Trên bầu trời, bị vây vào trận hình của đám 12 cánh thiên sứ, ánh mắt Cơ Vô Song liền hép khờ lại.
Sau lưng nàng, từng đạo hắc long lại hiện ra, hắc long giáp liền biến mất.
Chỉ thấy thân hình Cơ Vô Song khẽ run lên, tiếp theo liền biến mất.
Theo một động tác này, đám 12 cánh thiên sứ cũng hành động theo, đều cực tốc lao về một thân ảnh mờ mờ ảo ảo.
Ở bên dưới, Đông Phương Bạch tất nhiên sẽ không để một bản thể khác của chính hắn phải chiến đấu một mình.
Từ dưới mặt đất đứng lên, ánh mắt dõi theo Thiên Đạo đằng lặng lẽ đứng đó, hắn cảm thấy Thiên Đạo đang làm gì đó, hắn ghét cái cảm giác bình tĩnh này của Thiên Đạo.
Thiên Đạo thật ra... không được Vô Song đánh giá quá cao.
Nó mạnh đương nhiên cực mạnh nhưng bản tính của nó thì không.
Thiên Đạo luôn muốn nắm mọi việc trong lòng bàn tay, nhưng mà nó lại quá dễ kích động, quá dễ để cảm xúc chi phối cũng quá đỗi tự tin vào thực lực của mình.
Bằng một ví dụ đơn giản nhất, Thiên Đạo cứ như một đại thiếu gia nhà giàu, chưa bao giờ quan tâm vấn đề tiề bạc nhưng mà lần đầu bước ra đời vậy.
Đây cũng là lý do tại sao, Thiên Đạo luôn cho Vô Song một loại cảm giác thiết gì đó, nó thiếu tâm tình của cường giả nhưng mà lúc này nhìn nó cứ lặng im mà đứng đó, cái sự bình tĩnh kia thật sự làm cho Vô Song cảm thấy không ổn.
Cái này như bình yên trước cơn bão vậy.
_ _ _ _ _ _ _ _
Trên thiên không, chỉ thấy từng đạo tàn ảnh va vào nhau, một bên là màu đen, một bên là màu trắng.
Cơ Vô Song tốc độ cực nhanh, nhanh hơn bất cứ thiên sứ 12 cánh nào nhưng mỗi lần nàng cử động đều phải đối mặt với 10 đầu thiên sứ 12 cánh vây công, cho dù nàng có thể thoát ra được một lần vậy liền lại phải chịu một đợt vây công khác, cái trận pháp chia làm 3 vòng vây sát này thực sự cực kỳ biến thái.
Nhìn thì trận thế không có bao nhiêu tinh diệu nhưng mà nếu toàn bộ những kẻ hình thành lên trận vây công này đều là tuyệt thế cường giả thì trận thế cũng theo nước lên mà thuyền lên, trở thành một đại trận không thể vượt qua.
Cơ Vô Song bị vây lại, không thể thoát ra ngoài, mặc dù lôi kiếp lực lượng trên người nàng vẫn còn nhưng đám thiên sứ này cũng không phải phàm vật, chỉ bằng một hay hai quyền đám này lập tức lùi lại, không cho Cơ Vô Song có bất cứ cơ hội nào diệt sát thiên sứ, thiên sứ không bị diệt sát, vòng vây chỉ biết càng ngày càng thắt chặt, áp lực lên người Cơ Vô Song càng ngày càng lớn.
Tình thế của Cơ Vô Song cực kỳ xấu nhưng ngay lúc này một tiếng long ngâm vang lên, lại là tiếng hắc long gầm thét.
Đông Phương Bạch một lần nữa chuyển về ma thân, hắn cũng lao lên bầu trời.
Đáng lẽ Đông Phương Bạch cũng không còn bao nhiêu ma lực nhưng ai bảo Cơ Vô Song vì hắn che chắn, vì hắn ngăn cản toàn bộ lực lượng lôi kiếp, nhờ có tiên thể của Cơ Vô Song mà Đông Phương Bạch mới có thời gian lấy lại một hơi.
Ma thân mở ra, cũng không phải lập tức lao vào chém giết mà Đông Phương Bạch mở ra kiếm vực.
Vô Song thành tựu lớn nhất trong những ngày qua không phải là giúp Cơ Vô Song học được Long Tượng Bàn Nhược Công mà là thành tựu kiếm vực.
Đáng lẽ với hiểu biết về kiếm đạo của Vô Song, hắn vẫn chưa đủ sức hình thành kiếm vực của riêng mình nhưng mà kiếm vực hay ma vực vẫn có điểm chung rất lớn, Vô Song thiên tư hơn người lại có nhân vật như Độc Cô dốc lòng chỉ dạy, hình thành kiếm vực là việc hoàn toàn có thể, quan trọng là nhanh hay chậm mà thôi.
Rất may mắn, Vô Song vẫn là hoàn thành trước khi hết thời gian Độc Cô đặt ra.
Tay nắm Chân Vũ Kiếm, có kiếm vực trợ giúp, Vô Song lại một lần nữa múa kiếm.
“Vũ Khúc Trùng Dương Kiếm”
Chỉ thấy Vô Song thét dài một tiếng, uy thế của hắn liền hòa vào thiên địa, kiếm vực lập tức biến động, từ 1 tầng kiếm vực trở thành 2 tầng kiếm vực.
Hai tầng kiếm vực khác một tầng kiếm vực ở chỗ nào?, cái này không phải là uy lực lớn hơn mà là uy thế lớn hơn.
Một tầng kiếm vực mang kiếm khí ép thẳng xuống tất cả những sinh vật ở bên trong kiếm vực, hai tầng kiếm vực tác dụng tương tự, nhưng mà cùng số lượng kiếm khí đó lại có thể tăng gấp đôi uy thế, hai tầng kiếm vực song song hoạt động, kiếm uy trùng thiên.
Vô Song chỉ chém ra một kiếm.
Một kiếm chém về 10 thiên sứ ở tầng ngoài cùng, lập tức chém ra một con đường.
Một kiếm này dồn toàn bộ kiếm khí của Vô Song lại, bất cứ thiên sứ nào dám một mình đón đỡ liền sẽ bị chém chết tươi hơn nữa hắn xuất thủ quá nhanh, đám thiên sứ cũng không kịp phản ứng, vì vậy Vô Song liền thành công mở ra con đường đầu tiên.
Quỳ Hoa Bảo Điển vận chuyển đến cực hạn, xuyên qua con đường vừa mở ra mà tiến vào vòng tròn thứ hai.
Ngay lúc bản thể Đông Phương Bạch tiến vào vòng tròn thứ hai, ở phía trong nơi bị vòng tròn thứ ba vây lại, Cơ Vô Song cũng thu kiếm.
Kiếm thu lại, hai tay nàng đưa ra, nắm lại thành quyền.
Trên người hắc long tung bay như một tấm hắc ám xiêm y được hình thành vậy, ma mị vô cùng.
“Thái Tố Thiên Tượng”.
Thái Tố Thiên Tượng không dùng nội lực mà là dùng uy thế hơn nữa đây còn là ngoại công quyền thuật, dĩ nhiên phù hợp với yêu cầu của thân thể Cơ Vô Song.
Hai tay nắm lại, song trọng quyền liên tục đánh ra.
Thái Tố Thiên Địa Quyền.
Cơ Vô Song cũng không có mục tiêu nào, chỉ là mượn thiên địa uy thế lung tung mà xuất quyền, quyền kình xé rách cả hư không, oanh kích bốn phương tám hướng, trực tiếp đánh bật toàn bộ đám thiên sứ vây quanh ra.
Đám thiên sứ này quả thật không ai có thể đỡ được một quyền của Cơ Vô Song.
Dính một quyền sẽ không chết cũng không đến mức trọng thương nhưng lực quyền quá mạnh, lực quyền quá mạnh thì bọn chúng liền không đón đỡ được, bị cường lực đẩy lùi, trận thế tất nhiên không còn tồn tại.
Cơ Vô Song từ trong phá ra, Đông Phương Bạch liền từ ngoài giết đến, vẫn là song trọng kiếm vực, Chân Vũ Kiếm nắm chặt trong tay.
“Phá Quân Trùng Dương Kiếm”.
Phá Quân Trùng Dương Kiếm, một kiếm này phá hủy luôn kiếm vực của Vô Song nhưng mà uy lực của kiếm này không phải nói, đến cả Vương Trùng Dương cũng khuyên Vô Song không nên dùng.
Dưới uy lực một kiếm này, một vết rách dài từ cổ tay đến bả vai Vô Song xuất hiện, máu tươi bắn ra, một kiếm uy lực lớn đến nỗi tự đả thương chính cánh tay Vô Song.
Kiếm nắm trong tay, hắn trực tiếp chém bay ba cái đầu thiên sứ lên trời, một kiếm chém chết 3 đầu thiên sứ 12 cánh.
Trận pháp vây công vòng thứ 2 trực tiếp bị Đông Phương Bạch xuyên qua.
Đông Phương Bạch xuyên qua phòng tuyến thứ hai, Cơ Vô Song cũng xuyên qua phòng tuyến thứ ba, cả hai một lần nữa hội họp, cộng đồng xuất kiếm.
Sau lưng hai người lại hiện ra một vòng tròn thái cực, Song Kiếm Hợp Bích lại thành hình.
Có Song Kiếm Hợp Bích Thuật, hai người Vô Song liền dám tiêu hao chiến, chỉ cần đối thủ không cường đại đến mức có thể lập tức xuyên thủng phòng tuyến của cả hai thì Song Kiếm Hợp Bích nhất định có thể đánh đến tận cùng.
Từ 30 đầu thiên sứ 12 cánh lúc này, chỉ còn lại 25 đầu, 3 con bị Đông Phương Bạch chém chết, 2 con bị Cơ Vô Song dùng Thái Tố Thiên Tượng đánh cho nát xác bất quá số lượng vẫn là cực kỳ kinh khủng, số lượng này cho dù có Song Kiếm Hợp Bích thì vẫn làm cho Vô Song cảm thấy áp lực rất lớn.
Ngay lúc Vô Song tưởng hắn sẽ bị thiên sứ của Thiên Đạo vây công thì đột nhiên toàn bộ đám thiên sứ này dĩ nhiên cứ như thế biến mất chỉ để lộ ra thiên đạo chân đạp hư không.
Ánh mắt của nó vẫn như vậy, cực độ bình tĩnh.
Sau đó trên người nó bắt đầu có khí trắng bốc lên, đây đương nhiên là đạo lực.
Đạo lực của Thiên Đạo ngưng tụ thành hình, càng ngày càng lớn, rất nhanh thân hình A Thanh biến mất, thân hình nàng bị đạo lực che phủ, chỉ còn một cự nhân chiều cao hơn 3m đang đứng trên bầu trời, một kẻ khổng lồ được tạo nên từ đạo lực.
Bàn tay Thiên Đạo đưa ra, trong tay nó xuất hiện một thanh kiếm dài hơn 3m, thanh kiếm này... chất liệu như thế nào thì Vô Song không đoán ra nhưng mà chắc chắn không phải đạo lực, cũng không phải lôi điện lực lượng.
Nắm lấy thanh kiếm khổng lồ còn dài hơn cả chính thân thể nó chỉ bằng một tay, Thiên Đạo liền nâng kiếm lên, chém thẳng về phía Vô Song.
Kiếm này không mang theo đạo lực, nhưng mà một kiếm chém ra như bài sơn đảo hải.
Kiếm này dĩ nhiên chém ra kiếm khí.
Vô Song không ngờ Thiên Đạo không đợi hắn dùng huyết nhãn liền ‘chơi’ cái dạng này, không dùng đạo lực, chỉ dùng kiếm khí.
Hai người Vô Song đương nhiên không chậm, xoay lưng vào nhau, cùng song song xuất kiếm.
Chân Vũ Kiếm cùng Hắc Long Kiếm xuất ra đồng thời tạo thành một hư ảnh thái cực, dùng lực lượng âm dương hòa vào với nhau, ngăn đón một kiếm của Thiên Đạo.
Lúc chưa đối kiếm thì thôi, khi đối kiếm rồi sắc mặt Vô Song khẽ tái đi, sau đó Đông Phương Bạch cùng Cơ Vô Song đều không giữ được kiếm trong tay, cả hai bị chém bay cả kiếm đi.
Kiếm khí của Thiên Đạo không dừng lại, oanh kích lên cả hai người.
Rất may Cơ Vô Song bước ra một bước, hay tay đưa ra vỗ mạnh về phía trước, lấy kình lực cơ thể sinh sinh ngạnh nát kiếm khí lao tới đồng thời Đông Phương Bạch ở phía sau hai tay đưa ra, từ trong tay của hắn hai đầu hắc long bắn ngược lên, ném lấy Chân Vũ Kiếm cùng Hắc Long Kiếm mà kéo về.
Kiếm vừa về với chủ, hai người chưa có cơ hội thở dốc, Thiên Đạo nắm lấy đại kiếm, lại chém ra.
Lần này không phải một đường kiếm khí mà là mười đường kiếm khí.
Kiếm khí cách không lao tới, thế không thể đỡ.
Nhìn cái loại kiếm khí này, chính Vô Song cũng không rõ, Thiên Đạo sao có thể làm được?.
Dĩ nhiên dù rõ hay không rõ, hắn vẫn phải làm ra phản ứng, lần này vẫn là Cơ Vô Song đứng ra đỡ nhưng không phải là dùng nhục thân, sau lưng nàng năm đầu hắc long bao bọc lấy cả hai, tạo thành một tấm chắn hắc ám, tiếp tục ngạnh kháng kiếm khí của Thiên Đạo.
Năm đầu hắc long tạo thành một vòng tròn hắc ám, hoàn toàn bao phủ hai người vào bên trong, sau đó cái vòng tròn hắc ám này bị kiếm khí của Thiên Đạo bắn bay thẳng xuống mặt đất, sau đó bị kiếm khí khổng lồ kia chém nát vụn.
Vô Song cùng Đông Phương Bạch bị bắn ngược ra ngoài, trên người Cơ Vô Song vẫn coi là an toàn nhưng trên người Đông Phương Bạch thì đã xuất hiện từng vết máu, trên người hắn rõ ràng bị thương.
Thiên Đạo vô tình, cũng lười nhìn hai người, tay lại nắm trọng kiếm, nó lần này mới thật sự là Thiên Đạo.
Vô tình, mạnh mẽ, thế không thể đỡ.