Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)

Chương 382: Uy năng của tông sư




Trong phân bộ Quan Tây, Trình Chu Hải cũng không ra về.
Sau khi biết Quan Tư Vũ chắc chắn sẽ ra tay, Trình Chu Hải lại muốn xem uy thế khi hai tông sư võ đạo giao thủ.
Trình Chu Hải sống tại Quan Trung Hình Đường hơn mười năm, thời niên thiếu đã được thu nhận vào Quan Trung Hình Đường bồi dưỡng, chỉ có điều hắn chưa từng thấy Quan Tư Vũ xuất thủ.
Bởi vì lúc đó Quan Tư Vũ đã hoàn toàn ổn định lại Quan Trung Hình Đường, những năm gần đây Quan Trung Hình Đường vẫn luôn theo hướng ổn định cho nên không có cơ hội cho Quan Tư Vũ ra tay. Có lẽ cũng có vài lần, nhưng Trình Chu Hải lại không thấy được.
Giờ phần lớn người trên giang hồ đều có lời chỉ trích Quan Tư Vũ, cho rằng thực lực của hắn không xứng với thứ hạng.
Ngày trước đường chủ Sở Cuồng Ca thực lực siêu quần, chiến tích vô số, dùng lực lượng một mình lấy võ đình chiến, khiến người giang hồ thán phục không thôi.
Cho nên thời đỉnh phong của Sở Cuồng Ca là đứng hạng hai trên Phong Vân Bảng.
Nhưng khi Quan Tư Vũ tiếp nhận Quan Trung Hình Đường, Sở Cuồng Ca đã lan truyền danh tiếng của Quan Trung Hình Đường ra khắp giang hồ. Quan Tư Vũ tương đương với kế thừa di trạch của Quan Trung Hình Đường, cho nên chiến tích không cách nào sánh nổi Sở Cuồng Ca, nhưng vì thanh danh của Quan Trung Hình Đường, hắn vẫn đứng hạng tám trên Long Hổ Bảng, có điều thứ hạng này khiến người trong giang hồ có không ít ý kiến.
Phần lớn mọi người đều cho rằng thứ hạng của Quan Tư Vũ quá cao, số lần xuất thủ của hắn không nhiều, cũng không mấy kinh diễm, có năng lực gì mà đứng hạng tám trên Phong Vân Bảng?
Nhưng khi Quan Tư Vũ tiếp nhận Quan Trung Hình Đường, Sở Cuồng Ca đã lan truyền danh tiếng của Quan Trung Hình Đường ra khắp giang hồ. Quan Tư Vũ tương đương với kế thừa di trạch của Quan Trung Hình Đường, cho nên chiến tích không cách nào sánh nổi Sở Cuồng Ca, nhưng vì thanh danh của Quan Trung Hình Đường, hắn vẫn đứng hạng tám trên Long Hổ Bảng, có điều thứ hạng này khiến người trong giang hồ có không ít ý kiến.
Phần lớn mọi người đều cho rằng thứ hạng của Quan Tư Vũ quá cao, số lần xuất thủ của hắn không nhiều, cũng không mấy kinh diễm, có năng lực gì mà đứng hạng tám trên Phong Vân Bảng?
Phải biết xếp hạng bên trên Quan Tư Vũ là thủ tọa Vọng Niệm Thiện Đường, Cửu diệu Long Thụ - Hư Vân đại sư, thiền pháp song tu, được vinh dự là người có tu vi thiền lý cao nhất Đại Quang Minh Tự, trong một giai đoạn thậm chí thanh danh còn cao hơn phương trượng Hư Từ.
Còn xếp hạng bên dưới Quan Tư Võ lại là Đại Long Thủ Thanh Long Hội, Yển Nguyệt Thanh Long - Bộ Thiên Nam, một tên điên vô cùng cực đoan, cả đời giết người vô số, từ sát thủ †âng chót nhất Thanh Long Hội dùng thời gian vài chục năm ngồi lên vị trí Đại Long Thủ.
Tương truyền từ khi Bộ Thiên Nam giết người, hắn xưa nay chưa từng dùng thủ đoạn ám sát, chỉ quang minh chính đại tới trước người mục tiêu, nói cho đối phương mình sẽ giết hắn. Cách làm phách lối cuồng vọng vô cùng, nhưng xưa nay hắn chưa từng bại trận.
Cho nên giang hồ có lời đồn, Bộ Thiên Nam một khi xuất thủ, chỉ có hắn không muốn giết người chứ không có người hắn không giết được. Nếu có người trả đủ tiền thậm chí là phương trượng Đại Quang Minh Tự, Thiên Sư Long Hổ Sơn hắn cũng dám giết.
Kẹp giữa hai vị này, thanh danh của Quỷ Vương Tông lại cực kỳ ám đảm, khó tránh khỏi khiến người giang hồ bàn tán.
Trình Chu Hải thân là người của Quan Trung Hình Đường, đương nhiên mong thực lực Quan Tư Vũ càng mạnh càng tốt. Đáng tiếc lời đồn đại trên giang hồ quá nhiều, lại thêm Quan Tư Vũ rất ít khi ra tay, cho dù hắn muốn phản bác cũng chẳng tìm được lý do, cho nên lần này Trình Chu Hải muốn xem xem rốt cuộc thực lực Quan đường chủ ra sao.
Ngay lúc Trình Chu Hải trò chuyện với Sở Hưu trong phân bộ Quan Tây, bên ngoài bỗng có uy áp phủ kín trời đất bao lấy toàn bộ phân bộ Quan Tây, áp lực như bão tố, thậm chí ép người ta không thở nổi.
Sở Hưu cùng Trình Chu Hải liếc mắt nhìn nhau, đều thấy vẻ nghiêm nghị, đồng loạt đi ra cửa.
Lúc này ngoài cửa pbo Quan Tây, Hạ Hầu Trấn đứng chắp tay, khí thế dãn động thiên địa, khiến trên bầu trời của phân bộ Quan Tây tạo thành một tầng mây đen, vô cùng kinh khủng.
Hạ Hầu Trấn chỉ có một mình, nhưng khí tức kinh khủng như thiên quân vạn mã, khiến thủ hạ của Sở Hưu thậm chí không dám nhúc nhích.
Đây là chỗ cường đại của tông sư võ đạo, lực lượng một người là có thể địch cả thiên quân vạn mã.
Thiên Nhân Hợp Nhất chỉ là có lĩnh ngộ mông lung đối với lực lượng, với thiên địa, còn tông sư võ đạo là ngưng tụ Võ Đạo Chân Đan trong cơ thể, có thể chân chính dẫn dắt thiên địa.
Tu võ đạo, ngộ thiên địa, tông sư võ đạo có thể tùy ý thu nạp lực lượng thiên địa cho mình dùng, chỉ cần nội lực không bộc phát quá mức hung mãnh, tông sư võ đạo có thể không hạn chế hấp thu lực lượng thiên địa, chuyển hóa thành nội lực đả thương địch thủ.
Cho nên lời nói tông sư võ đạo một người địch cả vạn quân không phải khoa trương mà là sự thật.
Võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất còn có thể dùng nhân số đè chết, nhưng đến cấp bậc tông sư võ đạo, đã không thể dùng số lượng để hao tổn được. Mặc cho ngươi có thiên quân vạn mã, cho dù ai ai cũng liều mạng không sợ chết, cũng khó thoát khỏi bại trận.
Đây mới là lý do Chân Đan cảnh được xưng là tông sư võ đạo, có thể khai tông lập phái mới có tư cách gọi là tông sư võ đạo, một tông môn chỉ cần có một người đạt tới cảnh giới tông sư võ đạo, vậy đã đủ tư cách trở thành đại phái trên giang hồ.
Trong mắt các đại phái giang hồ, có một tông sư võ đạo trấn giữ hay không
chính là một ranh giới hết sức rõ ràng.
Có mới là đại phái giang hồ, còn các thế lực võ lâm không có tông sư võ đạo trấn giữ, vậy trong mắt các đại phái chính thức, chẳng qua chỉ là trò vặt mà thôi.
Lúc này thấy Sở Hưu đi ra từ phân bộ Quan Tây, Hạ Hầu Trấn nhìn về phía Sở Hưu, ánh mắt không chút phân nộ hay hận ý, chỉ có bình tĩnh.
“Ngươi chính là Sở Hưu? Ngươi trẻ hơn so với tưởng tượng của ta”
Hạ Hầu Vô Giang cuồng vọng cùng kiêu ngạo, thân là phụ thân, đương nhiên Hạ Hầu Trấn đều biết.
Thế nhưng Hạ Hầu Vô Giang lại nhiều lần thất bại dưới tay Sở Hưu, thậm chí còn liên lụy tới thất thúc bị giết, Hạ Hầu Trấn cũng hết sức hiếu kỳ về Sở Hưu.
Lúc này đối mặt với cảnh giới như Hạ Hầu Trấn, Trình Chu Hải bên cạnh Sở Hưu đã bị khí thế của hắn làm cho ngột ngạt, còn Sở Hưu vẫn giữ bình tĩnh như thường.
Nghe vậy y chỉ thản nhiên đáp: “Hạ Hầu gia chủ cũng vượt ngoài dự liệu của ta, không ngờ chuyện này lại khiến cho gia chủ ngài đích thân xuất thủ. Sở Hưu đâu có thể diện lớn đến vậy, không ngờ còn khiến một tông sư võ đạo đích thân tới báo thù? Hạ Hầu gia chủ không sợ bị người giang hồ nói là ỷ lớn hiếp nhỏ à?”
Hạ Hầu Trấn ngẩng đầu nhìn lên không trung, giọng điệu bình tĩnh nói: “Lão thất chết trong tay ngươi, điểm này thật sự vượt ngoài dự liệu của ta.
Ta cùng lão thất quen nhau hơn mười năm, hắn là một kẻ rất cố chấp, sư phụ là cao thủ trong quân đội Đông Tề, tinh thông thương thuật cùng cung tên.
Nhưng lão thất nói mình trời sinh ngu dốt, cho nên chỉ chuyên vào một thứ, không luyện nó tới xuất thần nhập hóa thì kiên quyết không tu sang thứ khác. Chuyện này khiến sư phụ hắn cũng thấy bất đắc dĩ, người như vậy có phải ngốc quá không?
Sau này sư phụ lão thất bị kẻ thù giết chết, hắn cũng bị đánh trọng thương gần chết bỏ trốn. Ta gặp được hắn trên đường bèn ném cho hắn một bình đan dược.
Lão thất nhờ bình đan dược này mà sống sót, báo thù, hỏi thăm được thân phận của ta bèn tới Hạ Hầu thị tìm ta, nói phải dùng đời này để trả ân tình của ta.
Ta cho là hắn nói đùa, chỉ định lấy cớ gia nhập làm ma khí của Hạ Hầu thị ta kiếm ăn mà thôi nên đáp ứng, không ngờ hắn lại làm thật.
Mấy năm gần đây chuyện lão thất làm cho ta đã bù đắp được vô số bình đan dược rồi, hắn nói dùng cả đời để trả ân tình của ta, cũng quả thật liều cả tính mạng.
Giờ lão thất đã chết, ta không dùng thân phận gia chủ Hạ Hầu thị tới đây mà dùng thân phận một huynh trưởng tới đòi lại một công đạo.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.