Công Chúa Thời Tiết

Chương 153: *Biệt thự nhà họ Lâm*




-Ông chủ,bà chủ!Cậu chủ đã tới rồi ạ.
-Được rồi,cậu lui ra trước đi.
Tên vệ sĩ cúi đầu chào bà Lâm rồi nhanh nhẹn lui ra ngoài.Vừa tầm đụng mặt hắn,cúi đầu chào nhưng hắn mặt lạnh không thèm quan tâm cứ thế đạp cửa phòng khách xông vào.
-Tôi đồng ý yêu cầu của ông bà.Nhưng nếu nhỏ đó không thích tôi và muốn từ bỏ hôn ước này trước thì phải tính làm sao?
Ánh mắt hắn khẽ loé lên tia lạnh lẽo nhưng rất nhanh liền biến mất.
Nhìn thái độ của con trai,ông bà Lâm khẽ đưa mắt nhìn nhau.Nói thực,tuy hắn là con nhưng bậc làm cha mẹ như họ có rất nhiều khi không thể nào mà nhìn thấu được tâm tư của hắn.
-Con yên tâm,nếu Sam không muốn ở bên con thì chúng ta cũng sẽ không vì vậy mà nuốt lời.Nhưng nếu con muốn hành hạ để Sam từ bỏ hôn ước thì ta e là con đừng lên suy nghĩ nữa.
-Không nhọc ông bà phải quan tâm.Đó là chuyện của tôi.Vậy ngay chiều nay ông bà hãy bàn giao ngôi nhà của nội cho tôi luôn.
-Chờ tới ngày đính hôn hoặc ngày Sam ghét con mà đồng ý hủy hôn ước thì ta sẽ
giao lại quyền sử dụng nhà nội cho con.Hai đứa sẽ thử quen nhau trong vòng 1 tháng,tới lúc đó mà vẫn duy trì được thì hai bên sẽ tính ngày đính hôn.
Ông Lâm tuyên bố
-Được!
-Tối nay,7h30 chúng ta sẽ dùng bữa cùng nhà họ Vương ở nhà hàng Pháp.Con nhất định phải tới đúng giờ.
Hắn không thèm trả lời cứ thế bỏ đi.Cứ đợi đấy,không quá 3 ngày hắn nhất định sẽ hất cẳng được con nhỏ Sam đó.Không tin thì cứ chống mắt lên mà xem.hừ!
...
-Tên Lâm Hoàng ngớ ngẩn làm cái gì mà hai hôm nay không tới lớp vậy nhỉ?Thiên,cậu có biết cậu ấy đang bận gì không?
Bảo Hiếu nhổm sang dãy bên hỏi thì bất hạnh ăn ngay cuốn sách vào đầu.Cậu mếu máo nhìn hung thủ đang hằm hằm lườm cậu.
-Muốn biết thì tới nhà mà hỏi cậu ấy đi.Thiên nhi đâu có phải là mẹ của cậu ấy đâu mà cần phải biết.Bộ không nhìn thấy nhau lên nhớ rồi hả?
Thiên Hà quát vào mặt cậu.Kể từ lúc nhìn thấy Hoàng và Hải Anh trên phố,Thiên nhi của nhỏ rất ít nói,dường như đang tồn tại rất nhiều tâm tư.Vậy mà tên ác ma xấu xí này lại dám khơi ra,làm Thiên nhi của nhỏ buồn hơn.Ăn sách vô đầu là còn nhẹ đấy.hừhừ!
-Không trả lời thì thôi,làm gì mà trưng ra bộ mặt tu la vậy chứ.
Cậu đáng thương lẩm bẩm tự kỉ.Từ lúc biết nhỏ là "nàng'',cậu lúc nào cũng đặt thái độ,cảm xúc của nhỏ lên đầu.Ai kêu nhỏ để cậu yêu nhiều vậy chứ!Thật đáng yêu quá!
-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.