Cực Võ

Chương 336: Đặc Huấn (6)




Vô Song bản thân là thiên tài võ học lại thêm thể chất trời cho, đối với hắn mà nói một đường luyện võ cực kỳ thông thuận, cho dù là Trùng Dương Kiếm Pháp hay Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp cũng không phải là khó khăn gì, tốc độ học tập của hắn phi thường nhanh.
Điều duy nhất lúc này làm Vô Song lo lắng chính là bản thể liên ngẫu.
Liên ngẫu không phải vật của giới này, thân liên ngẫu của Cơ Vô Song vốn là tiên thân mà đã là tiên thân thì có rất nhiều thứ khác biệt với thường thức, khác biệt với đạo lý thông thường của phàm thế.
Những điều Lâm Triều Anh giảng dạy về Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp, Vô Song hiểu, hiểu rất thấu triệt nhưng hiểu là một việc, làm được không lại là một việc khác.
Trong thân liễn ngẫu, hắn có thể múa được Ngọc Nữ Kiếm Pháp cực kỳ hoàn mỹ, cũng có thể tạo ra kiếm ảnh tồn tại lâu dài nhưng lại không thể tạo được sợi chỉ vô hình liên kết với tâm thần của bản thân, đây chẳng khác gì nói Cơ Vô Song không thể nào học được Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp.
Song Kiếm Hợp Bích trên lý thuyết được tạo nên từ Toàn Chân Kiếm Pháp cùng Ngọc Nữ Kiếm Pháp nhưng ở thế giới này thực sự đã biến đổi tương đối nhiều.
Song Kiếm Hợp Bích trước đây của Lâm Triều Anh thật ra chỉ là loại mộng tưởng, Lâm Triều Anh sáng tạo ra bộ kiếm pháp này chính là đứng giữa ranh giới của thù hận cùng tình yêu.
Vì hận Vương Trùng Dương mà sáng tạo võ công Cổ Mộ, chuyên khắc chế võ công Toàn Chân nhưng cũng vì yêu nam nhân này mà sáng tạo Song Kiếm Hợp Bích, kiếm pháp tối cao của Cổ Mộ, chỉ mong cùng người thương có thể tiếu ngạo giang hồ, hai người có thể một mực ở bên nhau.
Tại giới này, mộng tưởng đã không còn là mộng tưởng, là thực tế.
Hai vợ chồng ở bên nhau gần mười năm, Song Kiếm Hợp Bích chỉ biết càng ngày càng hoàn chỉnh, càng ngày càng đáng sợ, cho đến khi Vương Trùng Dương đột phá đế vị cũng là lúc Song Kiếm Hợp Bích Thuật bước ra một trang mới, trở thành liên hợp giữa Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp cùng Trùng Dương Kiếm Pháp.
Uy lực thậm chí hơn xa trong nguyên tác, dù sao Song Kiếm Hợp Bích Thuật bên trong còn bao gồm âm dương đại đạo, bao gồm lý niệm võ học bên trong Cửu Âm Chân Kinh, chỉ sợ đã trở thành kiếm pháp hàng đầu trong thiên hạ, chưa hẳn đã thua Độc Cô Cửu Kiếm của chính Độc Cô Cầu Bại.
Đây mới là lý do khiến Độc Cô Cầu Bại nhất định phải để Vô Song đến học bộ kiếm pháp này.
Khi phát hiện ra Cơ Vô Song không thể hoàn thành quá trình biến hư làm thực, biến kiếm ảnh thành kiếm khí của Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp thì tất cả mọi người liền gặp nan đề.
Vì cái nan đề này, nhóm bốn người Vương Trùng Dương, Lâm Triều Anh, Độc Cô cùng Vô Song đều dừng luyện công, cộng đồng mà nghĩ cách.
Thời gian của bọn họ dĩ nhiên cũng không nhiều, theo lời Độc Cô thời gian chỉ có vèn vẹn 1 tháng, trong 1 tháng Vô Song nhất định phải hoàn thành Song Kiếm Hợp Bích Thuật vì vậy nhóm người vừa phải nghĩ biện pháp trợ giúp Cơ Vô Song học được Tố Tâm Kiếm Pháp lại vừa phải đẩy nhanh quá trình đặc huấn.
Trong quá trình đặc huấn này, Vương Trùng Dương cũng phát hiện ra điểm yếu rất lớn của Vô Song, đấy chính là khả năng cảm nhận khí.
Như đã nói trước đây, bất cứ ngũ tuyệt nào cũng có khả năng cảm nhận khí tuy nhiên đây không phải là thiên phú mà là quá trình tích lũy võ học cùng kinh nghiệm.
Thời gian của Vô Song đột phá lên ngũ tuyệt sau đó từ ngũ tuyệt chạm thẳng vào đế vị thật ra rất ngắn, đặc biệt là giai đoạn sau này hắn thường xuyên sử dụng ma lực thay cho nội lực, căn bản cũng chẳng tích lũy bao nhiêu kinh nghiệm cảm nhận khí.
Cái điểm yếu này bình thường sẽ không lộ ra, nếu Vô Song chiến đấu với cao thủ ngang ngửa mình hoặc cao thủ yếu hơn hẳn mình thì hắn hoàn toàn có thể dùng phản ứng nhanh nhạy thay cho khả năng cảm nhận khí nhưng mà nếu gặp địch thủ mạnh hơn mình nhiều thì sao?.
Khí cảm là thủ đoạn mà bất cứ ngũ tuyệt nào cũng sử dụng thay cho đôi mắt bởi có những thứ mắt không nhận ra nhưng khí cảm nhận ra, khí cảm thậm chí còn có thể cảm nhận thông tin trước cả đôi mắt, đáng tiếc khí cảm thứ này Vô Song cũng không có.
Khí cảm tập luyện cũng không phải là khó, thiên địa vạn vật chỉ cần tồn tại đều có khí, như một dạng đánh dấu cho sinh mệnh, cho vật chất vậy.
Trong võ học, cái khí này thật ra giống hồn trong đạo học, cũng như thiên địa vạn vật đều có hồn vậy, cảm nhận khí cũng chính là cảm nhận hồn.
Hòa tâm vào thiên địa, mang uy thế của mình nhập vào đất trời, đồng bộ với đất trời, vậy liền có thể cảm nhận khí.
Cảm nhận khí rất nhiều người đều có thể làm được, quan trọng trình độ cao thấp thế nào.
Trước khi có thể tìm ra cách để Liên Ngẫu học được Tố Tâm Kiếm Pháp, Vô Song liền có thời gian biểu mới.
Hắn từ nay về sau liền phải phong ấn đôi mắt lại, dừng băng vải mà bịt mắt, chỉ dùng tâm mà cảm nhận mọi vật.
Hắn mỗi buổi sáng đều theo Vương Trùng Dương luyện kiếm, đi theo Vương Trùng Dương học võ công Toàn Chân, tất nhiên còn cả võ công Cổ Mộ, dù sao Song Kiếm Hợp Bích đều yêu cầu phải am hiểu rất lớn đối với tuyệt họ chai phái.
Đến buổi chiều, hắn lại theo Độc Cô luyện võ, trong khoảng thời gian này mục tiêu của hắn là nắm giữ Hiên Viên Đế Phượng Quyết cùng Thái Tố Thiên Tượng Quyền, đương nhiên vấn đề này là để Độc Cô lo, về phần Thiên Vũ Kỳ Kiếm thì lại chó chút vẽ rắn thêm chân, tạm thời không cần thiết.
Bài học của ‘Đông Phương Bạch’ là như vậy còn với Cơ Vô Song, thời gian chỉ là tập luyện Ngọc Nữ Thân Pháp.

Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp đương nhiên phải đi cùng Ngọc Nữ Thân Pháp, căn bản không thể tách rời.
Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp có thể không học được nhưng Ngọc Nữ Thân Pháp độ khó không cao, không cần yêu cầu đặc thù thân thể vì vậy Cơ Vô Song học xuống cực kỳ dễ dàng.
Tất nhiên Ngọc Nữ Thân Pháp này cũng là bản cường hóa so với cốt truyện ban đầu, dù sao ban đầu thân pháp phái Cổ Mộ là do Lâm Triều Anh sáng tạo ra nhưng hiện tại Lâm Triều Anh cũng nắm giữ Cửu Âm Chân Kinh, dùng lý niệm Cửu Âm Chân Kinh đưa vào võ học Cổ Mộ khiến võ học ban đầu của nàng đều đạt được một bước lột xác cực lớn.
Sau khi học thân pháp, Cơ Vô Song chỉ cần phải ngồi xuống đọc sách, nghiên cứu võ học.
Thật ra đây là một cái Bug rất lớn của chính Vô Song.
Vì Đông Phương Bạch và Cơ Vô Song tâm ý tương thông, có thể dùng chung cả giác quan của nhau vì vậy nếu luyện võ công đều sẽ là Đông Phương Bạch đi luyện còn nghiên cứu võ công đều là để Cơ Vô Song đến nghiên cứu, nhờ thế mà hắn có thể vừa là thực hành vừa học lý thuyết trong cùng một khoảng thời gian.
Cái này gọi là sử dụng chung ‘tri thức’.
Đặc huấn cứ như vậy kéo dài 10 ngày.
Sau 10 ngày, rốt cuộc Độc Cô Cầu Bại liền tìm đến Vô Song, nói cho hắn biết đã tìm ra cách cho tiên thân như Cơ Vô Song có thể học được Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp.
Độc Cô Cầu Bại không hổ là nhân vật đặt ra nền móng ma võ cho địa ngục, khả năng thay đổi võ công cho thích hợp của Độc Cô quả thật đủ sức ngạo thị thiên hạ.
Vô Song rất hoài nghi, nếu ném Quỳ Hoa Bảo Điển cho Độc Cô, bằng một cách thần kỳ nào đó ông ta cũng có thể làm cho Quỳ Hoa Bảo Điển không cần phải thiến.
Lại quay về vấn đề Tố Tâm Kiếm Pháp.
Cách của Độc Cô Cầu Bại nói phức tạp thì phức tạp, nói đơn giản thì cũng đơn giản.
Độc Cô lợi dụng việc Đông Phương Bạch cùng Cơ Vô Song tuy hai mà là một, hai người sử dụng chung một đại não, vậy thì trực tiếp thay đổi Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp một chút.
Ban đầu Tố Tâm Kiếm là để một sợi chỉ vô hình kết nối giữa hư và thực trong tâm thần của Cơ Vô Song thì nay nó sẽ tạo thành một vô hình lạc ấn trong đầu Đông Phương Bạch, sau đó Đông Phương Bạch liền thay Cơ Vô Song sử dụng Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp.
Cách này yêu cầu khả năng phối hợp cực kỳ kinh khủng của cả hai đồng thời cũng là độ khó rất lớn cho chính Vô Song.
Cơ chế hoạt động của hai thân thể thực sự rất phức tạp.
Cả hai dùng chung một đại não nhưng không đại diện cho trong đầu của cả hai đều không có não, hai người thậm chí là hai bản thể khác nhau, thậm chí có suy nghĩ của riêng mình nhưng hai đại não lại có liên kết với nhau, có thể cảm nhận suy nghĩ của nhau, có thể sử dụng chung các giác quan cảm nhận của nhau, thậm chí có thể cảm nhận được cảm xúc, suy nghĩ của nhau.
Đây là một loại kết nối mà không thể dùng định lý khoa học hay bất cứ lời lẽ nào để giải thích.
Việc bắt não bộ Đông Phương Bạch phải thay Cơ Vô Song sử dụng Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp quả thực như khiến bản thể Đông Phương Bạch phải chiến đấu trên hai mặt trận, với Đông Phương Bạch mà nói áp lực không thể coi là không lớn, đã thế còn phải cố gắng hết sức cùng nhịp di chuyển với bản thể còn lại để tạo ra Song Kiếm Hợp Bích Thuật, đây chính là chiến đấu trên ba mặt trận.
Vô Song từ trước đến nay vẫn luôn coi phiên bản nam là bản gốc, phiên bản nữ chỉ là phân thân vì vậy hắn vẫn là chấp nhận cái sáng kiến này của Độc Cô, dù sao chính bản thân hắn cũng không thể thua phân thân đi?.
Tất nhiên đừng nghĩ phân thân của Vô Song là yếu, Cơ Vô Song trên người không có nội lực, hoặc nội lực rất mỏng nhưng thân thể của nàng phi thường mạnh mẽ, đây chính là thân thể thành đế, chỉ bằng nhục thể thậm chí còn mạnh hơn Vô Song ở trạng thái Tam Logn sau khi ma hóa, Cơ Vô Song tuyệt đối đủ sức coi là đế vị cao thủ, bàn về thân thể phiên bản nữ biến thái hơn bản thể gốc của Vô Song nhiều.
Nghĩ ra cách thì mọi việc tiếp theo trở nên cực kỳ đơn giản.
Mất năm ngày để Đông Phương Bạch cùng Cơ Vô Song học được Song Kiếm Hợp Bích Thuật.
Thời gian 15 ngày còn lại, cũng chính là việc lựa chọn đối thủ mới.
Đông Phương Bạch cùng Cơ Vô Song nhiệm vụ chính là sử dụng Song Kiếm Hợp Bích để chống lại Độc Cô Cầu Bại, coi Độc Cô như A Thanh mà chiến.
_ _ _ _ _ _ _ _ _
Thời gian không đợi ai, ngay cả với Thiên Đạo cùng Hạng Vũ cũng vậy.
Trong 15 ngày mà Vô Song tiến vào đặc huấn, Thiên Đạo cùng Hạng Vũ cũng không ngồi yên.
Không phải ngẫu nhiên mà Độc Cô chỉ cho Vô Song thời gian 30 ngày không hơn cũng không kém, đây là thời gian mà Độc Cô ước lượng chính xác... ma khí ở Ma Sơn sẽ hoàn toàn biến mất.
Đương nhiên ma khí biến mất không đại diện cho việc Ma Sơn yên bình mà là đại diện cho việc tuyệt thế hung ma phá phong ấn mà ra, đại diện cho Hạng Vũ chân chính sống lại, đạt được tân sinh.
Hạng Vũ là tồn tại duy nhất ngoài Vô Song có thể giết Thiên Đạo hơn nữa tỷ lệ thành công còn rất cao bởi Hạng Vũ nắm được một loại năng lượng của đất trời, hắn nắm được lực lượng gọi là ‘thiên diệt’.
Bá Vương Hạng Vũ có thể chưởng quan lôi kiếp hơn nữa đây không phải là lôi kiếp của thế giới này.
Nói ra rất khó tin nhưng Hạng Vũ thực sự làm được, hắn có thể chưởng quản lôi kiếp âm giới, tuy chỉ là một bộ phận phi thường nhỏ... nhưng mà cũng đủ rồi.
Cái này phải nói thẳng đến việc Hạng Vũ bị phong ấn tại thế gian này.
Thân xác hắn bị Hán Cao Tổ – Lưu Bang phong ấn tại Đông Hoàng Lăng, dùng địa mạch nhà Hán phong ấn.
Hạng Vũ là cái gai trong mắt Lưu Bang, là nỗi sợ của Lưu Bang, vì vậy Hạng Vũ chết đi cũng không làm Lưu Bang an tâm.
Vào thời đại đó cực kỳ tin vào học thuyết ‘kiếp sau’ hoặc chuyển thế trùng sinh, Lưu Bang thực sự rất sợ Hạng Vũ có thể chuyển thế trùng sinh, trở thành kẻ lật đổ cơ đồ nhà Hán.
Lưu Bang phong ấn xác chết của Hạng Vũ tại Đông Hoàng Lăng, lấy vực ngoại vẫn thạch chế thành đinh bảy tấc, dùng loại đinh này đâm xuyên thân thể Hạng Vũ, lại dùng long mạch phong ấn thẳng vào người Hạng Vũ.
Sau này đến thời Hán Vũ Đế, Hán Vũ Đế vì tin tưởng tu tiên trường sinh, đức tin của Hán Vũ Đế chỉ sợ không kém Tần Thủy Hoàng là bao, thế là Hán Vũ Đế tiếp tục làm ra một chuyện điên cuồng.
Hán Vũ Đế cho gọi rất nhiều đạo sĩ lập đàn, sau đó sưu tầm khắp thiên hạ một loại thần mộc gọi là Thiên Niên Trầm Hương, trực tiếp dùng Thiên Niên Trầm Hương làm quan tài.
Hán Vũ Đế tin vào vĩnh sinh, tin vào tu tiên, ông ta tin mình có thể sống lại một thế nhưng mà Hán Vũ Đế cũng giống Tần Thủy Hoàng, rất sợ trong lúc mình đang chuẩn bị sống lại liền có kẻ tiến vào lăng mộ, gây hại cho ông.
Tần Thủy Hoàng lựa chọn thì ai cũng biết, những tượng đất sét binh lính đã quá nổi tiếng, dùng những binh lính này bảo vệ cho ông, bảo vệ cho ông kiếp sau hoàn mỹ phục sinh còn Hán Vũ Đế thì chọn cái gì?.
Ông ta cũng điên cuồng không kém, chọn nuội oán linh.
Mang quốc vận của nhà Hán đè lên oán niệm của Hạng Vũ, dùng long mạch toàn Trung Nguyên cùng quốc vận nhà Hán đề bắt oán niệm Hạng Vũ vĩnh kiếp không tan, trở thành hung linh bảo vệ quan tài của ông ta.
Hạng Vũ hồn đã về âm giới, vốn phải tiến vào luân hồi, không có cách hồi phục trí nhớ trên dương gian nhưng mà hai vị hoàng đế nhà Hán thực sự bỏ ra đại giới, đã thế vừa giữ lại nhục thân cho hắn, vừa ngưng tụ oán hồn của hắn khiến cho dưới âm giới Hạng Vũ đoạt được đại cơ duyên, mượn nhân quả dương gian mà hồi phục ký ức.
Hạng Vũ sau đó liền biến mất cỏi âm tào địa phủ, ra nhập một thế lực khác dưới âm giới.
Việc tiếp theo càng trùng hợp, đầu tiên nhà Hán mất nước, tiếp theo Đế Thích Thiên đến.
Đế Thích Thiên chính là cướp thành quả của Hán Vũ Đế, cướp nhục thân Hán Vũ Đế mà sống lại một thế đồng thời phá luôn phong ấn cho Hạng Vũ.
Hạng Vũ cũng mượn La Sinh Môn, mượn thông đạo của Đế Thích Thiên đánh nát mà trở về thế giới này.
Đáng lẽ hắn không thể trở về dễ như vậy nhưng ai bảo thân xác hắn vẫn còn?, oán niệm vẫn ở đây?, hắn cũng sẽ như Vô Song lúc trước, như có một ngọn hải đăng soi đường cho hắn trở về.
Tìm lại thân thể, dung nhập oán linh của mình, Hạng Vũ cũng giống như Đế Thích Thiên, muốn sống lại một thế tuy nhiên thời gian dài hơn nhiều.
Về phần tại sao Hạng Vũ có thể giết Thiên Đạo là bởi vì hắn chưởng quản lôi kiếp, lôi kiếp ở âm giới mà hắn tìm được vốn đền tứ thế lực hắn đầu nhập, mang theo dạng lôi kiếp này hắn có thể dùng lôi kiếp thanh tẩy đạo lực, có thể trực tiếp hủy diệt đạo lực, bằng vào điểm này, hắn cũng đủ sức ép Thiên Đạo như Vô Song ép Thiên Đạo không thể dùng đạo lực.
Khác biệt duy nhất, hắn mạnh hơn Vô Song nhiều.
Hắn là Trung Hoa đệ nhất nhân, là Bá Vương Hạng Vũ.
Hắn hiện tại ở sâu trong Ma Sơn, ánh mắt càng ngày càng sáng, nụ cười càng ngày càng lạnh, trong ánh mắt nhập tràn dục vọng.
Hắn cũng đang tính thời gian, hắn muốn xem ngày hắn khôi phục nhục thân, thiên hạ ai ngăn được hắn?.
Độc Cô không được, Thiên Đạo càng không được.
Hắn sống lại, hắn quay về liền để chưởng khống cái thế giới này, lấy lại cơ đồ của chính hắn ngàn năm trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.