Có Lẽ Tôi Không Còn Là Người Nữa

Chương 29:




Đến khi Bạc Hoài thoát khỏi Quỷ Vực thì không còn thấy tung tích của thứ quỷ dị đó nữa.
Vẻ mặt Bạc Hoài vô cùng nghiêm túc, nếu như trước đó hắn chỉ suy đoán lai lịch của con quỷ này thì hiện tại hắn đã kết luận, đó chính là một con quỷ đi ra từ Quỷ Dị Tràng! Bởi vì nếu vây nhốt hắn trong Quỷ Vực thì chỉ có quỷ khí trong Quỷ Dị Tràng mới có!
Giang Tứ đột nhiên xuất hiện bên ngoài xe việt dã, cậu không lên xe mà xoay người chạy về phía đường cao tốc đằng trước. Quỷ Vực biến mất, những chiếc xe bị mắc kẹt trong Quỷ Vực đều lộ ra, ba chiếc xe của Cục quản lý quỷ dị đậu ở trên đường, khoảng cách không quá xa, thế nhưng trong Quỷ Vực bọn họ dù làm cách nào cũng không đuổi kịp nhau, còn có những chiếc xe đang qua lại đậu ngổn ngang trên đường.
Nơi đầu tiên Giang Tứ tới chính là xe của Cố Mậu Sinh và Bạch Ngộ, cậu kéo cửa xe ra, một thi thể không đầu rơi xuống, trên giường trống trơn, Cố Mậu Sinh không thấy đâu nữa. Năm người trên xe thì ba người không có đầu, chỉ còn hai người với khuôn mặt xanh đen, làn da xuất hiện đốm đen, đôi mắt đang dần chuyển sang màu xám trắng...... Đây là dấu hiệu cho thấy sắp bị biến thành hoạt thi vì bị nhốt trong Quỷ Vực quá lâu.
Giang Tứ leo lên xe, dùng tay trái giữ lấy đầu người đó, rút quỷ khí đã xâm nhập vào cơ thể ra, những đốm xanh đen trên mặt nhanh chóng biến mất, đôi mắt nhắm chặt ngất xỉu.
Giang Tứ: "......"
Giang Tứ: "Này! Đừng ngất nữa! Cố Mậu Sinh đâu? Ông ta đi đâu rồi?!"
Việc đánh thức bằng sức người thất bại, Giang Tứ đành phải chạy tới những chiếc xe khác để xem có ai biết tung tích Cố Mậu Sinh không, cậu cứu những người nào có thể cứu được, những người không thể cứu chỉ có thể chờ người của Cục quản lý quỷ dị Thanh thị tới nhặt xác.
Giang Tứ tựa nửa người vào trong một chiếc ô tô nhỏ, sau khi loại bỏ hết quỷ khí của người bên trong, vừa mới chui ra đã trực tiếp dán mặt vào cô dâu quỷ đang đứng sau lưng.
"Ôi má ơi!" Giang Tứ trực tiếp nhảy dựng lên, dính sát vào xe, không dám động đậy.
Khung thoại xuất hiện, che giữa một người một quỷ.
【 Cô dâu quỷ, giá trị quỷ dị: 899, nhìn chằm chằm vào đôi mắt nó, ngươi sẽ yêu nó sâu sắc, từ đó trở đi mắt ngươi chỉ có thể nhìn nó, nó kêu ngươi đi hướng đông ngươi không thể đi hướng tây, nó khiến ngươi đứng yên, ngươi chỉ có thể đứng đó. 】
【 Quỷ Khí: Găng tay máu, quỷ dị giá trị: 800, đây là một đôi găng tay máu bá đạo nhưng độc đoán, mặc kệ mục tiêu có muốn hay không, nó đều có thể cưỡng chế chặn quỷ lực lại. 】
Nhìn chằm chằm vào đôi mắt của một con quỷ á! Cậu tuyệt đối sẽ không bao giờ yêu một con nữ quỷ đã kết hôn này đâu! Giang Tứ dùng hết sức bình sinh nhắm mắt lại với tốc độ nhanh nhất, hẳn là còn kịp! Quả nhiên, cậu nhắm mắt rồi lại mở mắt, nhắm mắt rồi lại mở mắt, hoàn toàn không bị ảnh hưởng một chút nào!
Cô dâu quỷ giơ bàn tay đầy máu lên, muốn đụng vào mặt Giang Tứ.
Đã đến lúc thể hiện vòng eo tốt của mình rồi, Giang Tứ cố gắng ngã người ra sau để né tránh bàn tay đó, "Đừng động tay động chân nhen, ta nói cho ngươi biết ta không đánh con gái, nhưng không có nghĩa là ta sẽ không đánh nữ quỷ, bây giờ ta cho ngươi một cơ hội rời đi, ta đếm tới 3, nếu ngươi không đi, ta sẽ ra tay......3!"
Giang Tứ quyết đoán ra tay, bóp lấy cổ của cô dâu quỷ, đẩy nó ra xa khỏi mình, "Nào nào, xem cánh tay của ai dài hơn, nếu hôm nay ngươi chạm được vào ta thì ta sẽ thua!"
Hiện tại Giang Tứ đã không còn là Giang Tứ như trước đây nữa, cậu là Giang Tứ có Quỷ Vực!
Cô dâu quỷ nâng đôi bàn tay dính đầy máu của mình lên, bắt lấy cánh tay trái của Giang Tứ, muốn dùng năng lực của găng tay máu để ngăn chặn sự áp chế của Giang Tứ, đáng tiếc quỷ lực mà Giang Tứ đang dùng không phải là phiên bản cấp thấp, mà là phiên bản đỉnh cấp xa hoa! Với 800 điểm giá trị quỷ dị của găng tay máu còn không làm gì được Giang Tứ!
Đừng nói 800 điểm giá trị quỷ dị của đôi găng tay máu này, hiện tại cho dù là ác quỷ Hà Vĩnh Bỉnh đứng ở trước mặt, cậu cũng có thể cọ xát với nó!
Giang Tứ chỉ hận trong tay không có gậy đánh quỷ, dùng tay đánh nữ quỷ này có hơi chướng tai gai mắt, vẫn là...... Trực tiếp vặn gãy cổ đi!
Tay trái Giang Tứ dùng sức, răng rắc một tiếng bóp gãy cổ cô dâu quỷ, quỷ khí phiêu tán, hoàn toàn đi vào trong cánh tay trái của Giang Tứ.
Giang Tứ trầm mặc một lát, hiện tại cậu đã trở nên hung tàn như vậy sao? Trước đây nhìn người ta giết gà cậu cũng không dám, bây giờ cậu đã có thể mặt không đổi sắc bẻ gãy cổ nữ quỷ rồi...... Quả nhiên con người đều là nhờ huấn luyện mà ra, sợ hãi nhiều cũng thành thói quen, có mục tiêu, mới có con đường phía trước.
【 Quỷ Thể giải khóa 11.5%, trạng thái đói khát 0.7, giá trị tinh thần 97. 】
Giá trị tinh thần đã được phục hồi nhiều như vậy rồi, trở về là có thể đắp nặn lại linh thân cho Doberman.
Hai chiếc găng tay máu phiêu phiêu bay nhẹ rơi trên mặt đất, Giang Tứ dùng hai ngón tay gắp nó lên, nghe nói Quỷ Khí rất đáng giá, đây không phải là nhặt được tiền à?
Giang Tứ mới vừa gắp đôi bao tay máu lên, còn chưa kịp đứng dậy thì một bóng đen đột nhiên vụt ra từ dưới gầm xe, hung hăng cắn vào cánh tay phải của cậu!
"A!" Giang Tứ vừa giật mình vừa đau, không nhịn được kêu thành tiếng, chờ thấy rõ thứ cắn tay phải của mình là gì, hồn cậu bị dọa đến mức trôi xa! Ngay cả khung thoại bắn ra cũng bị cậu ngó lơ, cậu chỉ muốn tiêu diệt cái thứ quỷ này ngay lập tức!
Một cái đầu quỷ hư thối nghiêm trọng gắt gao cắn vào cánh tay Giang Tứ, không cách nào hất bỏ được, Giang Tứ theo bản năng muốn dùng tay trái bóp nát nó, dư quang đột nhiên thoáng nhìn thấy một người ở trên đường, là Bạc Hoài!
Giang Tứ vươn tay trái ra, vòng vèo nắm lấy tay phải của mình, hai tay ném ra tàn ảnh, chỉ muốn hất bỏ cái đầu quỷ này, nhưng cái đầu quỷ cứ như là thuốc cao bôi trên da chó, cắn chặt muốn chết! Cái đầu quỷ này điên rồi à, muốn ăn thịt cậu sao?!
"Đội trưởng Bạc giúp với!" Tự mình Giang Tứ không làm gì được, chỉ có thể xin giúp đỡ từ Bạc Hoài.
Bạc Hoài búng đầu ngón tay, ánh sáng trắng vụt tới, đầu quỷ hóa thành một đám quỷ khí, lảng vảng xung quanh Giang Tứ.
Bạc Hoài vừa nhìn cậu, trái tim Giang Tứ đã nổ tung, hắn có ý gì? Tại sao lại nhìn cậu như vậy? Chẳng lẽ bại lộ rồi sao?
Quỷ khí ở trước người Giang Tứ, dần dần tiêu tán.
Giang Tứ lặng lẽ dùng Quỷ Vực ngăn cách quỷ khí tới gần, hiện tại cậu có thể tùy ý muốn hấp thu hay không, cậu muốn hấp thu thì quỷ khí bên ngoài mới có thể tiến vào tay trái của cậu, cậu không muốn, quỷ khí không thể tự mình chui vào được, coi cậu là nhà trọ giá rẻ ấy à, cứ muốn vào là vào sao?
Bạc Hoài đi tới, tầm mắt dừng trên cánh tay Giang Tứ, ống tay áo đã bị đầu quỷ xé rách, phía trên còn dính máu, thiếu chút nữa đã bị cắn rớt một miếng thịt, miệng vết thương đang nhanh chóng khôi phục.
"Đây là bí mật mà cậu muốn giấu à?" Bạc Hoài nhìn chằm chằm vào mắt Giang Tứ hỏi.
Toàn bộ tâm tư của Giang Tứ đều đang suy nghĩ không biết Bạc Hoài có nhìn thấy cậu hấp thu quỷ khí hay không, lại quên che giấu miệng vết thương trên cánh tay phải, thật là cả người toàn là lỗ hổng, che cái này rồi quên mất cái kia!
Sự chột dạ và hoảng loạn của Giang Tứ đều thu hết vào trong mắt Bạc Hoài, trong cái nhìn của Bạc Hoài, Giang Tứ là bị hắn phát hiện bí mật nên mới như thế, nào có nghĩ đến việc cậu còn giấu giếm bí mật lớn hơn nữa.
Bạc Hoài nói: "Đừng lo lắng, miệng vết thương của cậu tự lành, không gây trở ngại đến bất kỳ ai, tôi sẽ coi như không nhìn thấy."
Giang Tứ: "......"
Ý này là sao, là hắn sẽ giữ bí mật, không nói cho người khác biết sao?
Giang Tứ: "Anh không cảm thấy kỳ quái à?"
Bạc Hoài: "Hiện giờ tần suất xảy ra những chuyện quỷ dị thường xuyên hơn, mỗi ngày đều xuất hiện những chuyện kỳ quái, mặc dù trước đây tôi chưa từng gặp người có tình huống như của cậu, nhưng cũng không phải là không thể tiếp thu."
Giang Tứ khom lưng, một lần nữa nhặt đôi găng tay máu rớt trên mặt đất, đôi mắt cụp xuống, hàng mi dài phủ bóng, giấu đi mọi cảm xúc trong ánh mắt, "Chuyện Linh Văn, tôi đồng ý."
Câu trả lời này nằm trong dự đoán của Bạc Hoài.
Bạc Hoài: "Cậu muốn có cái gì?"
Giang Tứ: "Có phương pháp nào có thể nhanh chóng tăng giá trị tinh thần không? Tôi muốn cái này."
Bạc Hoài: "Chúng tôi từng tìm thấy một viên đá màu trắng bạc trong Quỷ Dị Tràng, tên là 'Linh Nguyên', bên trong nó ẩn chứa linh lượng dồi dào, có thể trợ giúp Linh Giả tăng giá trị tinh thần, chỉ là Linh Nguyên thưa thớt, muốn có được Linh Nguyên là vô cùng khó khăn."
Nếu có thể có được Linh Nguyên, vậy thì cũng không cần đến nơi biên giới, mặc dù nơi đó có thể tăng giá trị tinh thần, nhưng nguy hiểm đi kèm cũng rất cao, huống chi hiện tại cậu cũng không có thời gian tới đó, cậu cần phải tìm được mẹ càng sớm càng tốt.
Giang Tứ nói: "Linh Văn của tôi có thể đổi được bao nhiêu Linh Nguyên?"
Bạc Hoài: "Trong một viên Linh Nguyên có khoảng 500 điểm giá trị tinh thần, một lần sao chép, Tổng Cục quản lý quỷ dị có thể đưa ra hai Linh Nguyên, Linh Nguyên hiếm có, cũng khó có được, nếu như cái giá có được đủ cao thì bên phía tổng cục cũng sẽ cố hết sức."
Nơi biên giới nguy hiểm bao nhiêu, Giang Tứ đã đi qua đương nhiên biết rõ, cậu thân là Quỷ Thể, ở trong đó lấy chút đồ thì suýt chút nữa là đắp mạng nhỏ vào đó, không nói đến chuyện khác, chỉ riêng việc Bạc Hoài đã cứu cậu hai lần, cậu cũng không thể từ chối.
"Tôi phải mất bao lâu mới có thể có được Linh Nguyên?" Giang Tứ sốt ruột muốn tăng giá trị tinh thần.
"Tôi sẽ nhanh chóng liên hệ với tổng cục......"
"Đội trưởng, nếu bây giờ anh không lên tiếng, hạt giống tốt sẽ bị người khác lấy đi mất đó." Giọng nói của Bạch Ngộ truyền đến.
Có sự liên lạc của Bạc Hoài, chắc chắn bên phía tổng cục sẽ chiêu mộ Giang Tứ tới đó, thế những chuyện Bạc Hoài đã để lại số điện thoại để giải đáp nghi vấn, còn phá lệ sử dụng Linh Vực hết lần này đến lần khác, chẳng phải tất cả đều vô ích sao?
Bạch Ngộ vô cùng hiểu rõ tâm tư của đội trưởng nhà mình, hắn muốn chiêu mộ Giang Tứ vào trong đội của mình, nhưng dường như Giang Tứ không có ý muốn gia nhập Cục quản lý quỷ dị, điều này khiến Bạc Hoài rất khó mở miệng.
Bạch Ngộ là trợ lý, quyết định chia sẻ gánh nặng với đội trường nhà mình, "Giang Tứ, cậu có đồng ý gia nhập tiểu đội của đội trưởng Bạc không?". Web đọc 𝐧ha𝐧h 𝘁ại [ 𝘁r𝐮𝒎 𝘁r𝐮𝘆e𝐧.𝗩N ]
Giang Tứ kinh ngạc, cậu không ngờ rằng một Linh Giả lợi hại như trưởng quan Bạc thế mà muốn chiêu mộ cậu vào đội.
Bạch Ngộ bật cười, "Sao cậu lại bất ngờ như vậy? Nếu đội trưởng Bạc không muốn mời cậu thì sao lại có thể để lại số điện thoại trong lần đầu gặp mặt chứ? Cậu cho rằng số điện thoại của anh ấy dễ có được như vậy sao? Cậu không cần vội trả lời, cậu có thể nghiêm túc suy nghĩ xem, Linh Giả đạt tới cấp C, là có thể đăng ký trở thành đội trưởng, cậu đi theo đội trưởng Bạc tuyệt đối sẽ không bị tổn thất gì, cậu không biết mỗi ngày có bao nhiêu Linh Giả muốn đi theo đội trưởng Bạc đâu, nhưng đội trưởng Bạc lại là người rất kén chọn."
"Nếu cậu từ chối gia nhập tiểu đội của chúng tôi, muốn gia nhập vào tiểu đội của Linh Giả khác thì phải đánh bóng đôi mắt mà nhìn cho rõ, trong các ngành nghề đều có cặn bã bại hoại, giới Linh Giả và Người trấn quỷ cũng không thiếu những người như vậy, bọn họ lại càng nguy hiểm hơn những người bình thường."
Bọn họ ra tay cũng không phải là lừa tiền lừa sắc lừa thể xác và tinh thần đơn giản như vậy, mà là trực tiếp muốn mạng người.
Lúc này Giang Tứ đã trợn tròn đôi mắt, không phải bởi vì lời nói của Bạch Ngộ, mà là bởi vì khung thoại.
Khung thoại đã tự động bắn ra khi Bạch Ngộ đưa ra lời mời.
【 Khung thoại ấm áp cho ngài một lời nhắc nhở: Khi giải khóa Quỷ Thể đạt trên 20%, có xác suất nhất định sẽ kích hoạt các sự kiện quỷ dị, tỷ lệ giải khóa càng cao thì cấp bậc của các sự kiện quỷ dị được kích hoạt sẽ càng cao, trước mắt Quỷ Thể chỉ là để dễ dàng hấp dẫn những thứ quỷ dị. 】
Giang Tứ đổ mồ hôi lạnh, nếu như vậy, cậu còn có thể là con người sao?
【 Này thật đúng là một tin tức phấn chấn nhân tâm, ta đoán ngươi đã tự sa ngã muốn từ bỏ giải khóa Quỷ Thể, nhưng hãy nghĩ về trạng thái đói khát đi, nếu ngươi thụ động và chậm chạp trong công việc, Quỷ Thể của ngươi sẽ dạy ngươi cách đi kiếm ăn dưới tình huống không cần ý thức, so với tình trạng không có ý thức, giải khóa Quỷ Thể đã là quá là dịu dàng rồi, chỉ hi ngươi có ý thức là có thể tự khống chế. Ngươi cũng có thể lựa chọn giảm bớt việc sử dụng sức mạnh Quỷ Thể, ngăn chặn nó hoàn toàn từ gốc. Như vậy nếu như có sự kiện quỷ dị nào phát sinh, kia tuyệt đối không phải là cái nồi của ngươi, xin nhanh vứt ra đi! 】
"Tại sao lại có vẻ mặt này? Gia nhập tiểu đội chúng tôi cũng không phải khó tới mức không thể chấp nhận như vậy đúng không?" Bạch Ngộ nhìn thoáng qua đội trưởng Bạc, thấy quai hàm của hắn căng chặt, vẻ mặt lạnh lùng, hiển nhiên là bị phản ứng của Giang Tứ đâm cho một dao.
"Việc phong ấn siêu dung thể thế nào?" Bạc Hoài đổi đề tài.
"Đã phong ấn xong, có thể chở đi, thế nhưng nơi này hẳn là còn hai con quỷ......" Bạch Ngộ nhìn thấy găng tay máu trong tay Giang Tứ, dừng một chút, "Xem ra cô dâu quỷ đã bị xử lý."
"Đầu quỷ cũng bị xử lý rồi." Bạc Hoài nói.
Bạch Ngộ nhìn hai người, "Hai người không nghĩ tới việc lưu lại hạt giống quỷ đúng không?"
Giang Tứ: "......"
Bạc Hoài: "......"
Giang Tứ là không biết làm thế nào để giữ lại hạt giống quỷ, Bạc Hoài là không thể giữ lại được, một kích đã tiêu tán mất tiêu.
"Cậu nên đi xem Cố Mậu Sinh đã chết chưa." Ý tứ đuổi người của Bạc Hoài thật sự rõ ràng.
Sắc mặt Bạch Ngộ rất khó coi, "Tôi tới đây là để báo cáo với anh chuyện này, Cố Mậu Sinh đã chạy thoát, ông ta đoạt lấy huy chương Linh Văn mà tôi đã để lại cho nhân viên hậu cần, dẫn tới một xe năm người chết ba người, hai người kia đã tỉnh lại, vẫn còn hơi suy yếu."
Khi Giang Tứ hút quỷ khi ra cũng không loại bỏ hoàn toàn, để lại chút quỷ khí mới là bình thường, ngược lại sạch sẽ quá mức sẽ là không bình thường.
Sắc mặt Bạc Hoài cũng trầm xuống, "Lập tức báo cáo chuyện này, truy nã Cố Mậu Sinh!"
Bạch Ngộ: "Ừ!"
Bạc Hoài nhìn về phía Giang Tứ, Giang Tứ đưa găng tay máu qua, "Này hẳn là Quỷ Khí, tôi có thể dùng nó để đổi lấy thứ gì không?"
Giá trị quỷ dị của đôi găng tay máu này còn cao hơn Triền Thi Tuyến của Mục Vi, năng lực cũng rất đặc biệt, Giang Tứ cũng không dùng, giữ lại cũng thật lãng phí nên cậu muốn dùng nó để đổi đồ.
Bạc Hoài nhận lấy, "Cậu muốn đổi cái gì?"
"Một loại cỏ có thể dùng để vẽ tranh, cũng có thể không phải cỏ, là đồ trong Quỷ Dị Tràng, tôi cần nó để vẽ linh hồn thú cưng, như vậy thì thực lực linh hồn thú cưng của tôi sẽ mạnh hơn." Cậu hiện tại phải nhờ cậy nhiều vào sức mạnh của Linh Giả, mà không phải là Quỷ Thể, sức mạnh của Quỷ Thể nếu có thể không cần thì hãy không dùng càng nhiều càng tốt.
Giang Tứ từng hỏi qua Mục Vi, Mục Vi cũng từng hỏi Cố Mậu Sinh, họ chưa từng nghe qua Cỏ Linh Minh và Cát Thải Nhung, khả năng thật sự không có, cũng có thể có đồ vật này nhưng tên gọi khác nhau.
"Sao cậu biết món đồ này có thể dùng để vẽ linh hồn thú cưng? Cậu đã từng thấy qua sao?" Bạc Hoài nói.
Giang Tứ đã nghĩ xong lời nói của mình, "Có phải là cỏ hay không thì tôi không chắc, tôi cũng chưa tận mắt nhìn thấy, nhưng tôi hẳn là nhìn thấy thứ trong cái hộp này. Còn nhớ tôi đã mang 'thanh than' màu đen ra không? Vốn dĩ là tôi sử dụng bút chì màu để vẽ linh hồn thú cưng, nhưng thực lực của linh hồn đó không cao, sau đó tôi đã dùng 'thanh than' để vẽ chúng, rồi linh thân của linh hồn thú cưng đã rắn chắc hơn, thực lực cũng mạnh hơn, đã có 'bút', vậy khẳng định là có 'giấy'."
"Trên bàn gỗ lúc đó có 'cái chặn giấy' và 'thanh than', còn có một chiếc hộp gỗ sẫm màu, chỉ to bằng lòng bàn tay và vô cùng tinh xảo, tôi suy đoán 'giấy vẽ' ở trong chiếc hộp đó, tiếc rằng tình huống quá nguy cấp nên tôi không kịp đem ra."
Đây là kết luận của Giang Tứ sau khi cẩn thận hồi tưởng, đã có Cát Thải Nhung, vậy hẳn là có Cỏ Linh Minh, lúc đó cậu đã không phản ứng kịp, vẫn luôn tìm "Cỏ", nếu Cát Thải Nhung không phải là cát, vậy thì Cỏ Linh Minh cũng chưa chắc là cỏ.
Bạc Hoài nếu có thể vì cậu mà giữ bí mật chuyện tự lành vết thương kia, vậy thì cũng sẽ không nói ra chuyện linh hồn thú cưng, huống chi cậu đang cần sự trợ giúp của Bạc Hoài, nếu như chỉ có mình cậu thì việc tìm kiếm Cỏ Linh Minh là quá khó khăn.
Giang Tứ lại nói: "Tôi biết đôi găng tay máu này không thể đổi lấy đồ trong Quỷ Dị Tràng, nếu không đủ, có thể trừ qua việc sao chép Linh Văn, tôi có thể chỉ lấy một Linh Nguyên."
"Tôi sẽ nhờ bên phía tổng cục giúp cậu tìm xem." Trước mắt Bạc Hoài cũng không biết có món đồ này hay không, càng không biết đến giá trị của nó, nên không thể cho Giang Tứ một câu trả lời.
Giang Tứ: "Khi nào thì bắt đầu sao chép Linh Văn?"
Bạc Hoài: "Đợi một chút, tôi cần chuẩn bị một ít đồ."
Giang Tứ: "Được, lúc nào cần thì liên hệ tôi, tôi lúc nào cũng sẵn sàng."
Bạc Hoài đi xử lý chuyện khác, người của Cục quản lý quỷ dị Thanh thị đang trên đường tới, bên này xuất hiện Quỷ Vực, còn chết đi không ít người, nhất định phải có Cục quản lý quỷ dị đến thu dọn tàn cục.
Giang Tứ nhìn thấy Bạch Ngộ dẫn người nâng thứ gì đó bọc như bánh tét lên xe, trên người thứ đó cắm mấy cái giống như xương người, rất trắng, trong bóng đêm mơ hồ phát ra vầng sáng.
Kia hẳn là "Siêu dung thể" trong miệng Bạc Hoài, cũng là "Thi quỷ" trong miệng khung thoại.
- --------------------------------------------
Đôi lời muốn nói: Mình cảm ơn các bạn đã thích truyện và hóng nó từng ngày, thế nhưng rất tiếc phải thông báo rằng, thời gian tới mình sẽ ngưng đăng tải truyện, bởi vì mình sắp đi du lịch bốn ngày nhen, nên hẹn mọi người chap mới vào đầu tuần sau nhá 😄😄

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.