Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)

Chương 947: Giết




Quan trọng nhất là không chỉ có Thẩm Huyết Ngưng đến, dựa theo Mạnh Kính phân tích, người xuất thủ ít nhất có tới bốn tông sư võ đạo.
Nếu hắn sa vào vòng vây của bốn người này, vậy thật sự là lành ít dữ nhiều.
Ngay lúc Lâm Bảo Hoàng tiếp đón đội buôn, đội ngũ đón dâu cùng đội buôn cũng chạm mặt.
Người của Địa Ma Đường vừa định quát lớn bảo đội đưa dâu tránh sang một bên, lại thấy tân lang phía đối diện đột nhiên hành động, thân thể tỏa ra ma khí ngập trời, hai tay như giương cung cài tên. Mũi tên nguyên thần vô hình ngưng tụ tạo thành, ầm ầm bần ra, tiếng rít phá tan không trung chấn cho người ta đầu óc đau nhức, như nguyên thần bị chấn động kịch liệt
Tông sư võ đạo của Địa Ma Đường thấy vậy lập. tức biến sắc, biến hóa đột ngột này khiến hẳn không kịp phản ứng, đến lúc Diệt Hồn Tiễn bắn tới trước người hẳn mới nổi giận gầm lên một tiếng, thân hình lui lại phía sau, khí xoáy màu xám phun ra trước người, ẩn chứa lực lượng nguyên thần, muốn tiêu trừ Diệt Hồn Tiễn của Sở Hưu.
Không biết do Sở Hưu quá may mắn hay quá không may, tông sư võ đạo đầu tiên mà hắn lựa chọn rong Địa Ma Đường lại tỉnh thông bí pháp phòng ngự nguyên thần.
Chỉ có điều, rất đáng tiếc, tông sư võ đạo của Địa Ma Đường thật sự không may.
Bí pháp của hẳn đủ để phòng ngự phần lớn võ thuật nguyên thần, nhưng tinh thần lực của Sở Hưu đã vượt qua chín thành võ giả cùng cấp, uy lực của Diệt Hồn Tiễn cũng bá đạo tới cực điểm.
Mũi tên này bắn trúng, luồng khí xoáy màu xám lập tức nổ tung, tông sư võ đạo kia kêu lên một tiếng đau đớn, máu tươi chảy ra ở cả thất khiếu.
Bước tới một bước, ma khí cường đại ngập trời dung hợp với khí huyết sát quanh người Sở Hưu, một quyền đánh ra như muốn phá tan sơn hà này. Những nơi thế quyền đi qua, mặt đất chấn động, uy thế vô song!
Một quyền này giống như Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền, lại như không phải Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền.
Mạnh Kính sau lưng Sở Hưu thấy quyền này, vô thức phun ra một cái tên: "Trần Thanh Đế”
Khắp Tây Sở này, chỉ có Trần Thanh Đế mới có thể đánh ra một quyền cường hãn vô song như vậy.
Võ giả Địa Ma Đường đối diện bị Sở Hưu đánh trọng thương tỉnh thần, lúc này mặc dù đầu óc đang hỗn lọan nhưng dẫu sao cũng là tông sư võ đạo, bản năng võ đạo vẫn còn đó.
Trong lúc nguy hiểm, hai tay hẳn niết ấn quyết, đại lượng ma khí từ dưới đất dâng lên, xen lẫn trong đó là một luồng thi khí cực hạn hủ thực thiên địa nguyên khí xung quanh, phát ra từng tiếng rít quỷ dị.
Nhưng dưới một quyền của Sở Hưu, bất luận ma khí thi khí hay thần công bí pháp gì đều bị nghiền nát dưới quyền này!
Tông sư võ đạo Địa Ma Đường kia phun ra một ngụm máu tươi, thân hình lui lại hơn mười bước, mỗi bước giảm xuống đều khiến dưới chân nố thành một hố to. Google‎ 𝐧gay‎ 𝒕ra𝐧g‎ #‎ 𝑇R𝑢M𝑇‎ RUYE𝗡.V𝗡‎ #
Sở Hưu lại xuất từng quyền đánh xuống, ma khí quanh người được Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân gia trì như tạo thành một bộ giáp, lực lượng vô cùng kinh khủng trực tiếp đánh nát hai tay của tông sư võ đạo.
Quyền thứ ba đánh xuống, quanh người tông sư võ đạo của Địa Ma Đường tỏa ra sương máu, chủ động thiêu đốt tinh huyết liều mạng với Sở Hưu. Nhưng cuối cùng hắn vẫn không chống cự nổi quyền này của Sở Hưu, trực tiếp nổ thành một làn sương máu.
Ba quyền giết chết một tông sư võ đạo, có thể nói là hoàn toàn áp đảo về mặt lực lượng. Cho dù có phần do Sở Hưu đánh lén nhưng cũng khiến Mạnh Kính ở phía sau vô cùng kinh hãi, đồng thời cũng đoán ra người này rốt cuộc là ai.
Diệt Hồn Tiễn được Sở Hưu dùng vô số lần, chiêu thức tiêu biểu như vậy cộng với thực lực kinh khủng nhường đó, trừ Sở Hưu còn ai vào đây nữa?
Còn lúc này những người khác của Địa Ma Đường không phải không muốn ra tay cứu viện mà là không cách nào cứu viện.
Ngay khi Sở Hưu xuất thủ không lâu, thật ra bọn họ đã bị cuốn lấy, đám người Mai Khinh Liên đã xuất thủ.
Mai Khinh Liên bước ra từ kiệu hoa, hóa thành một làn sương ma khí, những nơi làn sương ma này đi qua, Xá Nữ Đại Pháp đều được thi triển tới cực hạn, thậm chí khiến những đối thủ hơi yếu một chút tấu hỏa nhập ma tại chỗ.
Lục tiên sinh thi triển Thiên Ma Vô Tướng Diệu Pháp, hư hư thực thực kế hợp, vừa quý dị lại vừa bá đạo, khiến đối thủ khó lòng nằm bắt, bị áp chế đủ đường.
Còn Thẩm Huyết Ngưng lại giống Sở Hưu hơn, gọn gàng linh hoạt, tàn nhã quả quyết. Âm Sát Ma Kiếm của hắn vừa xuất chắc chắn sẽ dính máu, ba kiếm là chọc thủng một lỗ trên người đối thủ. Nếu không phải lại có một người nữa lao tới khiến Thẩm Huyết Ngưng phải lấy một địch hai, không khéo hẳn đã giết chết một người như Sở Hưu.
Còn những võ giả nhánh Ẩn Ma khác cũng lao thẳng về phía người của Địa Ma Đường
Chỉ có điều nhân số họ ít, chỉ không tới một phần ba của đối phương, lại thêm thực lực bọn họ không mạnh mẽ áp đảo được như Sở Hưu.
Lúc này Lâm Bảo Hoàng phía sau đã bị cảnh tượng trước mắt dọa cho sợ ngây người
Hắn vẫn luôn cho rằng những người khác của Ma Đường đến, mình rốt cuộc cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, không ngờ giờ mới là lúc giết chóc khai màn.
Lúc này trong đám người, Sở Hưu cũng thấy Lâm Bảo Hoàng ở một bên.
Khóe miệng y lộ ra một nụ cười lạnh, bước từng bước một về phía Lâm Bảo Hoàng.
Đồng thời y trực tiếp nằm tay, những nơi y đi qua, võ giả Địa Ma Đường từ Thiên Nhân Hợp Nhất trở xuống sắc mặt trắng bệch lần lượt ngã xuống đất, như bị rút hồn đoạt phách.
Đây cũng là uy lực của Thiên Tuyệt Địa Diệt Đại Sưu Hồn Thủ, quả thực là thủ đoạn cực kỳ kinh khủng khi hành hạ kẻ yếu hơn, cực kỳ khó giải quyết.
Lâm Bảo Hoàng chỉ muốn chạy trốn.
Nhưng nhánh Ấn Ma bày cái bẫy lớn như vậy mai phục hắn, làm sao lại để hắn bỏ chạy cho được?
Chỉ có một điều Lâm Bảo Hoàng nghi hoặc, sao Bái Nguyệt Giáo còn chưa xuất hiện?
Nơi này là Giang Đô Thành, chắc chẩn sẽ có người của Bái Nguyệt Giáo trấn thủ. Hẳn còn phái người tới tổng bộ Bái Nguyệt Giáo cầu viện, sao giờ vẫn không có tin tức nào.
Cho nên Lâm Bảo Hoàng chỉ đành nhìn sang phía Mạnh Kính, quát lớn: “Mạnh đại nhân! Ngươi còn chờ gì nữa! Mau phát tín hiệu đi, triệu tập Cung Phụng Đường của Tây Sở cùng cường giả quân đội cùng ra tay giết chết đám hung đồ Ma đạo này!”
Mạnh Kính dừng một chút, hắn không trực tiếp phát tín hiệu mà nhìn Sở Hưu hỏi: "Sở đại nhân, ta biết ngài và Địa Ma Đường có ân oán. Nói chính xác hơn là ân oán giữa bọn họ và toàn bộ nhánh Ẩn Ma các ngài.
Có điều đó là chuyện từ mấy trăm năm trước rồi. Giờ ngài mới đến báo thù liệu có muộn quá không?
Mất bao công sức như vậy để báo thù cho người lứa trước, có đáng không?
Hơn nữa lần này Sở đại nhân các ngài cũng giết không ít người rồi, cũng trút giận rồi. Vậy xin đừng giết tiếp nữa, nếu không sẽ ảnh hưởng tới thể diện cả đôi bên”
Sở Hưu cười khẽ hai tiếng nói: “Thể diện? Không động thủ trong Giang Đô Thành của ngươi đã là nể mặt triều đình rồi.
Giờ đang Đại chiến chính ma, giang hồ phân tranh, triều đình tốt nhất lui sang một bên. Một khi dính líu vào, sinh linh đồ thán, không ai trong số các. ngươi muốn thấy đâu.
Vị đại nhân này, ta khuyên ngươi một câu, đừng có nhúng tay vào chuyện này.
Địa Ma Đường chỉ là một con chó trông cửa của triều đình Tây Sở các ngươi mà thôi. Chó chết rồi cùng lắm thì đổi con khác.
Nếu vì một con chó mà liên lụy tới chủ nhân, vậy có đáng không?”
Câu cuối cùng thốt lên, nụ cười trên mặt Sở Hưu biến mất không còn tăm hơi, giọng điệu lạnh lẽo vô cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.