Trong khu vườn hoa rộng lớn của biệt phủ Venus, căn biệt phủ sang trọng bậc nhất với thiết kế hoàng gia Châu Âu, hai cô gái xinh đẹp ngồi uống trà bên cạnh đài phun nước. Xung quanh họ có rất nhiều người hầu cùng quản gia. Phía xa xa loanh quanh khu vườn còn có vệ sĩ đang canh gác xung quanh.
"Mình vừa đọc báo thấy tin tức về Liêu Thần Duệ rầm rộ khắp nơi, dư luận cũng đang chĩa mũi dùi về phía hắn. Nhưng mình nghĩ chuyện cỏn con này không thể hủy hoại được hắn đâu."
Nhiếp Vũ Yên đặt tách trà xuống nghiêm nghị nhìn qua cô.
Đối diện cô nàng là Niên Vân Ni, cô thoải mái ngồi dựa vào chiếc ghế nệm hoàng gia, trên tay cầm máy tính bảng lướt web, cười đáp.
"Mình biết chứ? Liêu Thần Duệ sẽ vượt qua được chuyện này thôi."
"Chẳng lẽ cậu chỉ trả thù như vậy thôi sao? Vân Ni, đây không phải tính cách của cậu."
Vũ Yên chớp mắt ngạc nhiên nói.
"Vậy theo tính cách của mình, cậu nói nên làm thế nào?"
Niên Vân Ni có chút buồn cười hỏi.
"Mình còn không biết cậu sao? Với khả năng của cậu, cậu hoàn toàn có thể hủy hoại cả cuộc đời hắn. Hoặc cho dù là tước đoạt mạng của một người thì đó là chuyện nhỏ đối với cậu."
Cô nàng giọng hơi cao cao nói.
Người phụ nữ trước mặt Vũ Yên ngoài mặt là tam tiểu thư của gia tộc họ Niên, cô còn từng là kỹ sư vũ khí xuất sắc nhất của tập đoàn Thịnh Thế. Khi Vân Ni du học ở Nga, chính phủ Nga đã từng muốn giữ cô ở lại để chế tạo vũ khí cho mình. Sau khi trở về nước, Vân Ni đã làm việc cho tập đoàn của cha mình nhưng sau đó cô quyết định tách ra, tìm lối đi riêng cho mình.
Niên Vân Ni tham vọng nhiều hơn vị trí kỹ sư vũ khí của một tập đoàn. Cô đã dấn thân vào con đường hắc đạo. Vân Ni tự mình gầy dựng nên một nhà máy chế tạo vũ khí và một thế lực cho riêng mình, gọi là tổ chức Papillon.
Cả gia tộc họ Niên đều đi theo con đường bạch đạo, chỉ có Niên Vân Ni là muốn đi con đường riêng của mình.
"Đối với mình, chuyện dễ dàng nhất trên thế giới này chính là chết. Sống chịu đựng mới khó chứ chết buông bỏ tất cả thì quá dễ dàng cho hắn rồi. Còn chuyện hủy hoại sự nghiệp và danh tiếng của hắn, có thể chứ. Nhưng mà,..."
Niên Vân Ni dừng lại một chút nhìn qua bạn mình.
"Ngay từ đầu đó không phải ý định của mình. Phải thừa nhận một chuyện rằng, Liêu Thần Duệ là một kẻ rất có năng lực lại rất cao ngạo. Một kẻ như vậy dù có hủy hoại sự nghiệp của hắn, hắn hoàn toàn vẫn có thể vực dậy được. Danh tiếng và tiền tài đều là những thứ bên ngoài, thứ mình muốn hủy hoại của hắn nằm ở bên trong."
Nhiếp Vũ Yên khó hiểu chau mày.
"Ý của cậu là gì?"
"Liêu Thần Duệ đã làm tan nát trái tim chị của mình, mình cũng sẽ khiến trái tim hắn bị dày xéo. Cậu tưởng suốt thời gian qua mình ở bên cạnh hắn lừa gạt hắn cho vui thôi sao?"
Niên Vân Ni phì cười nhẹ một tiếng, đặt máy tính bảng qua một bên cầm một cái bánh quy lên. Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Nhiếp Vũ Yên vẫn chưa hiểu lắm, đợi chờ cô nói tiếp.
"Liêu Thần Duệ vì muốn trả thù cho em trai mình mà tiếp cận Lục Ninh Thuần nhưng sau đó chính hắn lại mê đắm người phụ đó. Nhìn hắn bị dày vò trong chính kế hoạch trả thù của mình, điên cuồng trong vòng xoáy giữa yêu và hận khiến mình thật hào hứng. Một kẻ cao cao tại thượng, hô mưa gọi gió, phong lưu như Liêu Thần Duệ nay lại điên đầu vì một người phụ nữ."
Niên Vân Ni cắn nhẹ chiếc bánh quy thơm mùi bơ sữa.
Nhiếp Vũ Yên cuối cùng cũng hiểu ra vấn đề.
"Đúng là hành hạ trái tim đàn ông không ai tàn nhẫn bằng cậu."
Cô nâng tách trà lên, nhún vai đáp.
"Mình sẽ xem đó là một lời khen ngợi."
"Cô chủ, có người gửi thứ này cho người."
Trong lúc hai người đang trò chuyện thì quản gia Lâm bước đến gần, cung kính cầm một tấm thiệp đưa tới cho cô.
Niên Vân Ni hơi bất ngờ cầm lấy tấm thiệp. Cô lấy thư mời bên trong ra đọc. Là thư mời đến dự tiệc sinh nhật của tổng giám đốc Viên thị, Viên Triều. Hơn nữa còn ghi rõ là mời Niên Vân Ni.
Cô bỏ tấm thiệp lại vào trong. Nhiếp Vũ Yên ở bên kia tò mò liền hỏi.
"Là gì vậy?"
"Là thư mời dự tiệc ấy mà."
Cô cười đáp.
Viên Triều sao?
Thú vị đấy.
*******************
"Thần Duệ, anh vẫn ổn chứ? Mấy hôm nay em có đọc tin tức, chuyện có vẻ nghiêm trọng."
Trong nhà hàng sang trọng, Đường Hạ Du đang ngồi dùng bữa cùng Liêu Thần Duệ, có chút lo lắng nhìn hắn.
"Không có gì. Anh có thể giải quyết mọi chuyện nhanh thôi."
Người đàn ông thấp giọng đáp.
Nhìn vẻ điềm tĩnh của Liêu Thần Duệ, cô cũng vơi bớt lo lắng. Hạ Du nghĩ ngợi gì đó lại nhẹ giọng nói.
"Về vấn đề trong cuốn tự truyện, em nghĩ anh nên kiện nhà văn Violet, cô ta đã vi phạm hợp đồng với anh kia mà."
Liêu Thần Duệ bỏ dao nĩa xuống, dùng khăn tao nhã chùi khoé miệng mình, lãnh đạm mở miệng.
"Đây là chuyện của anh, anh sẽ giải quyết theo cách của mình."
Vẻ lạnh lùng của hắn khiến Hạ Du trở nên gấp gáp.
"Em không có ý bắt anh làm như vậy, chỉ là em muốn tốt cho anh thôi."
Trên đời này không có kẻ nào có thể ra lệnh cho hắn.
"Em nên tập trung ăn đi."
Hắn không đáp lại cô ta, chỉ nói.
Đường Hạ Du không dám nói gì nữa vội cúi đầu dùng bữa.
"A... Trùng hợp quá, Liêu tổng cũng đến đây ăn trưa sao?"
Một người đàn ông trung niên trong bộ vest cao cấp nước đến chỗ hai người đang dùng bữa vội chào hỏi. Bên cạnh ông ta là một cô gái xinh đẹp đi cùng.
"Đúng vậy, giám đốc Hàn cũng đưa con gái mình đi ăn sao?"
Liêu Thần Duệ ngẩng mặt gật đầu với ông ta một cái.
Lại nhìn qua Hàn Nhiễm đang mỉm cười diễm lệ.
"Xin chào Hàn tiểu thư."
"Vâng chào anh, Liêu tổng"
Hàn Nhiễm khẽ đáp. Cô ta liếc nhìn qua người phụ nữ đang cùng ngồi ăn với hắn, trong mắt có chút không vui.
Đường Hạ Du cũng nhìn ra vẻ không vui của cô ta, nét mặt càng thêm kiêu ngạo.
"Con gái tôi thích ăn ở nhà hàng này lắm. Nghe nói nhà hàng này cũng thuộc sở hữu của Liêu tổng?"
Hàn Vệ Quân cười nói.
"Đúng vậy, hôm nay giám đốc và tiểu thư cứ thoải mái dùng bữa, hôm nay tôi mời."
Người đàn ông hào phóng mở miệng.
Hàn Vệ Quân ngay lập tức bật cười.
"Vậy thì cám ơn Liêu tổng, tôi sẽ không khách khí đâu."
"Không làm phiền Liêu tổng và tiểu thư dùng bữa nữa, hai cha con tôi đi đây."
Ông biết ý, chỉ chào hỏi vài câu rồi rời đi cùng con gái.
Lúc hai người đi lướt qua Liêu Thần Duệ, Hàn Nhiễm ở phía sau đột nhiên chạm nhẹ vào vai người đàn ông, nhỏ nhẹ nói.
"Tạm biệt anh, Liêu tổng."
Hành động ám muội như vậy đập vào mắt Đường Hạ Du khiến cô ta tức giận vô cùng nhưng vì đang ở trước mặt hắn mà cô phải nhịn xuống không được thất thố.
Cô vừa loại được một Lục Ninh Thuần thì vẫn còn một Hàn Nhiễm nhởn nhơ trước mặt Hạ Du.
Thái độ người đàn ông vẫn điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra, tập trung dùng bữa ăn ngon của mình.
....
...
"Em vừa nhận được thư mời dự tiệc sinh nhật của Viên tổng, em không biết chọn quà gì cho anh ấy cả, anh gợi ý cho em được không?"
Đường Hạ Du chỉ gặp mặt Viên Triều qua vài bữa tiệc ở Liêu gia, cũng không thân thiết gì.
Vì cô vừa mới đính hôn với Thần Duệ nên anh ta mới gửi thư mời cho cô.
"Viên Triều sao? Cậu ấy thích cờ vua đấy."
Liêu Thần Duệ nhấp một ngụm rượu, nhàn nhạt đáp.
"Vậy à, em biết rồi. Em sẽ chọn cho anh ấy một món quà thật đặc biệt. Cám ơn anh."
Đường Hạ Du nhiệt tình cười nói với hắn.