Vô Song còn đang đối với thân phận của đối phương mà suy nghĩ thì đã thấy hắc y nhân lại cong ngón tay ra.
Hắc y nhân thực sự cực kỳ làm Vô Song cảm thấy khó chịu.
Người này dĩ nhiên muốn đứng im một chỗ sau đó động động vài ngón tay liền sẽ áp chế Vô Song?.
Vô Song một lần nữa lại vận dụng Mị Ảnh thân pháp mà lùi lại bởi hắn có thể dễ dàng thấy được kiếm khí kinh khủng đang hướng về phía mình.
Hắc y nhân thấy Vô Song vẫn tránh được, trong ánh mắt căn bản không lộ ra bất cứ tâm tình nào, các ngón tay một lần nữa khẽ động.
Hắc y nhân có thể nói là siêu cấp phách lối.
Hắn đứng đó, haia chân chạm vào cành cây căn bản không hề có ý định động thân, một tay thì chắp ra sau lưng, hắn cũng không có ý định dùng cánh tay này.
Hắn đánh với Vô Song chỉ bằng một cánh tay cùng vô biên vô tận kiếm khí.
Vô Song quả thực bị hắc y nhân hoàn toàn áp chế, miến tiến không nổi, muốn lùi cũng vô cùng khó khăn, dĩ nhiên Vô Song không phải loại người thích đứng im chịu đòn, lại càng không hợp mắt với sự cuồng ngạo của đối phương.
Cũng không phải chỉ có đối phương mới có thể tấn công từ xa.
“Thiên Sơn Tứ Hợp Chưởng”.
Dương Xuân Bạch Tuyết
Dương Quan Tam Điệp
Dương Ca Thiên Quân
Ngạo Dương Tựa Hỏa.
Lại một lần nữa đánh ra tứ hợp chưởng, tứ hợp chưởng mang theo chí dương chí cương nội lực trực tiếp đánh nát toàn bộ kiếm khí trước mặt Vô Song, một đường thẳng tiến về hắc y nhân.
Hắc y nhân trong mắt vẫn không có một tia cảm tính, thân còn không thèm động, chỉ thấy cổ tay hắn nhẹ xoay sau đó nắm tay lại.
Vô Song gần như không tin vào mắt mình, hắn cứ như thấy siêu nhân hiện thế vậy.
Từ năm ngón tay của đối phương xuất hiện năm đường kiếm khí, năm đường kiếm khí tạo thành hình vuốt rồng, cứ như vậy mạnh mẽ chém nát hỏa chưởng của Vô Song.
Tiếp theo lại bắt đầu lặp lại một vòng công kích, hắc y nhân vẫn cứ đơn giản duỗi ngón tay, kiếm khí như ẩn như hiện liên tục lao về phía Vô Song.
Đây là lần đầu tiên Vô Song gặp cường giả bậc này, cũng là lần đầu tiên Vô Song gặp phải loại chiến đấu này.
Đối phương quá mạnh, mạnh đến phi lý hơn nữa đối phương thậm chí còn chưa thể hiện bất cứ mặt nào về sức mạnh, chỉ dùng kiếm khí tinh thuần tới cực điểm mà áp chế Vô Song, áp chế cho Vô Song căn bản không thể tiến lên.
Rốt cuộc lùi mãi cũng không phải là cách, Vô Song đang ở trên Đạn Chỉ Phong, hắn quả thật không có nhiều chỗ để lùi nữa, hắn liền gầm lên mà vận hộ thể chân khí.
Tiếp theo đó là Lăng Ba Vi Bộ.
Mượn hộ thể chân khí cùng lăng ba vi bộ, thân hình Vô Song cấp tốc di chuyển trong phạm vi nhỏ, tránh ngang tránh dọc vậy mà có thể thực sự tiến lên, xé ra một lớp phòng ngự của đối phương.
Tiếp theo Vô Song cả người xoay tròn, thân thể hắn trở nên mờ mờ ảo aaor, tốc độ lại càng thêm đáng sợ.
Cửu Âm Chân Kinh – Loa Toàn Cửu Ảnh.
Mượn một chiêu này, bống chốc có đến 9 Vô Song xuất hiện, 8 giả cùng 1 thật.
Loa Toàn Cửu Ảnh chưa chắc đã nhanh bao nhiêu nhưng sụ quỷ dị của nó thì trần đời Vô Song mới thấy.
Tại cái thế giới này, bị lực cản trở rất lớn đến từ Thiên Đạo, bản thân Quỳ Hoa Bảo Điển của Vô Song cho dù đã tấn cấp lên tiên thiên cảnh giới thì vẫn không thể nào tái hiện được sự bá đạo như ở thế giới cũ.
Tại thế giới trước, Vô Song hoàn toàn chắc chắn Quỳ Hoa Bảo Điển có thể rơi vào hàng tiên võ, tất nhiên không chỉ Quỳ Hoa Bảo Điển, các tuyệt học đứng đầu thiên hạ đều có thể xếp vào hàng tiên võ nhưng tại thế giới này ngoại trừ Bạch Thủ Thái Huyền Kinh ra thì không còn một môn võ công nào chạm được đến cánh của tiên võ, vượt qua phạm trù võ học của nhân loại.
Tại thế giới này, Quỳ Hoa Bảo Điển của Vô Song thực sự không có nhiều đất diễn.
Hắn cũng chỉ có thể chuyển sang dùng Lăng Ba Vi Bộ, lúc này thì có thêm Loa Toàn Cửu Ảnh cùng Hoành Không Na Di.
Toàn bộ các ‘Vô Song’ đều xoay tròn thậm chí từ bên ngoài nhìn vào còn không nhìn ra thân ảnh Vô Song thật, Vô Song giả.
Tất nhiên khi đối thủ sở hữu vô biên vô hạn kiếm khí, việc phá tan ảnh ảo không có khó khăn gì, Vô Song chỉ có thể dùng Loa Toàn Cửu Ảnh che mắt một chút mà thôi.
Vận dụng Lăng Ba Vi Bộ cùng hộ thể chân khí, cố gắng bỏ qua toàn bộ kiếm khí trước mặt, Vô Song lướt thẳng đến chỗ hắc y nhân, cả người phi thân lên.
Hắc y nhân thấy Vô Song hiện ra, dùng tốc độ cực nhanh đánh về phía mình, hắn thản nhiên dùng tay chém ra một đường.
Đây đúng là ‘chém’, hắn sử dụng cánh tay như tuyệt thế bảo kiếm vậy.
Khi hắc y nhân sử dụng đến cánh tay khác hẳn với khi hắn chỉ dùng ngón tay, đây không còn là vô hình kiếm khí mà là kiếm khí cô đặc thành thực chất, một kiếm này chém ra tuyệt đối có thể chém đứt đôi người Vô Song.
Ở trên không trung, Vô Song vốn không có cơ hội né tránh nhưng lại mượn một chiêu Hoành Không Na Di, hắn lập tức bắn sang ngang, cả người lộn một vòng, một cước đạp thẳng xuống đầu hắc y nhân.
Hắn y nhân lần thu tay lại, thản nhiên dùng mu bàn tay chặn lại một cước của Vô Song, sau đó chỉ thấy hắn vặn cổ tay một cái, cả người Vô Song như bị bắn ngược trở lại.
Vô Song quả thực không cam tâm, hắn không tin không thể đụng tới đối phương, cho dù đối phương là đế vị cao thủ thì sao?.
Thế là đang ở trên không trung, Vô Song chợt gầm lên một tiếng, đôi mắt hắn chuyển thành màu sáng bạc.
Một tiếng hú này gần giống với tiếng hú của Dương Quá, dùng nội lực toàn thân tạo thành âm ba công kích bất quá sát chiêu lại nằm trong ánh mắt, Vô Song trực tiếp sử dụng Di Hồn Đại Pháp với đối phương.
Đối phương là đế vị cao thủ, tâm trí dĩ nhiên cực kỳ kinh người, Di Hồn Đại Pháp tuyệt đối sẽ vô dụng với đối phương nhưng một mặt nào đó cũng vẫn tính là công kích, quả thật có thể làm tâm thần đối phương phải đề phòng một chút.
Một tiếng hét này giúp Vô Song lấy thêm thời gian bởi đối phương cũng thu tay lại, bàn tay nắm ngón mở ra chắn trước người, theo động tác này trên người hắn kiếm khí tụ tập thành tấm chắn, ngạnh sinh cản lại sóng nội lực cảu Vô Song.
Vô Song cũng không kịp nghĩ nhiều, lại mượn một chiêu Hoành Không Na Di, hắn lướt cả người về bên trái, hai ống tay áo mở ra.
Từ bên trong ống tay áo tất nhiên là ngân châm
Đối mặt với vô số ám khí mà Vô Song bắn ra, đối phương vẫn đứng đó, vẫn chỉ là một tay đưa ra, năm ngón tay cùng mở một chưởng đẩy về phía trước.
Vô Song xin thề, cả đời hắn còn chưa tưởng tượng ra người nào có kiếm khí đáng sợ như vậy, theo một động tác tay này, Vô Song có bao nhiêu ám khí thì đối phương tạo ra bấy nhiêu đường kiếm khí, cứ thế chém đứt sạch ám khí của Vô Song, lông tóc không tổn hại thậm chí mắt còn không nhắm một cái.
Biết trước một đòn này không có tác dụng nhưng đến mức này Vô Song quả thực bất ngờ vô cùng tuy nhiên hắn không có thời gian mà cảm thán, mà bất ngờ.
Cả người Vô Song vẫn ở trên không trung, tay nắm bội kiếm, một kiếm đâm ra.
“Lưu Tinh Phi Trụy”.
Một kiếm cực tốc tuy nhiên đối phương cũng là cực tốc, hắn đưa hai ngón tay ra kẹp lấy kiếm của Vô Song, đơn giản vô cùng.
Lưu Tinh Phi Trụy còn chưa kịp chạm vào góc áo của đối phương đã bị sinh sinh cản lại.
Tất nhiên Vô Song không chỉ có thể, cánh tay hắn trong phút chốc liền dài ra.
Đúng là nó dài ra bất quá dài ra không bao nhiêu mà thôi.
Mượn Cửu Âm Chân Kinh, sử dụng một chiêu Thu Cân Súc Cốt, mũi kiếm lại rướn thêm một chút mới bị chặn lại, sau đó từ đầu mũi kiếm, Vô Song trực tiếp oanh kích.
“Tịch Tà Kiếm Pháp – Sát Lục Kiếm Ý”.
Ngưng kiếm ý thành chân thực, sử dụng kiếm khí xuất ra ngoài, thủ đoạn này cũng không khó khăn gì.
Vô Song cũng không nghĩ một chiêu này đánh bại được đối phương, hắn chỉ muốn đối phương ít nhất không thể nào giữ cái vẻ bễ nghễ thiên hạ kia, cao siêu hơn người kia.
Quả thật một kiếm này của Vô Song cực kỳ uy mãnh đáng tiếc đối phương cũng có hộ thể chân khí hay nói chính xác hơn là hộ thể kiếm khí.
Kiếm khí của đối phương trực tiếp tập kết, mạnh mẽ chặn đứng kiếm khí của Vô Song sau đó xé nó ra thành ngàn vạn mảnh nhỏ.
Vô Song cũng hết đà mà rơi xuống đất.
Lần công kích này, hắn dĩ nhiên vẫn chẳng chạm được đến góc áo của đối phương, thậm chí để đối phương thay đổi tư thế cũng là không được.
Ánh mắt đối phương từ đầu đến cuối, chưa từng biến đổi.
Đây rốt cuộc là nhân vật nào?.
Lúc trước nhìn thấy vô hình kiếm khí, Vô Song liền nghĩ đến Đoàn Tư Bình, nghĩ đến Lục Mạch Thần Kiếm.
Về phần hiện nay... hắn lại không quá dám chắc suy nghĩ của mình, Vô Song biết đối phương không phải là chỉ pháp cao thủ mà là kiếm pháp cao thủ.
Vô Song chưa thấy đối phương rút kiếm... nhưng chỉ sợ đây là một đời kiếm đế.
Hai chân chạm đất, vẻ mặt đầy thẫn thờ nhìn đối thủ này, sau đó Vô Song liền mở miệng.
“Tiền bối, người là Độc Cô tiền bối chăng?, không biết Độc Cô tiền bối tại sao lại đến tìm vãn bối?”.
Một câu nói này, là Vô Song trong khoảng thời gian rất ngắn nghĩ đến.
Khi hai chân hắn chạm đất, trong đầu Vô Song chỉ còn lại bốn chữ - Độc Cô Cầu Bại.
Khi xuất hiện hai chữ Kiếm Đế trong đầu, đúng là Vô Song chỉ nghĩ được đến Độc Cô Cầu Bại.
Không chỉ Vô Song mà sợ toàn bộ những người đọc truyện Kim Dung khi nhắc đến kiếm đạo đệ nhất nhân cũng sẽ nghĩ tới Độc Cô Cầu Bại.
.......
Vô Song không hiểu sao, trong một giây phút ngắn ngủi, hắn nghĩ đến rất nhiều việc, rất nhiều việc mà trước đến giờ hắn chưa nghĩ đến.
Theo nguyên tác Kim Dung, ai cũng biết thời kỳ Hoàn Thường sống vào thời đại vua Tống Huy Tông, Vô Song không phải dân chuyên sử Trung Quốc, hắn cũng không biết Huy Tông sống vào năm nào nhưng hắn chỉ cần biết đó là thời Tống, chỉ cần thế là đủ.
Thời Tống thì Vô Song cũng không rõ là Nam Tống hay Bắc Tống nhưng mà bất kể Nam Tống hay Bắc Tống khoảng cách cũng không quá xa thậm chí phải biết nếu nhìn vào quan hệ của Đoàn Dự cùng Nhất Đăng mà nói, khoảng cách giữa thời Thiên Long Bát Bộ đến Anh Hùng Xạ Điêu chỉ sợ cũng không quá dài.
Theo sử sách, Đoàn Dự lên ngôi năm 1108 còn Đoàn Trí Hưng tức Nhất Đăng lên ngôi năm 1172.
Khoảng cách chưa đến trăm năm, cũng chỉ bằng một đời người.
Trong quá trình chuyển giao thời đại giữa Thiên Long cùng Xạ Điêu, cũng chỉ ngắn ngủi thế mà thôi ấy vậy mà tại Anh Hùng Xạ Điêu, ngoại trừ Hoàng Thường ra còn có một người nữa, cũng sống trong khoảng thời gian này, chính là đỉnh đỉnh đại danh Độc Cô Cầu Bại.
Khoảng cách giao thoa giữa Thiên Long cùng Xạ Điêu tồn tại đến hai nhân vật huyền thoại.
Vậy làm sao sắp xếp thời gian lên sàn cho hai người này?.
Theo suy nghĩ của Vô Song, bản thân Hoàng Thường lúc đầu xuất thân văn sĩ, không phải là người chốn võ lâm nhưng chỉ cần nhìn vào trận chiến của ông với đám người Minh giáo cùng nhân sĩ võ lâm khi đó đã nói lên Hoàng Thường tuyệt đối vô địch trong thời đại của mình, sau đó Hoàng Thường không thể địch lại số lượng địch nhân quá nhiều, cũng chỉ có thể bỏ chạy đồng thời ông ở ẩn một hơi trong chốn rừng sâu 40 năm.
Trong 40 năm này cũng chính là thời đại của Độc Cô Cầu Bại.
40 năm trước, Hoàng Thường mạnh nhất thiên hạ.
40 năm sau liền dến Độc Cô Cầu Bại cả đời chỉ cầu một trận bại.
Rất khó để so sánh võ lâm cao thủ 40 năm trước thời Hoàng Thường cùng 40 năm sau thời Độc Cô Cầu Bại dù sao giang sơn đời nào không có nhân tài?.
Năm xưa Hoàng Thường đánh lên Minh giáo, quyết đấu cùng quần hùng võ lâm nhưng chưa hẳn những người mà Hoàng Thường quyết đấu với toàn bộ cao thủ mạnh nhất giang hồ.
Vô Song không có ý muốn hạ Hoàng Thường xuống nhưng phải biết trong trận Tụ Hiền Trang, cũng mang danh nghĩa toàn bộ võ lâm thảo phạt Kiều Phong nhưng liệu có bao nhiêu nhân vật thật sự xếp vào hàng đỉnh điểm võ lâm thời bấy giờ?.
Sau khi Hoàng Thường ở ẩn, cũng là thời đại của Độc Cô Câu Bại, một truyền kỳ bất bại của Kim Dung.
Độc Cô Cầu Bại cả đời không bại một trận nào, Hoàng Thường lại sáng tạo ra Cửu Âm Chân Kinh.
Một người có thể phá tất cả võ công trong thiên hạ, một người quy tất cả võ công trong thiên hạ về một thân.
Nếu hai người này cùng một thời gian xuất hiện, căn bản không thể nào bởi nếu thế tất sẽ có một trận chiến.
Vô Song ban đầu nghĩ đối phương là Đoàn Tư Bình nhưng mà sau khi nghĩ lại, hắn cảm thấy không phải.
Kiếm đạo mạnh mẽ đến cùng cực, kiếm khí vô địch thiên hạ, vô hình kiếm khí của người này rõ ràng khác xa với vô hình kiếm khí của Đoàn gia.
Cao thủ như vậy lại sống gần thời Hoàng Thường... theo Vô Song thì cũng chỉ còn lại Độc Cô Cầu Bại.
Nghĩ đến Độc Cô Cầu Bại, Vô Song thậm chí tương đối kích động.
Đây là nhân vật huyền thoại mà hắn hâm mộ nhất, tất nhiên không vì cái gì cả, lý do rất đơn giản, Kim Dung sáng tạo ra cái tên nhân vật này quá mức ngầu, siêu cấp ngầu.
........
Vô Song nói ra một lời này, hắc y nhân ánh mắt vẫn không hề thay đổi, thậm chí không mở miệng bất quá tư thế của hắc y nhân liền thay đổi.
Hắc y nhân nhún chân một cái liền hạ xuống mặt đất, trong tay khẽ rung lên, một cành cây bị kiếm khí sinh sinh chặt đứt, sau đó hắc y nhân nâng tay lên, cầm lấy cành cây nhỏ như cầm lợi kiếm.
Ngay lúc này, cũng có hai thân ảnh xé gió mà tới, tốc độ cũng là cực nhanh.
Nơi đây là Đạn Chỉ Phong, Đạn Chỉ Phong vốn có Đào Hoa Trận bảo vệ, người bình thường sao có thể tiến vào?, tất nhiên đây là đối với người bình thường.
Ở trên đảo có hai người không nằm trong phạm trù này, chính là Diệu Đế cùng Ngu Trà, hai vị ngũ tuyệt đỉnh phong.
Bất kể là Long – Mộc đảo chủ hay Diệu Đế - Ngu Trà đều đi theo Tây Thi nhiều năm, võ công của bọn họ là lấy từ Bạch Thủ Thái Huyền Kinh mà ngộ ra nhưng ngoài võ công, Tây Thi còn dậy cho cả bốn người về trận pháp, bốn người này hoàn toàn có thể coi là trận pháp đại tông sư.
Đào Hoa Trận quả thực không cản nổi Diệu Đế - Ngu Trà.
Hai lão nhân này vừa hiện thân đã chắn trước người Vô Song, trong đó Ngu Trà trực tiếp cung kính.
“Công tử, người lui xuống trước đi, kẻ này rất mạnh...”.
Ngu Trà vừa dứt lời đột nhiên cả người lạnh toát, chỉ thấy hắc y nhân lần dầu tiên chủ động tấn công.
Cành cây đâm ra, một kiếm đơn giản vô cùng nhưng lại như muốn cắt đầu Ngu Trà xuống.
Đáng tiếc cho hắc y nhân, Ngu Trà tuyệt đối không phải người dễ đối phó, chỉ thấy Ngu Trà thân hình nghiêng theo một góc 45 độ cực kì quỷ dị né qua một kiếm này đồng thời Diệu Đế ở bên cạnh một chưởng đánh ra.
Chỉ một chưởng của Diệu Đế như bóp nghẹt không gian, khóa chặt bốn phương tám hướng xung quanh hắc y nhân.
Hắc y nhân nắm chặt cành cây, thân ảnh không lùi mà tiến, cổ tay rung lên tiên tục điểm ra 5 mũi kiếm, trực tiếp xuyên thủng chưởng lực của Diệu Đế.
Phá được một chưởng của Diệu Đế nhưng Ngu Trà lúc này cũng bước lên, sóng vai cùng Diệu Đế đánh ra một chưởng.
Ngu Trà cùng Diệu Đế song thủ cùng xuất, Bạch Thủ Thái Huyền Kinh trực tiếp oanh kích trường không, quả thật khiến cho hắc y nhân không cách nào tiến tiếp, bị sinh sinh bức lùi lại.
Giống với hai vợ chồng Lâm Triều Anh – Vương Trùng Dương.
Ngu Trà – Diệu Đế đều là nhân vật am hiểu hợp kích.
Nói về hợp kích, thiên hạ tuyệt không có cặp nào qua được Vương Trùng Dương cùng Lâm Triều Anh nhưng mà bản thân Ngu Trà cùng Diệu Đế mỗi người chưa hẳn đã dưới Vương Trùng Dương, hai người bọn họ kết hợp tuyệt đối không kém chút nào so với cặp đôi trên.
Lấy hai ngũ tuyệt đỉnh phong cao thủ am hiểu hợp kích, liệu có thắng nỗi một cường giả đế vị?.