“Hả?” Tô Tú Song giật mình, “Vì sao?”

“Có một tài liệu quên mang đi, nên cậu hai bảo cô mang đến”

Nghe vậy, Tô Tú Song bắt đầu đại khái, cô qua loa lấy lệ nói: “Một lát nữa tôi phải đến đoàn phim, anh đi hoặc để tài xế gửi tới đó đi”

“Cậu hai nói, mặt của cô đang sưng, được nghỉ ngơi hai ba ngày, nên nhất định sẽ không đến đoàn phim được”

Tô Tú Song; “…”

Người đàn ông này biết bấm độn sao?

Chậm rãi ăn sáng xong, quản gia Trương đã cầm sẵn tài liệu đứng ở sau lưng cô: “Bà hai, tài xế đang chờ.”

“Tôi tự đi”

“Xe cô bị cậu tư đi rồi”

Tô Tú Song âm thầm nghiến răng, cái tên hèn hạ, ngu sỉ này lại bắt đầu trả thù cô.

Quản gia Trương giống như người giám sát, theo sát cô từng bước.