“Ti Đõ, Vân Thư bĩu môi thổi tóc mái, bỗng nhiên phát hiện bản thân không có tóc mái.
An Kỳ ngôi suy nghĩ ở vị trí của mình, quả thật vừa nãy bản thân quá kích động, đối với Chu Yên, có thê gần đây liên quan đến Chu Yên quá nhiều, dẫn đến bản thân mắt đi lực phán đoán.
Vân Thư không thể đi ra ngoài, chỉ đành ngồi ‹ ở bàn làm việc, vì cãi nhau nên cả buồi chiều hai người họ không chút thảo luận về công việc, đã làm chậm trễ không ít việc, vốn người đã nhìn trúng hôm sau đã bị người ta cướp mất.
Tan làm, Tạ Mẫn Hành ngồi đợi cô ở trong xe.
Vân Thư ngồi lên xe, buồn bực không VUÏ.
Tạ Mẫn Hành hỏi: “Công việc gặp phải vấn đề gì sao?”
Vân Thư lắc đầu: “Em với người ta cãi nhau, nhưng không phải là lỗi của em.”
“Về nhà hay đến công ty với anh?”
Vân Thư: “Công ty.”
Vân Thư không kể rõ chuyện cãi nhau cho Tạ Mẫn Hành nghe, mà Tạ Mẫn Hành cũng tôn trọng không hỏi cô.
Vân Thư kiên định bản thân có thê xử lý ôn chuyện này, ngày hôm sau, hai người họ bình tĩnh lại nói chuyện là được, một nhân vật lại khiến hai người họ cãi nhau thực sự là không đúng cho lắm.
Ngày hôm sau đến công ty, An Kỳ kéo Vẫn Thư nói: “Tiền bị cướp rồi.”
“Cái gì?”
Hai người họ đều không đề cập đến chuyện cãi nhau ngày hôm qua nữa, dường như mọi thứ đêu chưa từng xảy ra, mà tập trung vào mục tiêu mới.
Khiến Nara muốn nhiều chuyện cũng không được.
“Vân Thư, xin lỗi, hôm qua là tôi kích động quá.” Lúc không có ai, An Kỳ chủ động nhắc tới chuyện ngày hôm qua.
Động tác rót nước của Vân Thư dừng lại: Hôm qua tôi cũng rất xin lỗi. Lúc đó tôi cũng xúc động.”
Sau đó, im lặng.
Vân Thư cầm lấy mép ly nước, tròng mắt xoay tới Xoay lui, nêu Nara nhìn thấy nhât định sẽ hỏi: Cô đang có ý xâu gì vậy.
An Kỳ đang yên lặng rót nước, Vân Thư thây cửa không có đồng nghiệp, chậm rãi di chuyện đến bên cạnh Ấn Kỳ, nghiêng người sang một bên nói: “Quả thật tôi có một ý nghĩ to gan, cô muốn nghe không?”
An Kỳ được khơi gợi sự tò mò, hỏi: “Ý nghĩ gì?”
Vân Thư ngoắc tay, kề sát tai An Kỳ nói: “Chúng ta đi tìm Cao Duy Duy ký hợp đồng i?”
“Cái gì?”
Lần này khiến An Kỳ kinh ngạc.
Vân Thư buông ly nước xuống nói: “Buỏi trưa lôi kéo Nara, đừng đến căng tin ăn cơm, chúng ta ra bên ngoài ăn, chúng ta cân tìm Nara lầy kinh nghiệm.”
An Kỳ nắm lấy tay Vân Thư hỏi: “Cô nghiêm túc đây chứ?”
Vân Thư dùng sức gật đầu: “Tôi rất nghiêm túc.”
An Kỳ cảm thấy Cao Duy Duy đã như vậy còn ký hợp đồng, phía bên công ty sẽ không đồng ý, cho dù Vân Thứ muôn ký với Cao Duy Duy, phía bên công ty sẽ làm thê nào?