Còn Chọc Tôi Đánh Anh Thật Đó

Chương 29:




Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Trên máy bay, Jason lần thứ hai nằm sấp giả bộ ngủ để tiến hành báo cáo quân lệnh, đảm bảo lần sau sẽ không tiếp nhận công việc có tính chất nguy hiểm cao như vậy nữa, kết quả chỉ đổi lấy được một câu của King: “Ai lo cho anh.”
… Jason ủy khuất mà trở về vị trí của mình, bởi vì thời gian dài mệt mỏi cao độ khiến cho bản thân chưa nghỉ ngơi tốt được, nhanh chóng ngủ say.
King nhìn một chút khuôn mặt nghiêng của hắn, cuối cùng đưa tầm mắt trở về, kêu phục vụ lấy thêm mềm nhỏ đắp thêm cho Jason
Nói một chút lo cũng không có thì là giả rồi, nhưng nói cực kỳ lo lắng thì chẳng tới đâu.
Tuy rằng lúc đó y không có hứng thú để nghe cuộc trò chuyện của Shane, nhưng sau đó thì Shane cũng có báo qua cho y biết kết quả cùng chuyện tình đã qua. Trong lúc Jeft cùng Shane hợp lực để thao tác hệ thống phi cơ trực thăng để có thể khiến nó chậm rãi ở ngoài khơi hạ thấp độ cao xuống, Jason cũng không mất quá nhiều thời gian đã có thể xoay người tiến vào trong cabin, sau đó hạ gục được lão già đã bị đập đầu choáng váng cùng một một tên bảo vệ và một tên phi công (từ chuyện này cho chúng ta biết được rằng, dù cho đi phương tiện giao thông gì, nhất định cũng phải thắt dây an toàn). Sau đó tên già đó đã được nhanh chóng các đồng nghiệp bên bộ Quốc An của Trung Quốc đến Mỹ đợi lệnh, Jason thì một thân thoải mái sau đó tới “Bệnh viện đặc biệt” để tiến hành chữa thương cùng băng bó.
Shane ngồi bên trái y, đang cầm iPad hăng hái bừng bừng xem, vừa quỷ dị cười ngây dại.
King liếc mắt nhìn iPad, ở trên đó đang hiển thị một chuỗi ký tự hệ nhị phân có thể khiến người ta đầu cháng váng, lắc đầu, tự mình nhắm mắt dưỡng thần.
Chỉ còn lại một mình Shane đang ngu ngốc cười hề hề ngồi yên ở chỗ đó cực kỳ hăng hái mà chơi một mình, chúng ta không thể hiểu được thế giới của một trạch nam đâu.
Về tới căn nhà chưa được 1 tuần kia của mình, King quen thuộc mà tới phòng của mình thả hành lý xuống, sau đó thu dọn quần áo chuẩn bị đi tắm rửa.
Toàn bộ tự nhiên cứ như đây vốn chính là căn nhà của mình.
Jason nhìn một loạt động tác của y, khóe miệng hiện lên một nụ cười dịu dàng.
Còn Shane thần kinh đang muốn gặp mặt nam thần của mình, thì tự mình tới ở trong một căn phòng trong khách sạn 5 sao cao cấp.
Ngay khi Jason cảm khái Shane quả thật nhiều tiền, thì King thản nhiên nói: “Hack vào trong hệ thống điều chỉnh thông tin mà thôi.”
Jason: “…”
Thế giới của một tên trạch nam quả thật khó hiểu.
Trong lúc King tắm, Jason lại rất ngoan mà không hề tiến vào trong phòng tắm để vô sỉ yêu cầu tắm uyên ương, nói thật ra thì hắn rất muốn, nhưng bất quá hiện tại vết thương không thể chạm nước được.
Thế là tiến vào bếp tìm kiếm gì đó, tìm ra được vài quả trứng, liền làm hai chén trứng chưng, chờ King tắm xong thì cũng vừa lúc lấy ra khỏi nồi.
Trùng hợp là dù cho không đói bụng, nhưng King vừa ngửi được mùi thức ăn thì khóe miệng tự giác cũng nâng lên, khiến cho Jason bĩu môi: “Chưa từng bao giờ cười như thế với anh cả.”
King liền liếc mắt nhìn hắn, đột nhiên liền nở một nụ cười ngọt như mật ấm như mặt trời.
Trái tim của Jason lạc nhịp! Nhanh chóng vỗ vỗ lồng ngực của mình nói: “Đừng có cười với anh như vậy, sợ bệnh tim anh tái phát đó … Hình như anh lại yêu em thêm lần nữa rồi!”
King lần này chẳng thèm để ý tới hắn, liền bắt đầu vùi mặt ăn.
Lúc này Jason mới thỏa mãn ngồi đối diện y, vừa ăn vừa không ngừng ngẩng đầu nhìn King cười.
Cuối cùng King cũng bị ánh mắt này chọc cho ngứa, ngẩng đầu uống sạch nước, sau đó mới thả chén xuống: “Anh muốn làm gì?”
Cũng y như trước đây, tuyệt đối là ngữ khí chất vấn.
Nhưng lần này không biết có phải là năng lực não bổ có đúng hay không quá mạnh mẽ, Jason lại nghe thấy được một giọng nói đầy đẳng cấp ở trên
Nếu như muốn hình dung, đại khái chính là cầm một cây quạt lông vũ ở bên cạnh vừa quạt lướt nhẹ trên da không ngừng cẩn thận xoát xoát, khiến cho cả người hắn đầy ngứa ngáy.
“Muốn làm em.” Jason thành thật trả lời.
King: “…”
Ngay khi Jason đang chuẩn bị sẵn sàng bị đánh, King chỉ là nhíu mi: “Ăn xong rửa chén rồi trở lại.”
Jason: “…”
Thế là Jason liền nhanh chóng mà rửa sạch chén bát rồi như cơn gió nhanh lướt vào phòng ngủ của mình, nhưng phát hiện, không, có, người!
Bối Bối em đang chọc anh đó hả?
Ai nha ai nha, nói không chừng ở phòng ngủ của Bối Bối, thế là liền vòng người tiến vào trong phòng ngủ của khách, nhưng vẫn như cũ, không, có, người!
Jason: “…”
“… Ở chỗ này.” Phía sau có người kêu.
Jason liền vội vàng xoay người, thấy King đang kéo tay áo đứng ngay cửa phòng tắm.
“Thế nhưng anh không thể đụng nước.” Jason trù trừ mà nói, bước chân lại di động kiên định, dính nước thì dính nước, bất quá thì bị nhiễm trùng, quá lắm nữa thì hoại tử, cùng lắm thì cắt tay rồi bán thân bất toại thôi mà!
“Không muốn tôi ói đầy trên người anh, thì trước hết tắm cho sạch vết máu trên người cái đã.” King không nhịn được nói.
Jason: “…”
ALPHA liền nhanh chóng mà tiến thẳng về phía vị OMEGA hiếm khi nào chủ động như thế.
Phòng tắm hơi nước tràn đầy, dựa vào tiếng nước của vòi hoa sen, cơ thể lỏa hưởng thụ hơi nóng từ khăn mặt liền hoài nghi hỏi: “Bối Bối, hôm nay em sao thế … Có phải đang đào hố chờ chôn anh không vậy?”
King dùng một loại thanh âm cực kỳ bình thường nói: “Muốn làm.”
Cho nên nói, King bất quá chỉ đang tự mình vệ sinh “Cây massage siêu trí năng thiên nhiên” của mình mà thôi.
XXXXXXXXXXX
Lời tác giả: Ở chương trước lỡ đánh sai tên của Jelf rồi, kỳ thực là Joker&Joker, chính là hình tượng trên lá bài tây đó

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.