Lâm Chỉ đặt Diệp Ngọc Tinh xuống, cậu cảm thấy kỳ quái nhìn xung quanh:
"Đây không phải là phía sau nhà thờ sao?"
Lâm Chỉ gật đầu:
"Ừ."
Hắn giữ chặt tay Diệp Ngọc Tinh:
"Đi theo tôi."
Diệp Ngọc Tinh được Lâm Chỉ dẫn đến trước một bia mộ, cậu ngồi xổm xuống, nhìn thấy tấm ảnh nhỏ đen trắng được dán trên bia. Một NPC có trong cốt truyện, trên khuôn mặt không có ngũ quan đó viết hai chữ "nữ tu".
Văn bia viết: Lòng tốt luôn tồn tại, mãi mãi yêu thương người trên thế giới này.
Cậu ngẩng đầu nhìn Lâm Chỉ:
"Cái mộ này có manh mối gì sao?"
Lâm Chỉ lấy ra một cuốn sổ da trâu đưa cho Diệp Ngọc Tinh:
"Chỉ một cái mộ thì chẳng có gì, tuy nhiên tôi còn tìm thấy thứ này nữa."
Diệp Ngọc Tinh cầm lấy cuốn sổ da trâu mở ra, nó là một quyển sổ nhật ký.
Ngày 11 tháng 9 năm 1x10
[Tôi sẽ luôn tin tưởng vào Chúa của mình và tuân theo ý muốn của Chúa.]
......
Ngày 28 tháng 12 năm 1x10
[Ôi, Chúa ơi, Chúa của con ơi, con đã phạm phải một tội ác không thể nào tha thứ được.]
......
Ngày 13 tháng 2 năm 1x11
[Chúa của con ơi, con đã phạm tội. Nhưng một sinh mệnh mới không có lỗi. Con sẽ chuộc lại mọi sai lầm mà mình đã gây ra sau khi chết, nhưng xin ngài hãy tha thứ cho đứa trẻ này.]
......
Ngày 30 tháng 9 năm 1x11
[Là một bé trai. ]
......
Ngày 13 tháng 3 năm 1x13
[Bà chủ đã phát hiện chúng tôi. ]
......
Ngày 16 tháng 3 năm 1x13
[Cha nói đúng, ngay giây phút tin tưởng vào Chúa, tôi cũng chỉ có thể là một nữ tu, mà không thể là một người phụ nữ, một người mẹ.]
......
Ngày 18 tháng 3 năm 1x13
[Moore, xin hãy thứ lỗi cho mẹ, mẹ không xứng làm mẹ của con.]
Viết đến đây thì nhật ký không còn gì nữa, Diệp Ngọc Tinh ngẩng đầu:
"Đây là nhật ký của chủ ngôi mộ sao?"
Lâm Chỉ gật đầu:
"Chắc hẳn bà ấy là mẹ của Moore trong cốt truyện trò chơi, về phần cha của Moore trong cốt truyện trò chơi, tôi đoán là chủ nhân của trang viên, cũng chính là Tần Hạc Minh. Chủ trang viên và nữ tu yêu nhau, nhưng đây là một tình yêu không được thế tục cho phép, huống chi chủ trang viên cũng đã có vợ con của mình. Nói ngắn lại, đây là một bi kịch tình yêu."
"Là vậy sao?"
Diệp Ngọc Tinh nhẹ nhàng nói, cậu nghĩ đến Moore sẽ ra ngoài vào lúc nửa đêm và chỉ giết những người đã mất trinh:
"Vậy anh có biết chuyện gì về Hans không?"
Lâm Chỉ nói:
"Hans là người hầu nam của trang viên, hắn yêu đương với Mary."
Hắn nhếch môi cười lạnh:
"Nhưng Hans đã có vợ bên ngoài trang viên, thậm chí đã có một bé gái rồi. Bất quá, chắc là Mary không biết chuyện này."
Diệp Ngọc Tinh nhớ lại hồi sáng Mary tội nghiệp đã đau lòng đến nhường nào, ngơ ra một chút. Cậu vốn chỉ cho rằng Hans và Mary là người yêu, lại không ngờ rằng...... Cậu mấp máy môi, cuối cùng chỉ thốt ra hai chữ:
"...... Tra nam(*)."
Lâm Chỉ nói:
"Đừng quan tâm đến tra nam gì gì đó, âm báo game của cậu vang lên chưa?"
Diệp Ngọc Tinh lắc đầu:
"Chưa."
Lâm Chỉ khẽ cau mày:
"Vậy nói rõ đây không phải là một câu chuyện chính xác hoặc đầy đủ. Chúng ta vẫn còn thiếu một số thứ."
Diệp Ngọc Tinh suy nghĩ một chút:
"Đúng rồi, Moore sống ở tầng hầm của căn nhà gỗ phía sau trang viên. Bên trong...... Bên trong có một con búp bê sứ mô phỏng."
Cậu đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, hét to một tiếng:
"A! Đúng rồi. Moore đã từng ngâm nga một bài đồng dao."
Diệp Ngọc Tinh đã không còn nhớ rõ nội dung cụ thể của bài đồng dao đó, chỉ có thể kể lại đại khái:
"Trong bài đó có nói ba giết mẹ, mẹ bị chôn trong lớp sứ trắng."
Lâm Chỉ "ồ" một tiếng:
"Tốt lắm, xem ra tôi có thể hoàn thành nhiệm vụ của game rồi. Đi, đi tìm cái xác thật sự thôi."
Lâm Chỉ chê Diệp Ngọc Tinh đi chậm lãng phí thời gian, dứt khoát bế cậu lên chạy đến căn nhà gỗ phía sau trang viên.
____ ____ ____
Đôi lời từ tác giả:
Có ai đoán được cốt truyện hoàn chỉnh chưa! (Có vài dòng đó!)
Ngoài ra, tôi muốn lái xe quá à, Moore ông...... Haiz, cay thiệt chứ.
Moore, một người đàn ông mà tôi đã cho tận hai cơ hội nhưng không nắm lấy dù chỉ một lần.
____ ____ ____
Chú thích:
Tra nam (渣男): Đàn ông cặn bã, rác rưởi khốn nạn.
- Hết chương 31-