“Con đoán được năm đó đã xảy ra chuyện gì không?” Bà Tạ hỏi Vân Thư.
Đương nhiên là Vân Thư không đoán ra được, nêu Tạ Mẫn Hành dám làm chuyện như vậy thì Vân Thư có thê khiến Tạ Mẫn Hành đoạn tử tuyệt tôn!
“Chu Yên đã mang thai.”
Cái gì?
Đù?
Bà Tạ gật đâu: “Đúng vậy, trắc trở cỡ nào, Chủ Yên đã mang thai. Ba con nói là con của ông ây, ông ây muôn xây nhà thứ hai. Ông ấy không đành lòng. để con của mình lưu lạc ở bên ngoài, bị người ta cười nhạo. Bà nội con vừa nghe Chu Yên nói là một cậu bé thì đã vụi vẻ không khép miệng lại được, chuẩn bị bảo quản gia lái xe đi đón Chu Yên đến nhà họ Tạ. Lúc đó ông nội con không phủ nhận, cảm thây có lỗi với mẹ. Nhưng ông nội con không cho phép xây nhà thứ hai.
Người nhà họ Tạ cả đời chỉ có thể có một vợ, người vợ cưới hỏi đàng.
hoàng vê, ông nội con nói có thê nuôi cô ta ở bên ngoài, còn đứa trẻ thì phải bế về.”
Vân Thứ tính toán, lúc đó Tạ Mẫn Hành bảy tuôi, Mẫn Thận kém Mẫn Hành ba tuổi, là lúc đó bốn tuổi.
“Trong nhà đã có hai đứa trẻ rồi.” Vân Thư nói.
Bà Tạ lắc đầu: “Thế hệ trước cho rằng càng có nhiều con trai thì càng tốt.
Sau đó Chu Yên vẫn được đón về nhà họ Tạ, bụng cô ta đã to, mỗi ngày đều khoe khoang với mẹ, khiêu khích mẹ. Sau đó mẹ mới biết là cô ta muốn cướp đi tất cả mọi thứ của mẹ.
Lúc nhỏ là đồ trang sức của mẹ, lớn lên là tiền bạc của mẹ, sau đó là cha của mẹ, địa vị của mẹ, chồng của mẹ..
Vân Thư nhịn không được hỏi: “Mẹ, ba còn có một đứa con ngoài giá thú sao?”
Bà Tạ rũ mi, lắc đầu.
Tạ Mẫn Hành đã đây Chu Yên từ lầu hai xuống, dẫn đền sảy thai.
Lúc ấy bà Tạ sợ hãi ôm lấy Tạ Mẫn Hành, không buông tay.
Đứa nhỏ không còn, Chu Yên khóc lóc cuông loạn, khiến cho cả nhà họ Trạch không thể yên tĩnh.
Chu Yên chỉ vào bà Tạ nói là bà ấy dạy con trai mình đầy cô ta, hại cô ta sảy thai, là bà Tạ làm như vậy.
Về sau, mặc kệ Tạ Mẫn Hành nói như thế nào, bà Tạ đều chủ động nhận lỗi vê phía mình. Bà ây bị nhà họ Tạ trừng phạt, quỳ từ đường, đó là nỗi đau cả đời của bà ấy.
Ngoài cửa là Tạ Mẫn Hành ôm Tạ Mẫn Thận còn bé xíu ở trước cửa từ đường bầu bạn với bà ấy.
“Sau chuyện đó, mẹ và ba con không còn cãi nhau nữa, sau khi đi ra ngoài, mẹ đã nghĩ thông. suốt, vì sao mẹ của mẹ không ly hôn lại biển thành người phụ nữ dũng cảm, bà ấy mang tât cả hy vọng của mình, tất cả tình yêu cho mẹ và em trai. Bà ây muôn bọn mẹ mạnh mẽ và không hèn nhát như bà ây.
Sau đó, mẹ đặt tất cả tâm trí lên hai anh em Mẫn Hành và Mẫn Thận. Hôn nhân của mẹ không mong muôn tình yêu, không mong muôn trung thành, mẹ chỉ tìm sự ôn định.” Bà Tạ chỉ cầu như vậy nhưng ông trời cũng không thỏa mãn bà ây.
Ông trời lại lần nữa khiến cho tình yêu của bà ây dành cho ông Tạ tro tàn trở lại.
Bà ấy bắt đầu để ý đến sự tồn tại của Chu Yên, để ý Chu Yên vẫn liên lạc với ông Ấy, phá hoại gia đình bà ấy.
Thời gian đó ông Tạ luôn ở nhà với bà ây.