Mọi chuyện đã qua sau một tháng kể từ cái đêm định mệnh đó, cái đêm đã nhẫn tâm mang ba cô đi vĩnh viễn.. Khi nghe tin ba cô gặp chuyện chẳng may cô đã khóc đến xỉu lên xỉu xuống, gắng gượng làm tang lễ cho ba xong xuôi cũng là lúc cô ngã bệnh. Vì không có đất đai để an táng cho ông cô đành phải gửi tro cốt vào nhà chùa sớm tối đều đến thắp nhan. Lúc này cô cũng đã hoàn thành tốt nghiệp ở trường đại học kinh tế.. mọi chuyện tốt đẹp cứ nghĩ sẽ diễn ra trước mắt nhưng không ngờ niềm vui này chỉ một mình cô đón nhận..
Còn Bạch Tử Thiên đêm đó sau khi cô đến bệnh viện thì anh cũng biến mất tăm như chưa từng tồn tại khi anh đi chỉ để lại cho cô một tờ giấy "Cảm Ơn"...
Trong sân chùa yên tĩnh tiết trời đầu thu lá cây đã bắt đầu rụng dần, gió thổi nhẹ làm rơi những chiếc lá đa xào xạt trên sân.. Đường Uyển Đình đang ngồi trên băng đá cùng một vị sư cô..
"Vị sư cô nhìn Đường Uyển Đình đau lòng nói"
- Tiểu Đình à con không nên cứ đau lòng như vậy mãi.. ba con đã về miền cực lạt với mẹ con.. ở thiên đàn nhìn xuống luôn dỗi theo con.. họ cũng sẽ không an tâm khi thấy con cứ đau khổ ngày càng tều tụy như vậy..
Kể từ ngày cô mang tro cốt vào chùa gửi.. hôm nào cô cũng đến thắp nhan rồi phụ các sư cô sư thầy quét dọn sân chùa, mỗi lần thấy cô đứng khóc bên hủ tro cốt của ba mình ai ai nhìn thấy đều không cầm được nước mắt..
- Dạ con sẽ cố gắng vượt qua.. cảm ơn sư cô.. từ ngày mai con phải tìm việc làm sắp tới chắc sẽ rất bận không thường xuyên đến đây được phiền sư cô hãy thắp nhan cho ba thay con.. " Cô nén nước mắt chắp tay nhìn sư cô"
- Đó là chuyện ta phải làm con đừng bận tâm.. hãy sống tốt lạc quan vui vẻ ông trời không bất công với bất cứ ai, ta tin mọi thứ tốt đẹp sau này sẽ đến với con..
Rời khỏi chùa đã chạng vạng tối.. hôm nay là cuối tuần khu hẻm cũng náo nhiệt hơn mọi ngày nhưng cũng là ngày phải nộp tiền bảo kê hàng tuần..
Nhóm côn đồ đã bắt đầu thu tiền từng nhà một.. cuối cùng cũng đến nhà cô..
- Em Đình.. cho anh thu tiền đi nào.. tháng trước nể tình nhà e có tang anh đã cho qua một tháng rồi tháng này em nên nộp đủ số luôn mới được... "A Hào tên đại ca trong nhóm đưa tay sờ tóc cô, thô bỉ nói"
Đường Uyển Đình nhanh chóng nép sang một bên tránh bàn tay của A Hào cô lạnh nhạt nói:
- Tôi chỉ có đủ tiền một tháng, các anh lấy không thì tùy..
- A con này mày láo à "Tên đàn em của A Hào lớn tiếng giơ tay định tát cô thì đã bị A Hào ngăn lại hắn tiến tới ép cô vào cửa đôi tay dơ bẩn không ngừng va chạm trên người cô, làm cô run lên bần bật hắn vừa cười đểu cán vừa nói:"
- Nếu em không có tiền vậy thì trả cái khác vậy.. đi..ngủ với anh một đêm thì từ giờ về sau em không cần phải nộp tiền nữa..em có biết là nhìn em ngon lắm không hả..haha
Hắn cười lớn rồi kề sát mặt cô đôi môi dày đã từng cái từng cái chạm vào cổ cô.. Cô cố sức vùng vẫy nhưng làm sao có thể thoát khỏi tay một tên côn đồ to lớn như vậy.. cô bắt đầu la hét và kêu cứu nhưng tất cả mọi người xung quanh không một ai dám can thiệp vào chỉ sợ vừa lên tiếng đã bị cho một trận đòn nhớ đời..
Thấy cô vùng vẫy la hét trong tuyệt vọng đám đàn em của A Hào thô kệch cười lớn
- Đại ca ăn xong cho bọn em hưởng chút tàn với nhá... hahahaha..
Được đám đàn em khích bác A Hào càng trở nên đắt ý hắn mạnh bạo đẩy cô vào trong rồi quăng lên giường cô sợ sệt không ngừng la hét.
- Đừng mà.. xin anh dừng lại đi... đừng mà.. cứu tôi.. cứu tôi với..
Trả lời cô chỉ là những tiếng cười thô bỉ xung quanh cô tuyệt vọng tay báu chặt ga giường ánh mắt tuyệt vọng rơi ra từng giọt nước mắt..
A Hào hung bạo xé toạt áo khoát cô ra lúc này chủ còn lại chiếc áo sơ mi mỏng bên trong.. cặp ngực đầy đặn của cô nhô lên sau chiếc áo mỏng càng khiến hắn trở nên kích thích hắn cười lớn rồi nói..
- Mỹ nữ hôm nay em đừng hòng chạy thoát.. haha..
- ĐỪNG MÀ......