Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)

Chương 949: Lễ vật của Bái Nguyệt Giáo 2




“Giáo chủ đi khỏi là vì ngài muốn thu hút tất cả lực lượng đỉnh cao nhất của tông môn Chính đạo sang phía khác.
Nếu giáo chủ ở đây, một khi giao chiến sẽ ra sao? Cơ nghiệp mấy ngàn năm của Bái Nguyệt Giáo ta sẽ hoàn toàn tan hoang. Cứ nhìn bên Côn Luân Sơn đi, thậm chí còn chẳng thấy chút gạch vỡ của Côn Luân Ma Giáo!"
Đông Hoàng Thái Nhất đi tới một bước, kề sát vào mặt Sơn Quỷ, mặt không biểu cảm nói: "Lần này bản tọa niệm tình ngươi nói sai, đầu óc u mê.
Nhớ cho kỹ, bất luận lúc nào, không được phép chất vấn giáo chủ.
Nếu không vị trí Sơn Quỷ này, ngươi không muốn ngồi, trong Bái Nguyệt Giáo còn rất nhiều người muốn ngồi đấy!
Cứu Đại Thần Vu Tế chỉ là một danh hiệu, trừ ta ra, tám người còn lại ai ngồi cũng được, không quan trọng.”
Nói xong Đông Hoàng Thái Nhất lập tức phát lực, biến mất trong phòng, chỉ để lại Sơn Quỷ đầu đày mõ hôi lạnh, trong lòng vẫn còn sợ hãi không thôi.
Hắn thậm chí không dám oán hận, vì một khắc vừa rồi hắn thật sự cảm thấy Đông Hoàng Thái Nhất sẽ giết hắn!
Chuyện này tạm thời bên Bái Nguyệt Giáo không ai biết, lúc này trong Giang Đô Thành, Lâm Bảo Hoàng đã không lo được được chuyện lúc nào Bái Nguyệt Giáo tới cứ bọn mình, chuyện hắn nên nghĩ là làm sao mới trốn thoát giữ được mạng dưới tay Sở Hưu!
Người có tên, cây có bóng.
Trước kia giang hồ chỉ biết Sở Hưu là con ngựa đen trong giới tuấn kiệt trẻ tuổi, mọi người tần thành y chỉ bởi y và Trương Thừa Trinh là người nối bật trong thế hệ trẻ, khó có ai sánh vai nổi
Còn sau khi Sở Hưu giết chết Phương Kim Ngô, tiếng tăm của Sở Hưu thậm chí đã vượt qua Trương Thừa Trinh, đủ để sánh vai với những cường giả hàng đầu Phong Vân Bảng, có thể khuấy động phong vân trong thiên hạ.
Lâm Bảo Hoàng không mấy quan tâm tới Sở Hưu, chỉ vì đối phương là người của nhánh Ẩn Ma cho nên hẳn mới tình cờ đọc qua chút tư liệu liên quan tới Sở Hưu.
Vốn hắn cho rằng những tài liệu đó quá khoa trương, ai ngờ hôm nay giao thủ hắn mới biết, bản thân Sở Hưu thậm chí còn khoa trương hơn cả miêu tả trong tư liệu đó!
Từ lực lượng bản thân tới căn cơ tích lũy kinh nghiệm chiến đấu, võ thuật, thậm chí một số lý giải về mặt võ đạo, tất cả đều vượt qua tiền bối thăng cấp. tông sư võ đạo mấy chục năm là hắn.
Trong công kích điên cuồng đó, Lâm Bảo Hoàng đã không muốn kiên trì nữa, hẳn chỉ muốn giữ mạng.
Còn mạng thì mới còn Địa Ma Đường, nếu hắn chết, chỉ bằng những đệ tử không nên thân kia, không bao lâu sau Địa Ma Đường sẽ hoàn toàn lụi tàn.
Cho nên khi cảm thấy mình không kiên trì nổi nữa, thân hình Lâm Bảo Hoàng lui lại phía sau, hai tay kết án. Trên mặt đất âm khí bốc lên hóa thành một trận pháp bao phủ lấy Sở Hưu vào trong, dưới chân hẳn không ngờ cũng xuất hiện một trập pháp. Toàn thân hẳn không ngờ lại như "hòa tan'vào trong bùn đất, thân hình chậm rãi biến mất, thậm chí cả khí tức cũng vậy.
Địa Ma Đường tên là Địa Ma Đường là vì bí pháp của Địa Ma Đường, Độn Địa.
Đôn Địa không chỉ đơn giản là dùng cương khí đào hố chui xuống đất. Bí pháp Độn Địa của Địa Ma Đường là dung hợp.
Thiên thanh địa trọc tựa như lực lượng lưỡng nghỉ một âm một chương, dưới mặt đất tràn ngập âm khí.
Công pháp Địa Ma Đường lúc tu luyện bình thường sẽ chui xuống đất hấp thu âm khí ma khí dưới lòng đất tu hành.
Tới khi giao chiến có thể hòa thân thể vào mặt đất, vô thanh vô tức, thích hợp nhất là đánh lén ám sát.
Ngày trước Địa Ma Đường có thể đánh lén nhiều võ giả Côn Luân Ma Giáo như vậy một là vì không ai ngờ Địa Ma Đường lại phản bội, hai là bí pháp Độn Địa này của Địa Ma Đường có hiệu quả rất xuất sắc khi đánh lén.
Ngày trước khi Địa Ma Đường còn trong thời điểm đỉnh phong, đây chính là đường khẩu ám sát chủ lực trong Côn Luân Ma Giáo.
Tới ngày nay mặc dù xuống dốc tới mức phải dùng bản lĩnh giữ nhà để chạy trối chết, mặc dù hơi mất mặt nhưng chí ít vẫn giữ được tính mạng.
Đáng tiếc hy vọng này còn chưa được bao lâu đã bị Sở Hưu bóp nát
Nhìn mặt đất không chút khí tức, Sở Hưu cười lạnh một tiếng.
Không thể không nói thuật độn thổ này của Địa Ma Đường quả thật thần dị, với tinh thần lực của Sở Hưu cũng không thế phát hiện chút khí tức nào, cứ như toàn bộ khu vực này đều đang che chở cho Lâm Bảo Hoàng.
Có điều không tìm được cũng không sao, khi lực lượng cường đại tới trình độ nhất định đủ áp đảo hết thả
Sở Hưu tay phải niết phật ấn, Hoán Nhật Đại Pháp thi triển, hư ảnh Đại Nhật Như Lai bừng lên sau lưng, tất cả lực lượng quanh người đều hóa thành phật quang vàng kim chiếu rọi bốn phương.
Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.
Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Đại Nhật Như Lai xuất chưởng đánh xuống, nháy mắt đã chấn động tới mức mặt đất nứt toác, phật quang rực rỡ cũng tràn vào mặt đất.
Mười chưởng liên tiếp đánh ra, mặt đất đã hóa thành một đống hỗn độn, khắp nơi đều là vết rạn
Nhưng lúc Sở Hưu lại chợt phát hiện một nơi lực lượng phật quang bị tan rã, khóe miệng y lập tức nhếch lên thành một nụ cười lạnh: “Thấy rồi!"
Hư ảnh Đại Nhật Như Lai không phải đang xuất chưởng mà là niết thành phật ấn. Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn được thi triển, lực lượng không ngừng vặn vẹo, mặt đất khu vực đó bắt đầu sôi trào, cuối cùng một bóng người toàn thân bọc trong ma khí bị cưỡng chế kéo ra, đánh lên mặt đất, miệng hộc máu tươi.
Lực lượng nguyên thần ngưng cung hóa tên, Diệt Hồn Tiễn bản ra liên tiếp như không cần tiền. Mặc Lâm Bảo Hoàng cố gắng ngắn cản ra sao vẫn có một phần tình thần lực bùng nổ trong đầu hắn, chấn tới mức thất khiếu chảy máu, khí tức suy yếu tới cực hạn.
Sở Hưu bước tới một bước, thân hình nhanh chóng lao về phía Lâm Bảo Hoàng, định giải quyết triệt để tên này.
Có điều ngay lúc này hai thanh ma kiếm một xanh một đỏ lại đột nhiên bản từ xa tới, chém thắng về phía Lâm Bảo Hoàng
Sở Hưu hữ lạnh một tiếng, thế quyền trực tiếp đổi hướng đánh bay hai thanh ma kiếm này. Chẳng qua âm sát ma khí trên hai thanh kiếm còn chưa bị đánh tan, chém vào cơ thể Lâm Bảo Hoàng khiến hắn lại phun ra một ngụm máu tươi, có điều vẫn không chết.
Thấy cảnh này, Hình Tư Đồ nổi giận hét lên: “SỞ HƯU! Ngươi định làm gì? Chẳng lẽ ngươi còn định bảo vệ tính mạng tên phản đồ Ma đạo này hay sao?”
Sở Hưu không trả lời hắn mà giơ tay ra, một lưỡng uy áp tới từ nguyên thần ầm ầm bộc phát. Thiên Tuyệt Địa Diệt Đại Sưu Hồn Thủ được thi triển toàn lực, Lâm Bảo Hoàng phát ra một tiếng kêu thảm nhưng cuối cùng không ngăn được lực lượng này, trực tiếp bị Sở Hưu rút ra nguyên thần, sắc mặt hóa thành màu trắng xám, ngã thẳng xuống đất không còn hơi thở.
Thật ra Thiên Tuyệt Địa Diệt Đại Sưu Hồn Thủ của Sở Hưu không có tác dụng với đối thủ cùng cấp bậc tông sư võ đạo, không giết được võ giả như vậy, chỉ có thể quấy rối.
Lâm Bảo Hoàng này mặc dù rất ương ngạnh nhưng đầu tiên bị Sở Hưu dùng Hoán Nhật Đại Pháp đánh hộc máu, tiếp đó lại bị Diệt Hồn Tiễn bắn trọng thương nguyên thần, sau lại bị âm sát ma khí trên hai thanh ma kiếm Cửu Âm Hồng Uyên của Hình Tư Đồ đánh trọng thương, đã thành nỏ mạnh hết đà, không thể nào chống cự lại Thiên Tuyệt Địa Diệt Đại Sưu Hồn Thủ của Sở Hưu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.