*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
‘Gin, lần này tuyệt đối sẽ không để cho ngươi chạy thoát!‘
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“Ha ha ha, đúng là một tên thành thật! Tôi bất quá chỉ phá hỏng một cái ăngten ti vi, hắn ta đã thành ra cái dáng vẻ bực bội kia rồi.” Khuôn mặt Chianti hiện ra nụ cười đắc ý.
“Tên kia, trong tai, thật giống như đang nhét cái gì đó?” Súng bắn tỉa trên tay Korn chậm rãi hướng về phía Mori Kogoro, nhìn xuyên qua ống nhắm là có thể thấy trong lỗ tai có điểm đen.
“Tám phần mười là chưa hết hi vọng, đang lắp đặt máy nghe lén có âm thanh cho chính mình đi.” Vodka trào phúng nở nụ cười, đúng là một tên ngu xuẩn!
“Vậy ta cũng đáp ứng mong muốn của hắn, cho hắn nghe chút thanh âm của chúng ta.” Dưới đáy mắt Gin xẹt qua một tia sắc bén, tay phải cầm lấy máy nghe lén, trầm giọng nói, “Nghe thấy không, Mori Kogoro? Không được cử động, ta đã cho người nhắm ngươi ở đằng sau, có thể xuyên thủng bộ Âu phục của ngươi, ta có việc muốn hỏi, chính là quan hệ giữa ngươi và Sherry. Ngươi lắp đặt cơ quan gửi tín hiệu cùng máy nghe lén ở trên xe của ta giống như lần trước người phụ nữ kia đã làm, đừng nói với ta đó chỉ là trùng hợp.”
Đang nghe lén, nét mặt Conan lập tức chấn động, nhớ lần trước cậu ở trên xe Gin – Porsche 356A, giả bộ đặt máy nghe lén, năng lực quan sát cùng suy luận quả quyết của hắn ta thật khiến con người ta sợ hãi – Nguy hiểm, Haibara, chạy mau!
Ngay tại lúc Conan không tiếng động cùng thời gian gào thét, Gin lại mở miệng: “Ta cho ngươi mười giây, nếu như ngươi dự định trả lời, liền giơ tay trái của mình đang đặt trên tai nghe hướng lên trời.”
“Đã thấy văn phòng thám tử Mori.” Jodie ngẩng đầu nhìn về phía lầu hai, trên cửa sổ thủy tinh màu đen, bóng bảy dáng người to lớn đổ xuống khắc sâu vào tầm mắt.
Conan lập tức cúi người xuống bên cửa sổ, nhìn về phía Mori Kogoro ở phía đối diện, rất nhanh liền phát hiện ra trên lầu một tòa nhà có bóng dáng đen của người bên Tổ chức.
Chianti cùng Korn đang giơ súng nhắm về phía Mori Kogoro, Vodka cùng Vermouth hai người đứng ở hai bên Gin, Gin hơi cúi đầu, chiếc mũ dạ màu đen cùng tóc mái vàng nhạt che gần hết nửa khuôn mặt, khiến người ta không nhìn thấy rõ bộ mặt của hắn.
“10, 9, 8......” Gin bắt đầu đếm ngược, thanh âm lãnh khốc nồng đậm sát ý bên trong.
Conan lấy tai nghe xuống, xông lên ghế trước chỗ cô Jodie hô lớn: “Mở nóc xe ra, nhanh lên một chút!”
“7, 6, 5......” Âm thầm đếm ngược, Gin tựa hồ ngửi thấy được mùi vị bất thường, đột nhiên rời tầm mắt nhìn về phía con phố, chỉ thấy một chiếc xe Mercedes-Benz CLK DTM AMG nhanh chóng mở nóc xe ra, một tên nhóc thân mang bộ đồng phục học sinh tiểu học màu xanh lam đang từ chỗ ngồi của mình đứng lên, tay phải nhấn giữ một nút ở trên thắt lưng, bấm nút, một quả bóng liền từ thắt lưng bay ra giữa không trung.
“4, 3, 2, 1......”
Tên nhóc mặc bộ đồng phục học sinh tiểu học màu xanh lam đá một cước nhằm vào quả bóng, quả bóng mang theo một luồng sức mạnh kinh người bay về phía Mori Kogoro, mạnh mẽ đập vào trên khung cửa sổ thủy tinh.
Đột nhiên bị một quả bóng che kín mục tiêu, Chianti cùng Korn sững sờ, dừng lại động tác kéo cò súng.
Mori Kogoro gỡ tai nghe xuống rồi cúi người về trước khung cửa sổ, nhìn xuống con đường lớn gào to: “Này, là tên nào dám giở trò quỷ hả?!”
“Xin lỗi, cháu hình như đá hơi quá đà!” Conan một tay xoa xoa gáy, dùng thanh âm non nớt, giả bộ vô tội nói.
“Mày, cái thằng nhóc này!” Mori Kogoro thấy người giở trò quỷ là Conan, nộ khí càng bốc cao.
“Đúng, đúng rồi, trận đua ngựa thế nào rồi hả bác? Không phải bác đang dùng tai nghe nghe sao?” Conan giống như một tên nhóc phạm lỗi sợ sệt bị bố mẹ trách mắng, làm bộ nói lái sang chuyện khác.
Mori Kogoro a một tiếng, lập tức đem tai nghe vừa mới rút ra nhét vào trở lại, nổi giận nói: “Đều tại mày hại tao lấy nó ra.”
“Xem ra hắn không có liên quan rồi!” Hai tay Vermouth ôm ngực, trong giọng nói mang theo vẻ tiếc nuối cùng khinh thường.
“Bắn đi, cả tên nhóc kia nữa!” Gin mặt không chút cảm xúc ra lệnh, tựa như không nghe thấy lời Vermouth vừa nói.
“Biết rồi.” Chianti hưng phấn đáp một tiếng, được bắn khiến cho cô ả cả người đều phấn khích run lên.
Vodka liếc mắt nhìn Vermouth: “Nhân vật khả nghi thì cứ giải quyết hết, là như vậy đúng không, đại ca?”
“Chờ một chút, không có chứng cứ mà tùy tiện giết hắn không khác gì đối chọi với lực lượng cảnh sát đâu......” Vermouth gạt tay phẩy mái tóc màu vàng óng của chính mình, ả tuy rằng muốn nhìn thấy vẻ mặt đau thấu tim gan của ‘boy‘, thế nhưng nếu như Mori không thoát được sự nghi ngờ, ‘Angel‘ (1) cùng ‘Cool Guy‘ (2) cũng sẽ không tránh được bị tổ chức truy nã, tạm thời không thể để bọn họ chết vào lúc này.
Âm thanh súng lên cò ở bên tai đột ngột vang lên, Vermouth giật mình mở to hai mắt.
“Hừ, cô thật phiền, Vermouth.” Gin đứng sau Vermouth, chỉ súng vào đỉnh đầu ả.
Vermouth quay mặt lại, thần bí cười cợt.
“Cô cùng cái tên thám tử kia có quan hệ gì đúng không?” Câu nói vang lên là dùng câu trần thuật, không phải là câu nghi vấn.
Vermouth bình thản đáp: “À rồi, nếu tôi nói đúng thì sao?”
Gin cùng Vermouth mặt đối mặt trong chốc lát, lát sau đột nhiên khóe miệng hắn nhếch lên lộ ra chiếc răng nanh trắng như tuyết, ngữ khí lãnh đạm nói: “Quên đi, lúc lắp đặt đồ chơi này, tên đó có khả năng không cẩn thận để lại dấu vân tay, giết chết tên này sau đi, đợi điều tra ra người thì có thể tìm ra ai giở trò quỷ rồi.”
Câu nói vừa dứt, trong tay cầm máy nghe lén đột nhiên bị đạn bắn bay, hắn nhanh chóng quay người về phía sau nhìn kĩ.
“Ở đằng sau, hướng 8 giờ.” Korn lập tức phản ứng lại, bày ra bộ dạng cảnh giác.
Chianti giơ súng bắn tỉa lên, một bên tìm kiếm mục tiêu một bên vừa nói: “Là phía tòa nhà lớn bên kia.”
“Cái gì, làm sao có khả năng, chí ít cũng phải cách xa 700 thước mã (yard) (3).” Vodka không thể tin trợn to hai mắt, từ nơi này cự ly xa đến thế mà bắn lại đây, ngoại trừ đại ca ra bên ngoài còn có người có thể làm được sao?
Gin nắm chặt súng trong tay, nhắm về phía tòa nhà lớn, đập vào tầm mắt chính là khuôn mặt quen thuộc đến mức không thể nào quen thuộc hơn.
“Akai Shuichi......” Gin âm thầm nói một câu, ánh mắt nhất thời dần hiện ra tia sắc bén như động vật ăn thịt.
Akai Shuichi lại liên tục bắn ra mấy phát đạn, gò má cao cùng cánh tay Gin đều bị đạn bay xượt qua gây tổn thương.
“Rút lui!” Gin dứt khoát nói, ý thức được nơi này có thể là cái bẫy, hắn nhanh chóng đưa ra quyết định.
“Nhưng mà cái tên thám tử cùng nhóc con kia thì tính sao?” Chianti không cam lòng, cả ngày cứ vô duyên vô cớ để thoát mục tiêu, trong lòng uất ức vô cùng.
Khuôn mặt tuấn mỹ mà tà ác của Gin lộ ra nụ cười không rõ: “Con mồi ngoan sẽ nhanh chóng tiếp cận chúng ta, tuy rằng ta thích tự mình đi săn hơn, nhưng lâu lâu tình cờ thưởng thức được con mồi liều lĩnh đâm đầu vào chính mình cũng không sao.”
Porsche 356A trước mặt Conan nhanh chóng phóng đi, tựa hồ ánh mắt bên trong quá mãnh liệt, Conan có cảm giác như bị rắn độc theo dõi, điều này khiến cho cậu cảm thấy hoảng sợ, thật giống như không cẩn thận liền sẽ rơi vào vực sâu không đáy.
Cô Jodie mau chóng gọi điện cho đồng nghiệp FBI của mình đuổi theo chiếc Porsche, thật vất vả mới bắt được đuôi của Tổ chức Áo đen, tuyệt đối không được để mất dấu.
“Cool Kid? (4)” Cúp điện thoại xong, cô Jodie cảm giác có người kéo kéo vạt áo của mình, không khỏi nghi hoặc cúi đầu nhìn lại.
Conan cúi đầu, một tay đẩy mắt kính trên mũi, lẩm bẩm nói: “Cô Jodie, cháu có một việc muốn xin nhờ cô......”
Trong một đêm, tư liệu liên quan tới Haibara Ai toàn bộ đều biến mất, bao gồm cả con người thật này.
Bác tiến sĩ không biết chuyện gì đã xảy ra, cũng không biết Conan làm thế nào khuyên bé Ai nhận người bảo vệ, chỉ biết người FBI mang bé Ai đi là một người phụ nữ nước ngoài tên Jodie cùng ông bảo đảm nhất định sẽ bảo vệ bé Ai an toàn.
Mặt khác Conan sau khi nói ra lời đưa Haibara đi, liền từ chối FBI lấy Mori Kogoro làm trung tâm bảo vệ, cậu cũng không xác định được ngày đó kỹ xảo của mình có lừa gạt được con mắt của Tổ chức Áo đen hay không, càng không thể xác định Tổ chức Áo đen đã nghi ngờ cậu hay chưa. Nhưng nếu như FBI điều động người bảo vệ bọn họ, không thể nghi ngờ là Tổ chức sẽ nghĩ mình cùng FBI có quan hệ, ngược lại nếu bản thân cậu bị điều tra ra, nghe lén người của bọn chúng. Như vậy ông chú Mori sẽ gặp nguy hiểm, Ran, bác tiến sĩ cùng đội thám tử nhí của cậu cũng sẽ bị liên lụy.
Conan không khỏi không nghĩ đến buổi tối hôm đó tới khuyên Haibara tạm thời rời đi, cô ấy đã nói với cậu một câu: “Kudo, có thể cậu không biết, cậu đã thâm nhập quá sâu vào Tổ chức, tổ chức chúng ta từ lâu về trước đã bắt đầu một kế hoạch bí mật, mà chuyện tôi rời đi hay không căn bản không thể giải quyết được bất cứ vấn đề gì.”
Ngay ngày hôm sau Haibara rời đi, Conan nhận ra có người lén lút theo dõi cậu, không chỉ có cậu mà bên người ông chú Mori, Ran, bác tiến sĩ đều có người đang theo dõi.
Không thể nghi ngờ được, tuyệt đối là người của bọn Tổ chức Áo đen. Conan bắt đầu lo lắng Tổ chức Áo đen gây rắc rối cho bọn Ran, sau đó lại phát hiện người của tổ chức chỉ đơn thuần là theo dõi, cũng không làm ra chuyện gì độc ác, rất có thể ngày hôm đó cậu đã lừa được bọn người của tổ chức thành công, nhóm người này chỉ muốn xác nhận lại lần thứ hai xem bọn họ đúng hay không.
“Conan, cậu làm sao vậy?” Ayumi thấy Conan một mực cúi đầu trầm tư, rốt cục không nhịn được liền hỏi.
Genta đem hai tay đặt ở sau gáy, uể oải lẩm bẩm: “Conan nhất định là muốn ăn thật nhiều thật nhiều cơm lươn!”
Mitsuhiko đang đi ở phía trước đột ngột chạy đến bên một chiếc xe, hưng phấn vẫy tay về phía nhóm bạn của mình: “Conan, Genta, Ayumi, mau tới đây xem nè, là một chiếc xe Porsche màu đen. Woa, a, ồ!”
Sắc mặt Conan khẽ khựng lại: “......”
Chiếc Porsche 356A, là loại xe cổ của 50 năm trước, là xe của tên Gin áo đen đó. Hiện tại chỉ có ở trong trận đấu giá mới có thể nhìn thấy loại xe có giá trên trời này vì trên thị trường rất khó gặp được, Conan liền liên hệ tới sự kiện bắn súng lúc đó, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì bên trong xe, người đang ngồi chính là......
Lúc này đội thám tử nhí đã tụ tập ngay trước xe, tò mò đánh giá chiếc xe cổ này, Genta thậm chí còn giơ tay muốn đụng vào thân xe.
“Genta, không được chạm bậy!” Conan lập tức ngăn Genta lại, nếu như chiếc xe này đúng thật là của Gin, bọn họ nhất định sẽ gặp nguy hiểm!
“Conan......” Genta xin lỗi gãi đầu một cái, quên mất việc không có chủ nhân chiếc xe đồng ý mà chạm vào là không lễ phép.
Thịch! Thịch! Thịch!
Tim đang bình thường đột nhiên nảy lên đập mạnh như phát bệnh, Conan cách chiếc xe Porsche càng gần, tim đập càng lúc càng nhanh, cái cảm giác này chỉ có khi người đàn ông kia xuất hiện mới xảy ra, lẽ nào người ngồi trong xe đích thực là Gin?
Lúc này cửa sổ xe Porsche 356A chậm rãi trượt xuống, trong tầm mắt Conan liền xuất hiện mái tóc vàng nhạt của người đàn ông.
Gin một tay cầm điện thoại di động, hơi liếc mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, ba đứa nhóc với khuôn mặt e sợ đang đứng bên cạnh xe, thiếu chút nữa liền xuất hiện bộ dáng khóc lóc. Đứng xa hơn một chút là một tên nhóc con sắc mặt có chút khó coi nhưng so với ba đứa tiểu quỷ này thì trông có vẻ bình tĩnh hơn nhiều, quả thực nhìn không giống một đứa trẻ.
Trong giây lát, Gin nhớ tới nơi gặp được thằng nhóc này, là sự kiện rút lui FBI bỏ qua cho tên Mori Kogoro lúc trước, bọn hắn bị chiếc xe cùng tên nhóc này phá hỏng.
Gin nhìn chằm chằm vào Conan, ánh mắt giống như muốn đem đối phương nuốt chửng, bọn nhóc Genta không rõ sự việc, sợ sệt run rẩy cả người.
Conan dưới tầm mắt của Gin ổn định lại chính mình, hiện tại không thể để tên Gin nghi ngờ, bằng không ba đứa nhóc kia cùng chính mình đều sẽ gặp nguy hiểm.
“Anh trai, thật sự xin lỗi, bọn em không phải cố ý muốn chạm xe của anh.” Conan đi tới phía trước bọn nhóc Genta, dùng giọng nói điềm đạm đầy ân hận nói.
Gin ngồi ở ghế sau, không nói một lời.
Không gian trầm mặc khiến Conan bất an, cậu muốn làm ra bộ mặt trẻ con ngây thơ mỉm cười nhưng lại phát hiện khóe miệng cong lên có phần cứng ngắc.
“Đại ca, đã tìm được người rồi.” Thanh âm Vodka từ ghế trước truyền đến, cắt ngang bầu không khí quỷ dị phía sau.
Gin thu hồi tầm mắt, mặt không cảm xúc nói: “Lái xe.”
Conan nhìn chiếc xe Porsche dần dần đi xa, trong lòng liền xuất hiện dự cảm không lành.
Cùng đội thám tử nhí đi phía sau, Conan trở lại nhà của bác tiến sĩ, hỏi mượn ông một cái điện thoại di động phòng nghe trộm rồi gọi cho cô Jodie.
Nếu như cậu đoán không sai, người trong miệng Vodka nói tới chính là Kir – CIA tên thật là Hondou Hidemi được sắp xếp vào trong Tổ chức, dùng tên giả vì không muốn bị phát hiện ra thân phận, giả dạng là một phát thanh viên nổi tiếng của đài truyền hình Nichiuri TV.
Tổ chức Áo đen sẽ không bỏ qua cho bất kỳ kẻ phản bội tổ chức hay người nào làm bại lộ thân phận của mình, nếu để cho Tổ chức Áo đen biết thân phận của Kir sớm đã bị FBI phát hiện, Kir nhất định sẽ rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Sau khi thông báo cho cô Jodie, Conan một lòng muốn đem một lưới bắt gọn hết Tổ chức Áo đen, cậu đương nhiên không muốn lưu lại nhà bác tiến sĩ, dù sao thời cơ này cậu đã đợi rất lâu, thật vất vả mới bắt được một chút bóng dáng của Tổ chức áo đen.
Vì lẽ đó, Conan nhờ bác tiến sĩ đóng giả làm người đưa cậu về nhà Ran, dẫn dụ người giám sát của tổ chức theo cậu về nhà, sau đó cậu nhân lúc trời tối lẻn chạy về hướng bệnh viện nơi Kir đang tạm ở, Bệnh viện Trung tâm Haido.
¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯
*Tác giả có lời muốn nói: “Chương 1 kéo dài theo đúng nội dung truyện chính.”
(1), (2) và (4): Trong vụ án Golden Apple (Quả táo vàng), Sharon đã nói mình không có bất cứ thiên thần nào che chở cho mình. Đồng thời sau đó không lâu Shinichi cùng Ran đã cứu bà trong bộ dạng tên giết người hàng loạt ở New York. Sau hôm đó, Sharon đã gọi điện cho Yukiko (Mẹ Shinichi), nói rằng mình đã tìm được vị thiên thần đó. Cũng từ đó Ran được bà gọi là ‘Angel‘ và Shinichi được gọi là ‘Cool Guy’, tuy nhiên Jodie luôn gọi cậu là ‘Cool Kid‘ vì chỉ nghĩ cậu là một đứa trẻ. Từ lúc đó, Sharon luôn tìm cách bảo vệ hai người này.
(3): Thước mã (yard): là đơn vị đo chiều dài của Anh và Hoa Kỳ (220 yards = 201,17 mét), trong này là 700 thước mã tương đương với xấp xỉ 640.086 mét.