Hôm nay cô dậy từ rất sớm, còn lên mạng xem một vài động tác thể dục nhẹ nhàng cho bà bầu sau đó liền bắt chước theo
Dương Thừa Quân thức dậy không thấy cô ở bên cạnh liền tức tốc đi xuống giường tìm cô, bây giờ một ngày không được nhìn thấy cô vợ nhỏ này là trong lòng anh lại không yên tâm
Vừa nước xuống cầu thang, Dương Thừa Quân kinh ngạc nhìn thấy bóng dáng nhỏ nhắn đang vặn vẹo trên nền đất
- Như Như em bị làm sao vậy
Dương Thừa Quân chạy đến định đỡ cô lên
- Buông em ra, em đang tập yoga mà
Cô nhìn anh khó hiểu, tự nhiên khi không liền chạy đến còn định xốc nách cô lên, có phải anh đang bị mộng du buổi sáng không?
- Hả? Yoga? Mới sáng sớm em tập yoga làm gì?
Anh ngơ ngác nhìn cô, bình thường anh đâu có thấy cô để ý đến mấy cái này
- Không phải, em thấy người ta nói mẹ bầu thì nên vận động một chút như vậy em bé trong bụng mới có thể phát triển khoẻ mạnh
Dương Thừa Quân nghe câu trả lời của cô liền cảm thấy hạnh phúc, có lẻ cô rất để tâm đến đứa trẻ trong bụng, nhưng mà như vậy đồng nghĩa với việc sau này cô chắc chắn sẽ cho anh ra rìa
- Như Như, đứa trẻ này chắc chắn rất khoẻ mạnh em không cần để ý đến nó, anh mới là người cần được em quan tâm đây này
Anh nhìn cô vẻ mặt tức giận
Chuyện gì đang xảy ra??
- Thừa Quân, anh là đang ghen với đứa bé trọng bụng?
Dương Thừa Quân anh mà thèm ghen với một thằng nhãi còn chưa ra đời à
- Em đừng có mà nằm mơ giữa ban ngày
Anh tức giận xoay người bỏ vào trong bếp, Châu Tiểu Như nhìn theo chỉ biết cười trừ
Đàn ông cho dù có cao lớn đến đâu thì cũng chỉ là những đứa trẻ to xác
Sau khi ăn sáng xong Dương Thừa Quân lái xe cùng cô đi đến công ty
Từ ngày Dương Thừa Quân quay lại với công ty, anh vừa làm sếp vừa làm tài xế cho cô, còn trợ lí Trần có vẻ trở nên nhàn hạ hẳn
Vừa nảy lúc cô đi ngang phòng làm việc của anh thì nhìn thấy trợ lí Trần ngồi vắt chéo chân ở ghế sofa, định sẽ không để ý nhưng mà không thể không quay lại trêu chọc
- Ây da, coi bộ phòng làm việc của anh có tận hai sếp rồi đó ông xã
Cô nhìn Dương Thừa Quân nháy nháy mắt tỏ ý trêu chọc Trần Mặc Nhiên
Dương Thừa Quân như hiểu được ý cô cũng liền hùa theo
- Cũng không biết từ bao giờ mà trong phòng anh lại xuất hiện một sếp Trần vậy nhỉ?
Trần Mặc Nhiên ngồi trên ghế không rùng mình, rõ ràng bình thường anh vẫn ngồi như vậy nhưng sếp Dương còn chẳng buồn quan tâm đến, hôm nay chỉ vì một lời nói của nóc nhà liền quay sang móc méo anh
- Thiếu phu nhân nói vậy thật là oan cho Trần Mặc Nhiên quá, chẳng qua là ai kia đã có ai đó nên một người trợ lí nhỏ bé như tôi liền bị hắc hủi, nói ra cũng thiệt là tủi thân
Trần Mặc Nhiên trưng ra bộ mặt vô tội, hờn dỗi giống như một tình nhân nhỏ bị bỏ rơi
Cô và anh nhìn thấy biểu cảm này của Trần Mặc Nhiên liền cười thành tiếng
- Mặc Nhiên à, tôi còn tưởng anh là tình nhân nhỏ của Thừa Quân nhà tôi đó, nhìn bộ dáng của anh vừa rồi không khác nào đang làm nũng thật sự rất buồn cười
Cái gì mà tình nhân nhỏ? Trần Mặc Nhiên gương mặt trở nên xám xịt, đôi môi mấp máy không nói nên lời, từ trước đến nay đây là lần đầu tiên có người nói anh như vậy. Rõ ràng anh rất thẳng như vậy mà
Dương Thừa Quân lại được một tràng cười sảng khoái
Cô vợ nhỏ này của anh đúng là thích trêu chọc người khác mà
- Thôi được rồi, dù sao tôi cũng làm lớn, hôm nay nhường em thị tẩm một đêm vậy
Nói rồi cô nháy mắt với Trần Mặc Nhiên một cái sau đó xoay người bước đi ra cửa
Lúc đi ra còn không quên ngoảnh đầu lại nói thêm một câu
- Tối nay chồng chị phiền em chăm sóc rồi, hầu hạ tốt nhất định có thưởng
Trần Mặc Nhiên há hốc mồm kinh ngạc không biết nói gì, đối với loại tình huống như này đúng là lần đầu gặp phải nha
Thì ra là vì tính cách này của thiếu phu nhân mà sếp Dương nhà anh phải điêu đứng, quả nhiên phong thái phi thường, độc nhất vô nhị
- Sếp Dương anh đúng là có mắt nhìn người
Trần Mặc Nhiên nảy giờ im lặng mới lên tiếng nói
Dương Thừa Quân khoẻ môi khẻ nhếch lên
- Tôi có mắt chọn vợ nhưng lại không có mắt chọn trợ lí
Anh lại tiếp tục trêu chọc Trần Mặc Nhiên
Một Châu Tiểu Như đã đủ khiến Trần Mặc Nhiên điêu đứng rồi, bây giờ lại thêm một Dương Thừa Quân
- Sếp Dương có phải hai người định song kiếm hợp bích ép tôi phải thôi việc không?
- Cái này là cậu tự nói chứ tôi chưa hề có ý đuổi việc
Trần Mặc Nhiên nghe thấy câu nói vừa rồi của anh liền biến sắt, tay chân luốn cuốn vơ vội tập hồ sơ cùng với chùm chìa khóa trên bàn
- Sếp Dương tôi lập tức đi mua cà phê cho anh.
||||| Truyện đề cử: Mưa Bụi Thượng Hải |||||
- Nhưng tôi đâu có khát?
Dương Thừa Quân thật sự không nhịn được cười với biểu hiện ngớ ngẩn này của Trần Mặc Nhiên
- Vậy tôi phải làm gì bây giờ?
- Hiện tại thì vẫn chưa có việc gì cho cậu làm, tạm thời cứ ngồi đó đi
Cái gì??? Trần Mặc Nhiên như chấn động? Anh không làm gì thì lại muốn đuổi việc anh, đến khi anh muốn làm việc lại bảo không có việc gì để làm
Hai người rốt cuộc xem tôi là cái gì vậy? Nói đùa giỡn là đùa giỡn sao? Tôi cũng biết tổn thương chứ bộ
Trần Mặc Nhiên mặc mày nhăn nhó bộ dạng đáng thương quay lại ngồi trên ghế sofa
Quá đáng! Rõ ràng thấy anh hiền nên ức hiếp mà
- Mặc Nhiên cậu khóc à
- Tôi là trò đùa của hai người à
Nói rồi Trần Mặc Nhiên oà lên khóc khiến Dương Thừa Quân vừa buồn cười vừa bất lực
- Hay là, cậu ra ngoài khóc đi, ở đây ồn quá tôi không tập trung được
Vừa nghe đến Dương Thừa Quân đuổi mình Trần Mặc Nhiên liền im bặc
Nếu như anh mà đi ra ngoài thật thì chắc chắn sẽ bị Dương Thừa Quân dần cho một trận ra hồn
Tốt nhất vẫn nên cắn răng chịu đựng, hẹn ngày báo thù
Hic hic