Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Trở lại nhà của mình, Âu Dương Jason mang tâm tình cực tốt.
Tuy rằng không biết thằng nhóc King kia vì sao mà tới đây, thế nhưng hôm nay lại có thể nhìn thấy được biến hóa trên khuôn mặt vạn năm không đổi của y, thực sự là quá đáng giá.
Hắn biết rằng tuy rằng bản thân không hề lộ ra bất kì khí tức ALPHA nào, nhưng thằng nhóc này tuyệt đối, tuyệt đối đã nhận ra.
Sau này sẽ có chút thay đổi nha.
Phải biết rằng ALPHA cùng OMEGA, trời sinh tuyệt phối, tương sinh tương khắc, tương ái tương sát, tuyệt đối chính là thiên địch. Nếu muốn không thèm để ý, quả thực rất khó.
XXXXXXXXXXX
Tuy rằng Jason hiện đang là BETA không thể ngờ được, nhưng trực giác của King đã cực kỳ căng thẳng, dù cho không muốn, trong tiềm thức cũng cực kỳ chú ý nhất cử nhất động của Jason.
Ví dụ như, khi đi toilet, nhất định sẽ phải đi ngang qua chỗ của Jason, y sẽ nhìn hắn.
Jason cũng thường phát hiện tầm mắt của y, vì vậy sẽ ngẩng đầu lên nhìn y mà mỉm cười.
Trong lúc rót trà mà không gặp nhau thì tốt, còn gặp nhau chính là tai nạn, tỷ như pha cà phê thì sẽ lỡ đụng trúng tay của đối phương, lúc xấu hổ mà chờ nước uống pha đầy ly, thì ly đặt ở chỗ cao King không vớ tới được thì Jason sẽ luôn tình cờ đứng ngay phía sau lấy giúp y.
Mà Jason là một người có năng lực đầy đắc lực, chính là người hướng dẫn cho thực tập sinh King.
Đương nhiên, là thực tập sinh dưới trướng hắn, dù cho có thực tập thêm 1 vạn năm nữa cũng không học được mấy cái trò giả dối liên quan đến tài chính này. Nhưng vì che giấu thân phận, thì King rất thông minh.
Hơn nữa, cho dù là ALPHA thì làm sao, cho dù có lưu ý nữa thì làm sao, nhiệm vụ của y vẫn phải tiếp tục như cũ.
Sau một ngày đêm cơ thể và tinh thần bị kéo căng như thế, một đứa nhỏ trưởng thành như King vừa đánh răng vừa quyết định.
Có người có thể ẩn thân tốt đến mức này, lại chẳng thể nhìn ra được ý định của hành động đầy trẻ con lần này của y hay sao? Nếu đã thấy mà lại không tố cáo, thì lý do là tại sao?
Ngẫm lại cũng thấy đáng sợ.
Nếu như mềm mà hắn cũng không hiểu, thì dùng cách mạnh bạo đi, dù sao y cũng chính là dạng giản lược thô bạo.
Trình tự giết người cùng gạt người, có gì quan trọng chứ?
Đương nhiên phải chú trọng rồi, đã qua hai tháng rồi, nhưng lại chẳng có chút tiến triển nào, mà hai tháng nữa, chính là vào kỳ động dục của y.
Thế là, King siêu cấp không hề có tính nhẫn nại bắt đầu quá trình thử đánh lén.
Nhưng mà, đương nhiên, hiện thực so với lý tưởng chẳng bao giờ thuận lợi ngọt ngào cả.
Trong lúc người đó đang khom lưng rót nước, dao trong tay áo đang muốn đưa ra, thì người đó bị nước nóng rơi xuống chân mà phải nâng người lên. Hoặc là lúc đưa lưng về phía y bước vào thang máy lại chợt nhớ ra cái gì đó quên lấy phải ra ngoài lại. Hoặc là lúc cúi người nhặt đồ bị rơi chợt bị ngã luôn.
Lúc đi ra ngoài uống rượu ăn cơm, giả bộ say rượu ngã vào người đối phương, nhưng lại chẳng thể tìm ra được kẽ hở của người say còn lại.
Sau 1 tuần, King nghĩ, hay là bỏ qua đi.
Đúng vậy, hình như ở không nổi nữa rồi. Y đã dùng cách đánh lén, không có một lần nào thành công cả, không có khả năng xem là ngẫu nhiên được. Nói không chừng Âu Dương Jason đã từ lâu nhìn ra được tất cả, thành thạo ứng đối, còn không ngừng ở phía sau chê cười y ngu ngốc ấy chứ.
Mà hai người họ cứ sớm chiều ở chung như vậy, hô hấp cùng vị đạo giao hòa cùng với nhau, thực sự đã ảnh hưởng tới King. Đúng vậy, có thể cũng chỉ là ảo giác, nhưng thỉnh thoảng cảm thụ được khí tức ALPHA, khiến cho y rất cảnh giác.
King dùng sức xoa mái tóc đen rối loạn của mình, ngọn đèn màu vàng cảnh báo nguy hiểm vang trong trực giác, mà King từ trước tới nay chính là một người cực kỳ cẩn thận, bằng không cũng không thể nào tồn tại trong giới sát thủ máu chảy đầm đìa, dùng thân phận OMEGA rong ruổi nhiều năm.
Nói đi là đi, chính là phong cách của King, cho nên sáng sớm hôm sau, y liền đơn giản thu dọn quần áo của mình, thừa dịp dưới ánh mặt trời ánh nắng tươi sáng mà lên máy bay bay tới tối, tiêu sái rời đi.
Mặc lên người một bộ quần jean cùng áo T-shirt, cầm lấy hành lý kéo đi, ngón tay vừa đụng tới cửa, thì chợt bị điện giật 1 cái.
King lùi tay về.
“Tít tít tít …”
Đây chính là tiếng còi cảnh báo của đèn báo hiệu đỏ đang xoay tròn không ngừng.
… Giết!
Đưa tay vòng ra phía sau, King lùi ra sau 2 bước.
Cửa mở, King lại lùi thêm 2 bước.
Tựa như cảnh quay chiếu chậm trong mấy bộ phim điện ảnh, người đàn ông quen thuộc mà xa lạ kia chậm rãi xuất hiện trước mắt. Quen thuộc là bởi vì nụ cười dịu dàng kia, khuôn mặt cương nghị kia, cái mũi thẳng kia, đôi mắt thâm thúy kia; Xa lạ chính là vì khí tức kinh thiên động địa kia, chính là khí tức ALPHA nồng nặc, mê hoặc, áp bách.
King thoáng cái che miệng cùng mũi lại, lui ra sau.
Âu Dương Jason nhíu mày: “Một câu cũng không muốn mà đã đi rồi sao?” Vừa nói vừa chậm rãi đi vào phòng, đưa tay đóng cửa.
King chật vật chạy vội tới trước cửa sổ, mở mạnh cửa sổ ra, nửa người đều lộ ra ngoài cửa sổ hít sâu không khí nhẹ nhàng khoan khoái bên ngoài.
Hình tượng? Hình tượng gì cơ chứ? Dựa theo tư thế hiện nay của người đàn ông này, đợi lát nữa bắt y phải quỳ xuống, bắt y phải quỳ phục sợ y cũng không cách nào từ chối được?!
Cũng hên là Âu Dương Jason không có tiếp tục quá phận, đi tới sofa thì liền ngồi xuống: “Bối Bối?”
King chậm rãi xoay người lại, nhìn về phía hắn.
Đường nhìn của hai người không hề cố kỵ thẳng vào nhau, trong lúc nhất thời không ai mở miệng, không ai chịu nhượng bộ, tựa như con báo cùng lang, một con còn hung ác hơn con còn lại. Nếu hiện tại dựa vào thân thủ cùng kinh nghiệm thực chiến, hai người họ đều có thể chiến tới mất mạng vẫn không phân thắng thua. Nhưng cái gien đang trào dâng trong người hiện tại khiến cho King khổ sở.
King lần thứ hai xoay người hướng ra ngoài cửa sổ hít thở không khí.
Từng OMEGA đều có kỳ động dục cố định, nhưng cũng không phải OMEGA chỉ có vào kỳ mới động dục.
Chỉ cần nguyện ý, từng OMEGA đều có thể tùy thời phát ra khí tức ngọt ngào dụ dỗ ALPHA tới chiếm đoạt mình, đương nhiên cũng là tương đối, OMEGA tất nhiên cũng cảm nhận được mê hoặc cường thế của ALPHA. Nhất là trước một ALPHA có ý định chuyên nhất, xác nhận mục tiêu rõ ràng như người này.
King chỉ muốn phun máu.
“Trả lời tôi đi, Bối Bối!” Âu Dương lại mở miệng.
Bên ngoài gió nhẹ nhẹ phẩy, cũng không thể thổi đi được cảm giác khô nóng trong người.
King lần thứ hai hít sâu 1 hơi, quay đầu lại: “Tôi đều đã biết khó mà lui, muốn rút đi, vì sao anh còn muốn tới đây bức tôi?”
Âu Dương Jason nhíu mày, vô tội mà nhìn y.
Hành lý còn đặt ngay ở cửa, King suy nghĩ, bên trong có hai ba ống tiêm chứa thuốc ức chế, nếu có thể nhào tới để lấy thì tốt quá.
Nhưng cái tên ALPHA chết tiệt này lại dài tay dài chân, đã chú ý tới hành lý ngay cửa, liền đi tới lấy, nhưng không có mở ra, chỉ để ngay bên chân mình, lại mỉm cười nhìn King.
“Vậy cậu muốn trốn tới đâu? Là nơi tôi không thể tìm thấy cậu nữa sao?” Jason ủy khuất.
King yên lặng cắn môi dưới, hung hăng cà sát.
“Haizzz.” Jason thở dài, từ trong túi lấy ra một ống tiêm, giơ trước mặt King hỏi: “Muốn không?”
King giơ hai tay lên, mạnh mẽ cầm lấy cái nhẫn ngay ngón giữa bàn tay trái, dùng nó cắt ngang da, đau đớn trong nháy mắt có thể kiềm chế dòng máu nóng đang dâng trào trong người.
Jason nhìn thấy bàn tay đầy máu của y thì nhíu mày, biểu lộ bộ dạng không thích.
Nhưng đối với King mà nói, thì như vậy mới có thể giúp cho y bảo trì được tỉnh táo và lạnh lùng vốn có, chỉ cần Âu Dương Jason đừng chợt ào tới cưỡng gian y là được …
Lúc đó y nhất định sẽ nâng cao hai chân vòng quanh thắt lưng hắn mà nhiệt liệt hoan nghênh đó!
Đương nhiên, tư vị đó nếm thử 1 lần cũng được, tuy rằng bản thân y chưa từng trải nghiệm qua, thế nhưng trước đây đã từng có người ám sát một ALPHA trong lúc cao trào, tuy rằng xác xuất thành công không cao lắm, vì người bị ALPHA làm, thường trong cơn cao trào sẽ thất thần …
Nhìn King lặng yên mà chống đỡ, bộ dạng đánh chết tôi cũng không mở miệng, Jason rất phiền muộn cùng không giải thích được.
Hormone ALPHA trong phòng càng thêm mạnh mẽ, King liền trợn trắng mắt.
“Này, chỉ trả lời 1 câu thôi mà, chỉ cần cậu nói cho tôi biết vì sao cậu phải đi, cái này lập tức cho cậu.” Jason lại quơ qua quơ lại ống tiêm trong tay. “Cũng không phải câu hỏi quá khó, cậu tùy tiện lấy 1 cái cớ để nói cũng được mà.”