Cục Cưng Lật Bàn: Con Là Mẹ Trộm Được?

Chương 16: Tiến vào Hoắc Thị




Edit: Kim Tuyến
Nửa giờ sau, xe dừng ở khu buôn bán trước tòa kiến trúc hùng vĩ, Mộ Niệm Thần bị lay tỉnh sau đó đẩy xuống xe, trước khi đi Anh bạn nhỏ Tây Hàn vô lương ghé vào bên tai mẹ Niệm Thần đang nửa mê nửa tỉnh:
“Mẹ, nếu mẹ không nhận được công việc này, trong nửa ngày con sẽ làm nhà trẻ kia trực tiếp đóng cửa.”
Lúc đó Mộ Niệm Thần mặc trang phục nghề nghiệp màu vàng nhạt, tóc cột thành đuôi ngựa, bị con trai mình khiêu khích lập tức tỉnh táo lại, lúc cô còn muốn nói gì thì chiếc xem quý màu trắng đã đi khuất.
Cô không nói gì ngữa mặt hỏi ông trời, vì cái gì con trai mình chỉ bấy nhiêu tuổi, mà ngay cả công việc của mình cũng có thể can thiệp? !
- – - – - – - – - -
Cảnh tượng này, tòa kiến trúc này, giống như có chút quen mắt, Mộ Niệm Thần mê man đứng ở tòa kiến trúc hùng vĩ trước mặt, trí nhớ trong đầu không tự giác nhớ về khoảng thời gian sáu năm trước. Cô không ngờ bị con trai mình bán được đến tập đoàn Hoắc Thị?
Chỉ là Mộ Niệm Thần từ trước đến nay rất lạc quan, cách đây sáu năm, sớm đã không còn quan tâm đến vấn đề này. Hôm nay cô đã không còn chú ý việc cô là con gái riêng không thể lộ ra ngoài ánh sáng cho mọi người biết, kinh nghiệm chính là lột xác thay đổi hình dạng, chỉ là vẫn còn nghĩ đến một ít chuyện cũ trong lòng vẫn cảm thấy đau nhói, có lẽ đây cũng là vận mạng an bài.
Hơn nữa, hiện tại sau sáu năm, cô cho rằng không có ai còn nhớ rõ cô con gái riêng có dáng dấp như thế nào, Hoắc Cảnh Sâm không thể nào còn nhớ rõ cô, mặc dù cô là mẹ của hai đứa bé.
Hít sâu Một hơi, cô điều chỉnh tốt trên mặt nở nụ cười, lúc này mới mở rộng bước chân vào đến đại sảnh tổng bộ Hoắc Thị.
- – - – - – - – - -
Sau nửa giờ, bộ phận nhân sự.
“Mộ tiểu thư, chúng tôi đối với thành tích trước của cô vô cùng hài lòng, Hoắc Thị là nơi chỉ dựa vào thành tích, chỉ là cô đối với lần quảng cáo này có lòng tin hay không? Dù sao đây là quý kế tiếp tuyên truyền quảng cáo của Hoắc Thị, hơn nữa giám đốc chúng tôi là người yêu cầu hoàn mỹ.”
Trong đầu thoáng hiện lên bộ dáng lạnh lẽo người đàn ông sáu năm trước, một giây sau lại không bị khống chế gật đầu:
“Tôi thử xem, cho tôi hai giờ, tôi cho mọi người đề án đại khái, như thế nào?”
Phương diện này cô tin tưởng mười phần, cô chuyên tâm tấn công khu vực, không thể không thành công nếu không cô sẽ bị con trai mình trực tiếp đóng gói đưa về trường học đi cải tạo mấy năm.
“Tốt, Mộ tiểu thư, những tài liệu này cô xem qua một chút, cô tạm thời trước dùng cái bàn này làm việc, nếu như ba giờ chiều sau giám đốc hài lòng với đề án, như vậy Hoắc Thị sẽ mời cô đến làm việc.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.