Nguồn tin của cô ta rất nhanh nhạy, lúc mới nghe thấy tin mấy ngày nay Hạ Lăng chuyển ra khỏi nhà trọ của Lệ Lôi thì rất vui, nhưng mà cô ta lại nghe được Lệ Lôi vẫn thường xuyên đi thăm Hạ Lăng, còn tự tay nấu cơm mang đến cho cô… Ghê tởm, anh Lôi tự mình nấu cơm! Anh Lôi của cô ta có bao giờ nấu cơm cho con gái chứ?! Con ranh này dựa vào cái gì mà có thể hưởng thụ chúng? Thật không biết xấu hổ!
Cho nên hôm nay cô ta mới đến tìm Hạ Lăng.
Một mặt là để chế giếu cô và Lệ Lôi đã chia tay, một mặt là cảnh cáo cô đừng có dây dưa với Lệ Lôi nữa!
Hạ Lăng cũng hiểu được, thì ra lại là một bình dấm chua tự cho mình là đúng. Cô cũng không khách khí với kẻ địch, nên cười nhạo: "Không biết cô Cố là gì của Lệ Lôi? Lấy tư cách gì để nói với tôi những lời này? Tôi và anh ấy có chia tay hay không, thì cũng là chuyện của chúng tôi. Cô Cố đừng xía vào thì hơn, nếu để người khác hiểu lầm Lệ Lôi thích cô sẽ không tốt!"
"Cô!" Cố Lâm tức đỏ cả mắt.
Không phải là anh Lôi không thích mình sao? Nếu anh Lôi mà thích mình, thì mình còn cố gắng lâu như vậy mà vẫn không được vào cửa nhà họ Lệ sao? Nhưng mà, mình sẽ không chịu thua, chắc chắn là anh Lôi đã bị con hồ ly tinh trước mặt này mê hoặc, chỉ cần mình đuổi cô ta đi, thì anh Lôi nhất định sẽ yêu mình!
Trong nội tâm cô ta càng hận, thì càng muốn giày vò Hạ Lăng.
"Cô hỏi tôi có tư cách gì mà nói chuyện với cô à, tất nhiên là tôi có! Tôi là đại tiểu thư nhà họ Cố!" Cố Lâm khinh thường nhìn cô, điệu bộ kiêu ngạo như một con khổng tước: "Diệp Tinh Lăng, đừng quên quảng cáo này cô quay cho ai, nếu tôi mà nói cô làm không tốt, thì cô đừng nghĩ đến chuyện hoàn thành nhiệm vụ!"
Hạ Lăng bình tĩnh nhìn cô ta: "Cho nên?"
Cố Lâm sững sờ, cho nên cái gì? Con ranh này không sợ à? Sao vẫn còn bình tĩnh, thản nhiên như thế! Cố đại tiểu thư lại không vui, cơn tức lại càng lớn: "Cho nên, quảng cáo này, tôi muốn cô quay lại lần nữa!"
Tiếng bàn tán nổi lên bốn phía.
Hạ Lăng còn chưa kịp nói gì, tổng đạo diễn cũng ở hiện trường đã không vui: "Cô Cố, quảng cáo này của cô Diệp đã rất hoàn mỹ rồi, không cần thiết phải quay lại, có thể mang đi biên tập rồi." Ông là người có gia đình, vợ con ông còn đang đợi ông về ăn cơm. Mà chưa chắc người điều chỉnh ánh đèn, người quản lý đạo cụ đã muốn quay lại, ai mà chẳng muốn được tan làm sớm chứ.
Nhưng mà, Cố Lâm chỉ liếc ông ta một cái: "Tôi nói không được là không được!"
"Không được chỗ nào?" Hạ Lăng cười như không cười, hỏi.
Cố Lâm lại sửng sốt, đây là cái gì? Con ranh này không nhận ra cô ta kiếm cớ gây sự à, mà còn hỏi chỗ nào không được?! Cô ta làm sao mà biết chỗ nào không được?!
Lúc Hạ Lăng quay cảnh ở trong hồ nước, Cố Lâm đã đứng ở bên xem rồi. Không thể phủ nhận, Hạ Lăng diễn rất đẹp, điệu múa ưu nhã linh hoạt bám chặt vào tim người xem, đẹp đến mức người khác không thể dời mắt được.