CHƯƠNG 52
Dương quang sáng lạn, chiếu lên trên người,cho dù mùa đông trời mưa, cũng sẽ không làm cho người talạnh run.
Điều này làm Lạc Khâu Bạch đã quen với thời tiết ẩm ướt âm hàn ở S thị cảm thấy thực thoải mái, hắn luôn luôn chán ghét trời mưa, thời tiết sáng sủa làm người ta nhiệt tình mười phần.
Hắn đẩy nôi sơ sinh đi dạo trong công viên, chung quanh hoa cỏ đều xanh, trên trời bay mấy đóa mây trắng, tiểu tử kia vẻ mặt ngạc nhiên nhìn không trung, miệng phát ra y y nha nha.
Lạc Khâu Bạch cầm nhạc phổ, cố gắng đọc, miệng còn ngân nga giai điệu như có như không, nghe thấy thanh âm nhi tử, hắn cúi đầu xoa xoa khuôn mặt tròn vo của tiểu tử kia, “Lạc Đoàn Đoàn, con lại nhìn thấy gì ?”
“Nha… Y nha…”
Tiểu tử kia mỗi lần nghe được thanh âm của ba ba đều sẽ có phản ứng, tuy rằng bé mới có ba tháng, nhưng đã có thể nhận thức ai là người một nhà, thế cho nên mỗi lần nhìn thấy mặt ba ba, nó đều sẽ vô ý thức phát ra chút ý tứ hàm xúc không rõ, khuôn mặt nhỏ nhắn còn lộ ra tươi cười, tựa hồ đáp lại ba ba.
Lạc Khâu Bạch theo ánh mắt của bé nhìn lên trời, nhìn thấy mấy đám mấy trắng tròn xoe, nhịn không được cười đùa nhi tử, “Con không thấy được mình nên mới cao hứng như thế?”
Hắn vươn tay chỉ lên trời, “Nhìn thấy đám mây kia sao? Bộ dạng con chính là cái dạng này, tròn trịa, như cái nắm.”
“Ngô?” Tiểu tử kia cố sức ngước đầu nhìn theo hướng Lạc Khâu Bạch chỉ, hiện tại bé đã đối với”Đoàn Đoàn””Nắm” hai từ này có phản ứng, mắt to chớp chớp, tựa hồ đang hỏi ba ba đột nhiên gọi bé làm gì.
Nhi tử ngốc ngốclàm Lạc Khâu Bạch nở nụ cười, hắn vươn tay đi điểm cái mũi nhỏ, Đoàn Đoàn há cái miệng còn chưa mọc răng phát ra tiếng cười nha nha, thuận thế ngậm ngón tay Lạc Khâu Bạch, lộ ra hai má lúm đồng tiền nhỏ.
“Chỉ biết làm nũng, cũng không biết giống ai, con kỳ thật là bản cũ thăng cấp của đại điểu quái?” Lạc Khâu Bạch kéo chăn lên người tiểu tử kia, bọc bé lại giống như cái bánh trôi nước, chỉ lộ ra đôi mắt nhìn đông tây.
Lúc này bé thấy được thái dương, cao hứng động hai cái chân, thân thể tròn trịa lay động trong nôi.
Lạc Khâu Bạch vừa muốn nói cho bé biết, không được nhìn thẳng thái dương, đầu của tiểu tử kia đột nhiên cúi xuống dưới, thái dương tròng lên ánh mắt của nó.
“Nha… ?” Tiểu tử kia đột nhiên cảm giác trước mắt tối sầm, cái gì cũng nhìn không thấy, giống như bị đè xuống, đầu theo bản năng nghiêng sang một bên, rất giống một tiểu hổ đang phơi bụng giữa thái dương.
Lạc Khâu Bạch cười đội nón, đứng lên duỗi thắt lưng, nhắm mắt lại hít một hơi.
Hắn đến California đã hơn một năm, lúc mới bắt đầu cũng vất vả, chỉ muốn tìm một chỗ tránh đi những nơi vạn kiếp bất phục, đến hiện tại từ từ thích ứng, hắn cảm thấy cũng không có gì khó khăn.
Diệp Thừa vào trường âm nhạc nổi tiếng toàn thế giới, trừ bỏ quy chế nhận học sinh ở bên ngoài, trường học còn hợp tác với nhiều công ty đĩa nhạc toàn cầu, thiết lập phòng học đặc biệt, chuyên môn huấn luyện nghệ sĩ và ca sĩ, hàng năm học sinh tốt nghiệp trong lớp này, cơ hồ trong giới ca hát đều phát triển không tồi, điểm này làm Lạc Khâu Bạch càng thêm cảm thấy may mắn.
Trường học điều kiện rất tốt, hắn ở ký túc xá một mình, Diệp Thừa có thân thích ở bên cạnh, không ở lại trường học, cho nên rất nhiều thời điểm, Lạc Khâu Bạch đều độc lai độc vãng (đơn độc), hắn học đàn, học đàn cầm, luyện tập phát ra tiếng… Làm mình bận rộn, không thèm nghĩ đến những chuyện loạn thất bát tao, cũng không để cho mình rảnh rỗi suy nghĩ đến Kỳ Phong.
Nhưng, có đôi khi nấu một tô mì ăn liền, hắn sẽ theo bản năng hỏi một câu “Kỳ Phong, anh có muốn ăn hay không”, nhưng mỗi khi lời này thốt ra, hắn mới ý thức được căn phòng trống rỗng không có ai.
Trước kia không phải chỉ một mình sao, hiện tại kết hôn qua liền không sốngmột mình được sao?!
Hắn hung hăng mắng chính mình hai câu, tiếp tục vùi đầu vào công việc, nhìn điệu nhạc, lại bận rộn sinh hoạt.
Hắn cũng không có nói cho Kỳ Phong mình đi đâu, lúc trước nếu lựa chọn rời đi, hắn không muốn dài dòng dây dưa. Hắn muốn có thời gian bình phục sự nghiệp đã bị đả kích trầm trọng, cũng cần thời gian cẩn thận tự hỏi hắn nếu tiếp tục cùng Kỳ Phong, đối mặt lại là Kỳ lão gia thì hắn sẽ xử sự như thế nào.
Hắn biết hết thảy cũng không phải Kỳ Phong sai, nhưng hắn không biết làm thế nào, nếu có thể buông tha điểm mấu chốt cùng Kỳ lão gia mỉm cười xóa hết thù hận, tiếp tục giống như trước cùng Kỳ Phong nị nị oai oai, hắn cần gì một mình chạy tới nước Mỹ?
Lúc trước lão gia hao hết tâm tư chia rẽ bọn họ, nếu biết “Nam tai họa” còn cùng tôn tử dây dưa không rõ, ai có thể cam đoan ông có thể đem nanh vuốt duỗi đến nước Mỹ không?
Lạc Khâu Bạch rất sợ, hắn chỉ muốn sống những ngày thái bình, huống chi… Bây giờ có Đoàn Đoàn.
Đứa bé này tồn tại đối với Kỳ gia có ý vị như thế nào hắn phi thường rõ ràng, lão gia lúc trước có thể vì”Hài tử”không rõ ràng mà bức hắn đến tuyệt cảnh này, có thể thấy được chán ghét hắn, nếu biết mình là một “Quái vật” bất nam bất nữ, cố ý chạy đến nước Mỹ để đối phó hắn, đoạt đi tiểu tử kia, hắn nên làm cái gì bây giờ?
Hắn hiện tại chỉ có Đoàn Đoàn, lúc trước lão gia làm như thế nào hắn cũng lười so đo, nhưng nếu ông ta đoạt đi bảo bối này, hắn sẽ liều mạng, cho nên hắn lựa chọn vì tư lợi, thậm chí cả Kỳ Phong đều không có lộ ra một chút, bởi vì hắn đánh cuộc không nổi.
Cúi đầu nhìn tiểu tử đang cười vui vẻ kia, Lạc Khâu Bạch gắt gao mím môi, thần sắc càng kiên định.
Một năm trước khi hắn mới đến, vốn tưởng rằng rốt cục có thể vững vàng sống, tiểu tử kia lại giống bom hẹn giờ lập tức đảo lộn hết.
Hắn không biết bụng mình càng ngày càng lớn, hơn nữa cảm giác mỏi mệt buồn nôn càng nhiều, buổi sáng sẽ nôn ọe, sẽ không muốn ăn gì. Ngay từ đầu hắn còn an ủi mình đại khái chỉ là áp lực tinh thần, hơn nữa thay đổi khí hậu, nội tiết mất cân đối, cho nên mới dẫn đến béo phì. Nhưng loại tình huống này càng ngày càng nghiêm trọng, hắn rất gầy, toàn thân cao thấp đều không mập, duy độc một cái bụng lớn, an ủi mình béo phì đều không có khả năng .
Diệp Thừa cũng phát hiện hắn không đúng, hảo tâm mang theo hắn đi phòng khám tư nhân của chú mình kiểm tra, sau đó chính là… Long trời lở đất.
Ngày nào đó, bao quát Lạc Khâu Bạch ở bên trong ba người tất cả đều sợ choáng váng, làm siêu âm, hắn cũng không biết xảy ra chuyện gì, trong bụng lại đột nhiên xuất hiện một đoàn thịt…
Hắn hoàn toàn bị dọa, Diệp Thừa cũng khiếp sợ nhìn hắn, nửa ngày nói không nên lời, may mắn chú của Diệp Thừa làm nghề y nhiều năm, trấn định làm kiểm tra tỉ mỉ cho Lạc Khâu Bạch, kết quả càng thêm xác định kia một đoàn thịt là cái gì, bởi vì nó đã quá rõ ràng.
Làm một người nam nhân, Lạc Khâu Bạch hiện tại đều không cách nào miêu tả tâm tình vừa sợ hãi lại khiếp sợ này, chú của Diệp Thừa đem những gì có thể làm kiểm tra đều làm một lần, nhưng đều có kết luận như cũ, ai cũng không cách nào giải thích hắn một đại nam nhân, trong bụng như thế nào sẽ đột nhiên xuất hiện việc này.
Khi đó, Lạc Khâu Bạch thật cảm thấy mình bị ông trời đùa cợt.
Chẳng lẽ bị chửi rủa cùng nói xấu còn chưa đủ, còn muốn làm hắn biến thành một quái vật bất nam bất nữ?
Hắn chỉ muốn giữ khuôn phép, an an ổn ổn sống, hắn thậm chí đều không cầu mình có thể đại hồng đại tử, nhưng vì cái gì ông trời vẫn muốn lần lượt vui đùa hắn.
Ngày đó ngồi ở quán cà phê, Lạc Khâu Bạch cầm ly ca cao nóng vẫn cảm thấy tay chân lạnh run, hắn mặc áo khoác dày bọc mình lại, cúi đầu nhìn bụng của mình đều cảm thấy không chịu nổi.
Diệp Thừa cũng không thể tốt hơn hắn, nhưng tính tình nhanh mồm nhanh miệng làm anh ta không nín được thấp giọng hỏi, “Kia cái gì… Cậu có thể nói cho tôi biết đứa nhỏ này … Ách… Một ba ba khác, là ai?”
W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m
Như dội một chậu nước lạnh vào Lạc Khâu Bạch, hắn lúc này mới phục hồi lại tinh thần, ngay sau đó đầu cùng cổ đỏ lên.
Trước hắn rất sợ hãi, thế cho nên đều quên chuyện này, hiện tại đột nhiên kịp phản ứng, trong lúc nhất thời mất thể diện xấu hổ một câu cũng nói không nên lời.
Kỳ Phong…
Cũng chỉ có có thể là Kỳ Phong.
Hắn sống hơn nửa đời người cũng chỉ cùng người nam nhân này lên giường…
Hết thảy đều hỗn loạn, Lạc Khâu Bạch vô tri vô giác trở lại ký túc xá, trong óc ong ong vang. Hắn cảm thấy thật sự là rất buồn cười, mình đột nhiên biến thànhquái vật bất nam bất nữ, mà Kỳ Phong là nam nhân đã định trước khắc thê khắc tử đã có hài tử, hai người bọn họ là nam nhân thế nhưng…
Sự tình phía sau, Lạc Khâu Bạch nghĩ không nổi nữa, sợ hãi mãnh liệt làm hắn không biết làm sao cho phải.
Nhìn bụng của mình càng ngày cànglớn, hắn không thể không bỏ dở việc học, dọn ra một chỗ yên lặng ngoài trường.
Hắn không dám ra cửa, thường xuyên sợ hãi, vật nhỏsinh trưởng ở trong thân thể, hắn sao lại lấy ra… Nghĩ đến rất nhiều, để tâm vào chuyện vụn vặt, hắn thậm chí muốn lấy cây đao phá vỡ bụng của mình, đem tiểu quái vật kia đào ra.
Nhưng đến thời gian này, tiểu tử kia như có cảm ứng, đột nhiên kịch liệt chớp lên, làm Lạc Khâu Bạch cũng mềm lòng.
Tha hương ở dị quốc, tịch mịch, hắn thường xuyên cùng Diệp Thừa gặp mặt, cũng chỉ cô độc. Khi đó hắn ở nhà, nếu có tiểu miêu tiểu cẩu chắc rất tốt, vừa nghĩ tới về sau có lẽ sẽ có tiểu tử bộ dạng giống Kỳ Phong xuất hiện, lúc nào cũng khắc khắc làm bạn với hắn, tựa như nhìn thấy đại điểu quái khi còn bé, cái loại cảm giác này rất mê người, làm hắn căn bản vô pháp cự tuyệt.
Pháp luật California cho phép đồng tính kết hôn, chú của Diệp Thừa kiến thức rất nhiều, đối với chuyện của Lạc Khâu Bạch trừ bỏ khiếp sợ lúc ban đầu, còn lại chính là cẩn thận mà dặn dò cùng kiểm tra.
Diệp Thừa cũng không bởi vì chuyện này mà bất hòa, ngược lại thường xuyên giúp hắn học bổ túc, làm hắn không bỏ lỡ nhiều chương trình học.
Thời gian 10 tháng cũng không dài, nhưng với một người có bí mật sợ bại lộ, hắn cảm thấy sống một ngày như một năm.
Qua 10 tháng, hắn nằm trong phòng phẫu thuật, qua một giờ, bụng của hắn bị rạch ra, sống hay chết cũng không biết, một khắc kia hắn thật sự chịu không nổi dày vò về ký ức, cái gì tự tôn, cái gì âm mưu hãm hại, hắn đã không quan tâm, chỉ muốn nghe thấy thanh âm của Kỳ Phong.
Đáng tiếc, lúc hắn quyết định bấm dãy số kia, Kỳ Phong lại không gọi được.
Y thay đổi di động, hai người triệt để mất đi liên hệ, tách ra như vậy.
Lạc Khâu Bạch nhắm mắt lại, nhịn không được cười khổ, này con mẹ nó đều là thiên ý, xứng đáng cho hắn một người ở trong này biến thành quái vật, cũng xứng đáng đại điểu quái không biết mình có bảo bối.
Đem di động ném sang một bên, hắn cũng không quá khó chịu. Kỳ Phong lần này cùng hắn doạn tuyệt, không có giống trước kia chuyên quyền độc đoán bắt hắn về, đã thành thục rất nhiều, hắn nghĩ, lúc này đây có lẽ hai người đều hiểu được, chỉ có song phương đồng thời cường đại đứng lên, nghênh đón mưa gió, mà hiện tại chẳng qua chỉ là một quá trình vượt qua gian nan mà thôi.
Chẳng qua, lúc này đây Kỳ Phong bỏ lỡ, chờ lần sau gặp mặt, nam nhân tính tình lại quái lại thối có thể trực tiếp bị dọa hay không.
Vừa nghĩ tới biểu tình của nam nhân, Lạc Khâu Bạch sẽ không nhịn được nở nụ cười, cả thuốc tê đâm vào da thịt cũng tan thành mây khói .
Hắn nghĩ, lần thứ hai sau khi tỉnh lại, nhất định sẽ có một Kỳ Phong nhỏ siêu cấp đáng yêu cùng hắn gặp mặt đi?
Kết quả ánh mắt đầu tiên nhìn thấy tiểu tử kia, hắn quả thực ngạc nhiên, bé giống như trái khoai lang gào khóc trong***g ngực của hắn, hắn nhìn chằm chính mình trong gương, vừa cẩn thận nghĩ tới diện mạo của đại điểu quái, nội tâm thật sự có chút đau thương…
Vì cái gì so với hắn bộ dạng còn xấu hơn, nói gì mà đại mỹ nhân Kỳ Phong!
Nghĩ đến lúc ấy luống cuống tay chân, Lạc Khâu Bạch cười nhẹ ra tiếng, Đoàn Đoàn trong xe nhìn thấy ba ba nở nụ cười, mình cũng ngao nha ngao nha cười ngây ngô.
Hiện tại tiểu tử kia, đã không còn là tiểu khoai lang. Khuôn mặt, mặt mày gian tà giống y Kỳ Phong, nhìn nhi tử ngốc hồ hồ, Lạc Khâu Bạch nhớ tới Kỳ Phong nếu bày ra biểu tình như vậy, sẽrất đáng yêu, nhịn không được, vươn tay đụng tiểu kê kê nó, vừa buồn cười lại trêu ghẹo nhỏ giọng nói, “Đoàn Đoàn, concũng không chịu thua kém, mặt lớn lên giống đại điểu quái là được rồi, chỉ cần nơi này đừng cùng y di truyền là tốt rồi…”
“Nha… ?”
Tiểu tử kia nghiêng đầu, ở một quốc gia khác, Kỳ Phong đột nhiên hắt xì.
Thư kýmím miệng cười trộm, “Kỳ tiên sinh, đây là có người nhớ anh đi?”
Kỳ Phong lạnh như băng liếc nhìn cô một cái, quay đầu tiếp tục nghe công nhân báo cáo, khuôn mặt lạnh lùng, biểu tình đã có điểm cổ quái, lỗ tai còn quỷ dị đỏ một chút.
Nhất định lại là phù dung câu chết tiệt!
Lời của editor: Sinh con rồi nha!