Editor: Kim Tuyến
Vẻ mặt Niệm Thần liền biến đổi, muốn mở miệng lại sợ nói quá rõ ràng, không mở miệng lại sợ bảo bối nhà mình xem quá lâu nhìn ra manh mối, vì vậy sau một lúc do dự, người phụ nữ mở miệng:
“Bảo bối…”
“o_o? Mẹ, mẹ có chuyện gì có thể trực tiếp nói, thường mẹ gọi con như vậy một trong trăm phần trăm là không có chuyện tốt.”
Ánh mắt bảo bối quét qua mẹ nhà mình, xem ra lòng mẹ cậu đang rối
ren, ngược lại cũng không nói gì thần sắc lạnh nhạt đem tạp chí lật đến
trang khác, tốt, nhóc thừa nhận vừa rồi là nhóc cố ý thử.
Người phụ nữ khuôn mặt gượng cười hai tiếng, mắt thấy bảo bối không có đề xuất nghi vấn gì, trong lòng xem như thở phào:
“Không có gì, mẹ chính là muốn nói đêm nay chúng ta qua nhà bà ăn chực được không?”
“…” Mẹ của cậu đúng là trình độ ngày càng cao.
- – - – - – - -
Một giờ sau, nhà hàng Cảnh Vườn, trong thành phố này nhà hàng Tây này là nổi tiếng nhất.
Anh bạn nhỏ Tây Hàn bị mẹ nhà mình dụ, phía dưới một thân quần áo
thích hợp, nghiễm nhiên bộ dáng một tiểu thân sĩ, mà ngay cả bộ dạng cắt bò bí-tết đều rất tuyệt vời, đáng yêu thập phần, lúc đó, người phụ nữ
trong lòng cảm thấy rất tự hào , tặc tặc, sinh con trai thiên tài có
nhiều chỗ tốt, có thể tùy thời tùy chỗ kêu ngạo…
“Mẹ, con nhìn thấy nước miếng của mẹ sắp rớt rồi.”
Đầu bảo bối tuy không ngước lên nhìn nhưng giờ phút này cậu cũng hiểu được tình hình hiện tại ra sao.
“Con trai, mẹ phát hiện sinh con là chuyện thật sự tài tình, ngay cả
mẹ xinh đẹp như vậy cũng cảm thấy không bằng.” Người phụ nữ mặt không đỏ tim không nhảy.
“…”
Mẹ, mẹ sao không thể không khiêm tốn một chút nhỉ?
“Mẹ, con cảm giác hình như bàn bên kia có người đang nhìn chúng ta?”
Đến khi ăn uống no đủ Anh bạn nhỏ Tây Hàn mới mở miệng nhắc nhở.
Lúc này Niệm Thần uống xong một cốc nước trái cây, mới theo tầm mắt của bảo bối nhìn theo.
“Phốc – - “
Cô lúc ra cửa là đạp phải cứt chó sao?
Đúng là chuyện như đùa mà, thành phố lớn như vậy sao lại đúng lúc như thế, cô ăn một bữa cơm thế nhưng có thể gặp được một nhà Mộ Thiên Hùng? Đúng là chuyện không thể xem thường được.
“Mẹ, con cảm thấy rất mất mặt.”
Anh bạn nhỏ Tây Hàn trực tiếp che mặt.
“Bảo bối, nghe mẹ nói, bọn họ nhất định là thèm thuồng nhan sắc con,
nói không chừng sẽ đem con đi bán cho bọn buôn người, nhưng mà mẹ khẳng
định đánh không lại bọn họ, cho nên hiện tại chúng ta trước hết về nhà
thôi.”
“…”
Người phụ nữ khẩn trương viện đại một cớ, mình một hồi khẳng định sau lôi kéo bảo bối đi ra cửa chính , nhưng tình thần khẩn trương đến nỗi
mãi khi về đến nhà mới thật sự buông lỏng ra, Mộ Thiên Hùng không có
đuổi theo, chuyện này thật sự là quá tốt, trong lòng lại bắt đầu bất an.