*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
‘Tôi chỉ muốn tạo ra một cái hố trên gương mặt xinh đẹp này thôi, khiến cô vĩnh viễn cũng đừng muốn cùng tôi tranh cướp đàn ông.’
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bên trong thế giới bóng đêm đầy rẫy nhiều loại tổ chức, trong đó Tổ chức Áo đen chính là những thành phần mà giới hắc đạo tránh còn không kịp. Không ai biết quy mô của Tổ chức Áo đen lớn bao nhiêu, tựa hồ mọi ngóc ngách trên toàn thế giới đều có nanh vuốt của nó; cũng không người nào biết Tổ chức Áo đen giàu có bao nhiêu, chỉ biết Tổ chức Áo đen đều đặt chân vào những ‘ngành nghề‘ như ma tuý, vũ khí, dược phẩm, đá quý, tình báo, ám sát; càng không có người biết tên từng thành viên trong Tổ chức Áo đen, có khả năng biết được chỉ có danh hiệu của bọn họ, thậm chí ngay cả dung mạo cũng khó nắm chắc.
Trong Tổ chức Áo đen người được biết đến rộng rãi nhất vì là mang danh một trong những thành viên cấp cao nhất chính là Gin, bề ngoài đẹp trai lại lạnh lùng cùng lối suy nghĩ khó nắm bắt, thân thủ bất phàm, là sát thủ đỉnh đỉnh thế giới. Trên đường nhiều người nhìn thấy Gin đều phải sợ hãi, bởi vì phàm là kẻ phản bội tổ chức hoặc là chọc tới người của Gin đều không ngoại lệ mà biến mất hoàn toàn trên thế giới. Chỉ có một số ít người biết được Gin đã thay quý ngài kia trở thành BOSS đương nhiệm của tổ chức, đang lãnh đạo tổ chức trong thế giới hỗn loạn này.
Đem so sánh với Gin khiến người người sợ hãi, mọi người đối với Vermouth thì phân ra thành hai loại lập trường. Phụ nữ thì đều căm ghét vẻ bề ngoài giả mù sa mưa khiến người ta nôn mửa của Vermouth, bọn họ gọi ả là bọ ngựa giả tạo, bởi vì đàn ông bị Vermouth mê hoặc cuối cùng đều sẽ bị ả nuốt sống vào bụng (1); đàn ông thì lại điên cuồng yêu thích Vermouth, Vermouth am hiểu cách giao tiếp, biết tìm cách khiến bọn đàn ông vui vẻ, mỗi lời nói và cử chỉ của ả trong lúc đó thường xuyên bất giác toát ra một loại khí chất gợi cảm đầy quyến rũ, là một người phụ nữ thích giả thần bí tao nhã. Mà đàn ông chính là loại động vật đáng bị coi thường, bọn họ thích nhất chính là đi chinh phục những người phụ nữ có tính khiêu chiến, coi đó là chiến lợi phẩm của mình, ở trước mặt bọn đàn ông khoác khoe khoang mị lực của mình. Vermouth trùng hợp chính là chiến lợi phẩm rất có tính khiêu chiến, chỉ là vì bị gắn danh hiệu ‘phụ nữ của BOSS‘, là có thể khiến cho tầm mắt đàn ông tụ tập hết trên người ả.
Vodka vẫn lấy tư cách là thủ hạ của Gin xuất hiện trước mặt mọi người, người ngoài gọi y là tay sai nhất mực trung thành. Vodka lấy Gin làm gương, một mặt thường xuyên nghiêm túc, nhưng người ngoài lần đầu thấy y cũng sẽ không sợ hãi, y nghiêm túc ở dưới cái bóng của Gin tựa như Bồ Tát hòa ái, còn mang theo một chút ngốc ngốc. Chỉ có người bên cạnh y mới biết, Vodka trung thành chính là vũ khí lợi hại nhất của y, điều này khiến y không chút nghi ngờ mà chấp hành mệnh lệnh của Gin một cách tuyệt đối, trên tay nhiễm máu tươi chỉ sợ người bình thường niệm phật đến mấy đời cũng không hết tội.
Ba người này ở trên thương trường danh tiếng rất cao, bất luận người nào gọi tên đều khiến người ta biết đến, nhưng trong mắt người ngoài như bọn họ, Tổ chức Áo đen cũng không hẳn là những nhân vật không thể thay thế, chỉ có thể nói đó là trụ cột trong tổ chức. Ba người này nếu như xuất hiện tách nhau ra mặc dù sẽ khiến cho bọn họ kiêng kỵ nhưng không đến nỗi sợ hãi, nhưng ba người này nếu cùng nhau xuất hiện ở một vũ hội, chuyện này nhất định sẽ khiến các khách mời trong bữa tiệc sợ mất mật.
Đương nhiên, Gin mang theo một đứa nhỏ xuất hiện ở vũ hội cũng là một trong những nguyên nhân khiến họ kinh ngạc. Lúc trước đã sớm nghe đồn Gin cùng một gái gọi nào đó có đứa con riêng, lời đồn này lan rộng một quãng thời gian, bọn họ cũng chỉ cho đó là một ả phụ nữ yêu mến Gin không cam lòng bị vứt bỏ nên mới làm vậy, tùy ý thả lời đồn hãm hại Gin, không nghĩ rằng lời đồn đó lại là thật, ai cũng không muốn tin tưởng người đàn ông như Gin sẽ tạo cho mình một nhược điểm, vì lẽ đó cũng chỉ nói thành chuyện cười nghe một chút mà thôi.
“Gin, từ sau khi ở khách sạn Mercè không hẹn mà đến lần trước, chúng ta đã ba năm không gặp rồi.” Chủ nhân bữa tiệc là Công Tước Deist sau khi nhận được thông báo từ quản gia, lập tức bỏ qua khách mời đang tiếp đón, rồi bước tới nghênh tiếp Gin.
“Hi vọng không quấy rầy đến ngài, Công Tước Deist.” Vermouth cùng Công Tước Deist chào hỏi, trong tình huống bình thường đều là do ả làm công tác quan hệ xã hội, Gin lúc nào cũng một mặt đơ, Vodka thì lại là một tên ngốc, hi vọng vào bọn họ còn không bằng chính mình tự thân ra tay.
“Lần trước không mời mà tới khiến tôi mất ba trăm triệu Đô-la, hơn một nửa khách sạn đều bị thiêu hủy, lần này sẽ không cho tôi thêm chuyện vui to lớn gì nữa chứ?” Công Tước Deist nửa đùa nửa thật nói, tuy rằng trong lòng ông không muốn để Gin tham gia bữa tiệc đứng mừng lễ tình nhân lần này, nhưng đây chính là cấp cao trong Tổ chức Áo đen, vì một chút chuyện nhỏ mà đắc tội đến bọn họ cũng không đáng.
“Công Tước Deist, ngài thật biết nói đùa, chúng ta chỉ vừa vặn đi ngang qua đây, trùng hợp nghe nói Công Tước ngài đang tổ chức tiệc rượu, liền tiện đường đến đây gặp ngài một chút.” Trung Quốc có câu nói nghe khá hay, đưa tay không đánh người cười, rốt cuộc Vermouth dự định giả vờ ngây ngốc.
“Đó là vinh hạnh của tôi.” Công Tước Deist chỉ có thể hoan nghênh bọn họ đến, cũng nhiệt tình chiêu đãi bọn hắn tiến vào bên trong phòng vũ hội.
“Chúng ta không có thiệp mời sao?” Shinichi lặng lẽ hỏi dò Vodka, lấy thế lực của Tổ chức Áo đen ra so sánh mà ngay cả một tấm thiệp mời cũng không có?
“Đại tẩu, có Vermouth là đủ rồi.” Vodka không chút nghĩ ngợi trả lời, y và đại ca của mình trong lúc thi hành nhiệm vụ chưa từng có thói quen xin phép chủ nhân tiệc rượu, thường thường lúc bọn họ đi rồi chủ nhân tiệc rượu mới phản ứng lại, hoặc là chủ nhân tiệc rượu chính là mục tiêu của bọn họ, cho nên khi bọn họ rời đi tất nhiên không cần phải xin phép làm gì.
Shinichi xem như mở mang tầm hiểu biết, chưa từng thấy việc không có thiệp mời mà vẫn tự nhiên xông thẳng vào bữa tiệc rượu của chủ nhà. Tuy rằng bọn họ sở dĩ xông vào tiệc rượu là bởi vì trong rương hành lý của tên tình nhân nhà Liqueur có tấm thiệp mời in gia huy gia tộc Deist, nhưng bọn họ không mời mà tới còn bày ra bộ mặt tìm cớ, chẳng trách chủ nhà không vui.
Công Tước Deist dẫn Gin đến trước đám bạn của mình, mặc dù có không ít người đều nhận ra Gin, thế nhưng có thể có tư cách được Gin nhớ tới lại lác đác không có mấy người, Công Tước Deist tự nhận mình xui xẻo không sao giải thích được lại đưa Tử Thần tới, đã như vậy thì liền lợi dụng Gin một chút, khiến mọi người cho rằng Gin là do ông ta mời tới, mượn danh tiếng của Gin mở rộng chuyện làm ăn của mình.
“Ôi chao, Công Tước Deist giao thiệp thật rộng rãi, đây không phải là Tử Tước Wien tự xưng là đẹp trai đệ nhất tại Luân Đôn hay sao? Anh ta đã từng là người hầu dưới váy của tôi, đáng tiếc anh ta lại bị bố mình ép buộc cưới một con cọp cái, đến nay vẫn không dám ra ngoài làm loạn. Cool Guy, cậu nhìn người phụ nữ mặc sườn xám Trung Quốc ở bên kia đi, quả thực giống như đắp một đống khăn lau mặc vào người, cũng chỉ có phu nhân ‘eo thùng phi‘ Reynold là có thể tự tin được như vậy. Ừm, người đàn ông thân mặc tây trang được làm riêng đứng bên cạnh eothùng phi, từ cái kim đồng hồ đeo tay cho đến cái nhẫn cùng nút áo đều là vàng khảm đá, một tên đàn ông thích khoe khoang của cải, kiểu mà tôi yêu thích, đáng tiếc hắn hẳn là Mafia. Ánh mắt của người đứng gần hắn không phải là né tránh thì chính là sợ hãi muốn tránh xa.” Vermouth tiếc nuối thở dài, đều là những tên đàn ông không thể đụng vào.
“Hôm nay không phải chỉ là lễ tình nhân thôi sao? Những người này cũng có nhiều thời gian rảnh ghê.” Shinichi nhìn trong phòng vũ hội xa hoa lộng lẫy, đồ ăn tinh xảo cùng quần áo trang trọng của các khách mời, không khỏi cảm khái nói.
“Cái lý do tổ chức vũ hội đó chỉ là cái danh, điều bọn họ thật sự muốn làm luôn tiến hành trong bóng tối, việc này đúng lúc là nơi bí mật tốt nhất mà ả phụ nữ kia có thể ẩn náu.” Gin chầm chậm lộ ra một nụ cười lạnh như băng, hắn có linh cảm đêm nay có thể bắt được Liqueur, Liqueur thích nhất là ẩn thân trong đám người.
“Ả tiện nữ Liqueur này ai cũng không tin, không chỉ mưu mô hơn nữa lòng dạ còn độc ác, lấy lối làm việc lúc trước của ả ra làm căn cứ, ả nhất định đã thông qua một tổ chức nào đó thuê một sát thủ chuyên nghiệp, dùng điện thoại liên lạc một lần, để phòng ngừa sát thủ phản bội lại. Dù cho sát thủ kia có thể cái gì cũng không biết, vì để cắt đứt hậu hoạ về sau, sau khi chuyện thành công ả nhất định sẽ giết chết sát thủ. Tôi tin ả nhất định sẽ xuất hiện ở đây, chỉ là muốn tìm ra Liqueur trong một đám người quả thật có chút khó.” Vermouth biết Liqueur chính là người có lòng dạ độc ác, quý ngài kia cũng thường thường nói ả không tàn nhẫn bằng Liqueur, bọn họ kết thành thù đại khái chính là khi đó, phàm là thứ Liqueur có ả đều sẽ muốn đoạt lại, hơn nữa Liqueur cũng luôn mơ tưởng đến thứ ả thích.
“Nếu Liqueur muốn giết ‘Ngài Sato‘, thì chỉ cần tìm thấy ‘Sato‘ là tìm được Liqueur rồi?” Shinichi nảy ra ý nghĩ bất chợt nói, lấy thế lực của Liqueur thì có thể tạo ra được rất nhiều thân phận, việc tìm kiếm xác thực dường như rất khó.
“Liqueur với sát thủ không phải đều giống nhau hay sao?” Vodka yếu kém hỏi, muốn ở trong một vũ hội mà có thể tìm ra được hai người? Lẽ nào đặc thù của sát thủ đều rõ ràng như vậy, có thể liếc mắt một cái đã nhìn ra sao?
“Nếu như Liqueur đa nghi giống như những gì Vermouth đã nói, cô ta nhất định sẽ không đưa cho ‘Ngài Sato‘ tấm thiệp mời, hơn nữa quản gia của Công Tước Deist vô cùng chuyên nghiệp, ông ấy nhận ra dung mạo cùng thân phận của mỗi vị khách mời, trừ phi ngài Sato sử dụng dịch dung bằng không sẽ rất khó lấy thân phận của khách mời để ra trận. Nếu như tôi là ngài Sato, giả trang thành nhân viên lẫn vào trong vũ hội sẽ là một lựa chọn tốt nhất. Vũ hội sau khi bắt đầu sẽ không có ai chú ý đến nhân viên, bởi vì nhân viên trong lúc đó sẽ rất bận rộn không giao lưu với ai, cho dù. có trà trộn vào với một khuôn mặt mới cũng sẽ không bị phát hiện.” Shinichi cũng không xác định, có điều độ khả thi của chuyện này tương đối cao.
“Vodka, đi điều tra nhân viên trong vũ hội, Vermouth đi điều tra thân phận khách mời.” Gin trực tiếp hạ lệnh, hai người lĩnh mệnh mà đi.
Sau khi hai người kia đi Gin đăm chiêu nhìn về hướng của Vermouth, tiện tay liền trực tiếp nhấc sau cổ áo Shinichi bế cả thân người nhỏ bé của cậu lên.
“Gin, anh muốn đi theo dõi sao?” Shinichi nhỏ giọng nuốt nước bọt nói, Gin lặng lẽ theo dõi Vermouth tất nhiên là đang hoài nghi ả, lẽ nào Vermouth phản bội Gin?
“Kẻ thù chính là người hiểu rõ kẻ thù nhất, so với bất cứ ai Vermouth là người biết rõ Liqueur sẽ xuất hiện ở đâu nhất.” Gin nhận rõ oán hận giữa hai người phụ nữ này, trong lúc tàn sát lẫn nhau càng kịch liệt thì càng kích thích, hắn thường thường làm ngơ mặc kệ.
Vermouth đi một vòng quanh phòng chơi golf, liền trực tiếp đi vào phòng nghỉ ngơi, Gin ôm Shinichi kéo cửa gỗ phòng nghỉ ngơi bên cạnh đi vào, Gin như thân thuộc thong thả bước đến trước một vách tường, đẩy bức họa trên tường ra, trên vách tường lại có một cái lỗ nhỏ.
“Gin, anh đã tới nơi này rồi?” Shinichi thấy Gin quen thuộc như thế, vì vậy tò mò hỏi.
“Hết thảy phòng nghỉ ngơi riêng đều sẽ có lỗ nhỏ này.” Gin xác thực rất quen thuộc, chỉ là loại quen thuộc này khiến Shinichi vô cùng khó chịu.
Shinichi nhìn qua lỗ nhỏ, thấy Vermouth đi vào phòng nghỉ ngơi như không người, trên ghế salông trong phòng một nam một nữ vốn đang hừng hực dây dưa liền kinh động.
Tên đàn ông nửa người dưới không mặc gì hoảng loạn đứng dậy mặc quần áo, một bên cài nút áo một bên chạy ra ngoài, trước khi đi còn trừng Vermouth một chút.
“Cô vẫn thích quấy rối chuyện tốt của người khác như thế, Vermouth.” Người phụ nữ không chút hoang mang đứng dậy mặc quần áo tử tế, từ trong túi xách nhỏ lấy ra son môi cùng kính mắt tu sửa nhan sắc.
“Vermouth.” Shinichi không hiểu được mà cảm thấy hành vi của người phụ nữ này rất giống Vermouth, giống như là chị em của Vermouth vậy.
“Liqueur.” Gin nhìn đăm chiêu vào khuôn mặt tinh xảo của người phụ nữ, một lát sau khẳng định nói.
“Liqueur, hàm lượng nguyên tố quặng trong bộ ngực của cô vẫn kém cỏi như thế.” Vermouth ghét bỏ nhấc lên áo lót đen viền tơ vắt trên ghế salông, tiện tay đạp xuống dưới gầm ghế.
“Vermouth, hành vi của cô cùng đầu óc của cô vẫn nát như thế.” Liqueur nhìn hành động đó, trên mặt lộ ra vẻ ghét bỏ y chang.
“Xem ra không cần chờ đến khi Gin một phát súng bắn chết cô, tôi sẽ không nhịn được mà động thủ mất.” Vermouth khom lưng kéo tà váy đỏ lên, từ bắp đùi móc ra một cây súng chỉ vào đầu Liqueur.
Liqueur cầm kính mắt cùng son môi ở trong tay thả trên bàn, giơ tay che kín môi trầm thấp cười vài tiếng nói: “Vermouth, cô muốn trước khi Gin nhận ra được chân tướng thì giết người diệt khẩu trước sao? Đó là việc của sát thủ, cô làm không được.”
“Ôi chao, tôi làm sao có thể thô bạo như vậy được, tôi chỉ muốn tạo ra một cái hố trên gương mặt xinh đẹp này thôi, khiến cô vĩnh viễn cũng đừng muốn cùng tôi tranh cướp đàn ông.” Vermouth nắm cây súng từ trán Liqueur trượt tới bên mặt, cuối cùng dừng trên lúm đồng tiền.
“Nguyên lai cô còn đang oán hận lần trước bại dưới tay tôi, đều tại khẩu vị của tôi không tốt, dù sao làm với người thật vẫn tốt hơn, nếu như cô đã yêu thích con búp bê tình dục giống Gin kia, tôi có thể phái người đưa cho cô.” Liqueur giả vờ kinh ngạc a một tiếng, miệng giương lên giả bộ giật mình.
“Một ả phụ nữ nào đó cũng chỉ giỏi nhìn lén chuyện riêng tư của người khác.” Vermouth bị chọc giận, bởi vậy ngữ khí khi nói chuyện mới không được tự nhiên.
“......” Shinichi đúng nghĩa không biết nói gì với hai người phụ nữ, Vermouth rốt cuộc có bao nhiêu tẻ nhạt mới có thể cùng Liqueur làm một cuộc thi đấu kỳ quái này, chắc không phải vì búp bê tình dục giống Gin gì đó đi.
Nghĩ như vậy Shinichi liền quay đầu nhìn về phía Gin, Gin bình tĩnh như vậy, lẽ nào hắn đã sớm biết hành vi tẻ nhạt của hai người phụ nữ này rồi?
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
(1) Vì sao lại ví dụ với bọ ngựa? À vâng theo như thế giới động vật cho hay thì bọ ngựa cái sau khi làm chuyện người lớn xong với con đực thì sẽ giết chết và ăn thịt con đực.
Nhiều khi cảm thấy thế giới này nguy hiểm vl:))