Cực Võ

Chương 160: Tuyệt thế dung nhan




Cơ Vô Song quả thực không ngờ lại gặp Nhậm Doanh Doanh ở đây, nữ tử này vốn xuất thân Nhật Nguyệt Thần Giáo, tại thế giới này Nhật Nguyệt Thần Giáo vốn cách rất xa rất xa chỗ này.
Vô Song hiện tại còn không rõ chỗ này là cái chỗ nào nhưng mà ít nhất nó cũng ở gần Tương Tương mà Tương Dương đối với Hắc Mộc Nhai thì xa xôi vô cùng, đây là việc chắc chắn.
Lệnh Hồ Xung có vai trò rất quan trọng trong kế hoạch của Vô Song, bản thân Lệnh Hồ Xung liền không nên gặp vấn đề gì vì vậy Vô Song cũng không dám để Nhậm Doanh Doanh chịu vấn đề gì, nữ nhân này gặp chuyện ai biết có ảnh hưởng gì tới Lệnh Hồ Xung hay không?.
Vô Song lúc này hướng về Hốt Tất Liệt thản nhiên nói.
"Thánh Cô của Nhật Nguyệt Thần Giáo đúng là không coi vào đâu bất quá nàng cùng ta có chút duyên phận, thả nàng đi thôi ".
Hốt Tất Liệt nghe vậy nhíu mày, hắn đương nhiên không muốn thả Nhậm Doanh Doanh đi.
Nói về dung mạo bản thân Nhậm Doanh Doanh có thể liều mạng với Hoàng Dung hơn nữa không chỉ là dung mạo mà còn cả khí chất, nữ tử có dung mạo xinh đẹp là một chuyện còn có khí chất đặc biệt lại là một chuyện khác, có cả hai thứ kết hợp với nhau tạo thành sự hoàn mỹ vậy liền là tuyệt phẩm, ít nhất trong mắt Hốt Tất Liệt thì Nhậm Doanh Doanh là dạng nữ nhân tuyệt phẩm, dạng nữ nhân này chỉ có thể gặp không thể cầu, sao có thể nói bỏ là bỏ?.
Hốt Tất Liệt lúc này bắt đầu nhìn Vô Song, hắn buông Nhậm Doanh Doanh ra, ánh mắt chăm như đang "đòi hỏi" thứ gì đó đến từ Vô Song vậy, hắn từ bỏ Nhậm Doanh Doanh thì Vô Song cũng phải cho ra một cái giá thích hợp mới đúng.
Ở phía bên kia, Nhậm Doanh Doanh ngước mắt nhìn Vô Song, bản thân Vô Song từ đầu đến cuối không lộ mặt, Doanh Doanh căn bản cũng chẳng nhìn ra được cái gì tuy nhiên trong lòng nàng hiện tại có một cỗ cảm kích không nói nên lời, ít nhất Vô Song đang muốn cứu nàng.
Doanh Doanh rất mạnh mẽ, nàng lớn lên trong ma giáo tuyệt không phải dạng nữ tử cái gì cũng không biết, dạng đại tiểu thư như Quách Phù, uy danh của Thánh Cô không phải chuyện đùa nhưng về bản chất Doanh Doanh cũng không phải là nữ tử mạnh mẽ đến độ thiết huyết vô tình, coi sinh mạng không phải gì cả, tận trong thâm tâm của Doanh Doanh... nàng vốn là một nữ tử hiền lành, một nữ tử mềm yếu.
Nhậm Doanh Doanh thực sự cảm thấy sợ Hốt Tất Liệt, đừng nói là Nhậm Doanh Doanh mà chỉ sợ đại đa số nữ tử trong thiên hạ đối mặt với Hốt Tất Liệt cũng sợ, kẻ này không chỉ có vẻ ngoài kỳ dị mà khí thể của hắn mạnh đến mức khó mà tưởng tượng nổi, một thứ khí thế mà cả Vô Song cũng so không nổi, ít nhất Vô Song không mở ra ma hóa thì không so nổi.
Không cần biết tại thế giới này Hốt Tất Liệt có kết cục ra sao nhưng mà thành tựu của hắn hiện tại quả thực xứng với cái danh tiếng của chính hắn trong lịch sử, một kẻ cực kỳ kinh khủng, cuồng ngạo mà ngang tàng, coi trời bằng vung, coi sinh mạng như con kiến hơn nữa có tính chiếm hữu phi thường khủng khiếp.
Hốt Tất Liệt nhìn Vô Song, Vô Song cũng nhìn hắn, rốt cuộc Vô Song mở miệng.
"Cũng không cần phải nhìn ta như vậy, dù sao ta cũng không xin gì ngươi ".
Vô Song dứt lời quyền đầu chậm rãi nắm lại.
Hốt Tất Liệt thấy thế ánh mắt lộ ra hung quang nhưng mà suy nghĩ một chút Hốt Tất Liệt cũng không động, ánh mắt của hắn dần dần trở lại với vẻ bình tĩnh như cũ, thản nhiên đáp lại lời của Vô Song.
"Dù sao không phải mỹ nhân ngươi nợ ta một món nợ ân tình sao?".
Vô Song nợ ân tình Hốt Tất Liệt?, cái này căn bản không đúng, nếu không phải vì đối phương thì Cơ Vô Song từ sớm đã tiến vào trạng thái nhập định giúp đỡ Vô Song, hà tất phải kéo dài đến tận ngày hôm nay bất quá việc này cũng không thể giải thích ra ngoài được.
Cơ Vô Song nghĩ nghĩ một chút, vẫn quyết định tháo mặt nạ của mình ra, nếu Hốt Tất Liệt muốn nhìn dung mạo của nàng thì nàng cũng không có ý kiến gì, dù sao bị nhìn cũng sẽ không chết, tất nhiên đây chỉ là một phần, trong đầu Cơ Vô Song khi nhìn thấy Hốt Tất Liệt thật ra đã nghĩ đến rất rất nhiều thứ.
Thấy hành động của Vô Song, Hốt Tất Liệt lập tức lộ ra vẻ chờ mong, nếu không phải sợ làm phật ý "mỹ nữ" bản thân hắn từ lâu đã động thủ tháo cái tấm mặt nạ kia ra, dĩ nhiên... sự chờ đợi của hắn không uổng công.
Tháo xong tấm mặt nạ của mình, Vô Song cũng mở đôi mắt của nàng ra nhìn chằm chằm về phía Hốt Tất Liệt, khóe miệng cong lên.
"Nợ ân tình của ngươi đến đây coi như thôi đi ".
Cơ Vô Song nói thôi nhưng mà Hốt Tất Liệt thì sao mà thôi được đây?, trong giây phút này hắn cũng quên luôn Nhậm Doanh Doanh là ai, trong lòng hắn chỉ có Vô Song.
Hốt Tất Liệt đã gặp nhiều quái sự trên đời nhưng chưa có việc gì làm hắn bất ngờ như thế này, Cơ Vô Song cùng Hương Hương Công Chúa – Kha Tư Lệ vậy mà hoàn toàn giống hệt nhau, căn bản không khác cái gì.
Kha Tư Lệ xinh đẹp đã in hẳn vào trong lòng Hốt Tất Liệt, hắn thậm chí đã thề nữ tử này bắt buộc phải là của mình, đối với hắn Kha Tư Lệ là nữ nhân xinh đẹp nhất thiên hạ, tuyệt đối là xinh đẹp nhất thiên hạ chứ không có hai chữ "một trong" nhưng mà hiện tại Hốt Tất Liệt biết mình sai rồi, ở đây hắn gặp một nữ tử càng trên Kha Tư Lệ.
Kha Tư Lệ quả thực không thể sánh được với Cơ Vô Song, hai người tuy dung mạo giống hệt nhau nhưng không cùng đẳng cấp, khác biệt ở đây chính là đôi mắt.
Đôi mắt của Kha Tư Lệ đương nhiên rất đẹp nhưng mà đôi mắt của Cơ Vô Song có một loại thần vận, loại thần vận có thể mê hoặc nam nhân, có thể khiến một nam nhân tiến vào trạng thái như si như cuồng, bất chấp tất cả, đây là đôi mắt có thể diệt một quốc, đôi mắt của những mỹ nhân xếp vào hàng hồng nhan họa thủy, nhất cỗ khuynh thành.
Trong giây phút này, Hốt Tất Liệt quả thực bị lạc vào trong ánh mắt của Vô Song, không thoát ra được, như si như say, như cuồng như mê.
Đừng nói là Hốt Tất Liệt cho dù cả Nhậm Doanh Doanh khi nhìn thấy dung mạo của Vô Song đặc biệt là đôi mắt... trái tim của nàng vậy mà còn loạn đập.
Ý Loạn Tình Mê, thứ thiên phú này sinh ra liền để mê đắm người khác, bất kể là nam hay nữ chỉ cần là con người liền không thể thoát khỏi ánh mắt này.
Vô Song cũng không muốn lộ ra dung mạo của mình quá lâu trước mắt người khác, đến tận thời điểm này nàng còn chưa biết làm cách nào khống chế được hai đại thiên phú mới của chính mình, Thương Thiên Thủ Hột thì cũng thôi đi nhưng Ý Loạn Tình Mê thực sự có sức tác động quá cường đại tới người khác, tác động đến không tưởng tượng nổi.
Vô Song vừa đeo lại mặt nạ, bàn tay nàng còn chưa thực sự đặt mặt nạ về chỗ cũ thì đã bị Hốt Tất Liệt giữ lại, cánh tay của hắn nắm lấy cánh tay Vô Song, ánh mắt mang theo vẻ mị mị.
"Đừng che đi, để cho ta nhìn thêm một chút ".
Vô Song nhìn hắn lạnh lùng đáp.
"Buông ".
Dĩ nhiên Hốt Tất Liệt sẽ không buông, hắn vẫn một mực giữ lấy tay của Vô Song, lúc này hai người vậy mà trực tiếp đọ chân lực.
Nhậm Doanh Doanh có thể không nhìn ra cái gì, trong mắt nàng Hốt Tất Liệt chỉ là không muốn dùng lực với Vô Song mà thôi nhưng thực tế hai người đang dùng chân lực quyết đấu với nhau, không ai chịu nhường ai.
Thân thể Vô Song siêu cường nhưng mà Hốt Tất Liệt cũng không kém hơn nữa hắn như tu luyện một loại bí thuật nào đó làm Vô Song không có cách nào thắng được hắn trên phương diện lực lượng, cứ như Vô Song đang đọ lực cùng Hốt Tất Liệt cùng một phần của chính bản thân mình vậy.
Hai người giằng co thêm một lúc, rốt cuộc Hốt Tất Liệt mới thở dài mà buông tay ra, hắn biết nếu tiếp tục dùng lực... có lẽ chỉ khiến đại mỹ nữ trước mặt càng ngày càng chán ghét hắn.
Thấy Hốt Tất Liệt buông tay Vô Song mới đeo lại tấm mặt nạ của chính mình bất quá trong lòng Vô Song cũng đang làm ra tính toán, tính toán làm cách nào cắt đuôi được kẻ này ai ngờ Hốt Tất Liệt đột nhiên nói.
"Ta gọi Phi Liệt không biết ngươi gọi là gì? ".
Phi Liệt?, cái danh tự này thực sự ngoài tầm suy nghĩ của Vô Song, nàng nhìn Hốt Tất Liệt một lúc sau đó thản nhiên đáp.
"Tây Thi".
Hốt Tất Liệt nghe vậy cũng âm thầm kinh ngạc nhưng trái lại rất nhanh cảm thấy hết sức bình thường.
Tây Thi là đệ nhất mỹ nữ trong lịch sử Trung Nguyên, Hốt Tất Liệt không rõ đệ nhất mỹ nữ dung mạo ra sao nhưng mà... bốn chữ đệ nhất mỹ nữ dung mạo bất quá cũng chỉ như Vô Song, cũng chỉ như dung mạo khiến Hốt Tất Liệt hoàn toàn rung động.
Cơ Vô Song khác rất rất nhiều so với Kha Tư Lệ, Hốt Tất Liệt cảm thấy Kha Tư Lệ là thiên hạ đệ nhất bình hoa, là bình hoa đẹp nhất thiên hạ nhưng mà Cơ Vô Song lại là một người, là người có thể chưởng khống tương lai của chính mình, là người mà Hốt Tất Liệt không thể dùng cường quyền mà ép buộc.
Hốt Tất Liệt hiện tại mới hoảng hốt cảm nhận được một việc... hắn vậy mà không có cách nào nhớ ra dung mạo của Kha Tư Lệ, khi hắn cố nhớ về dung mạo của Kha Tư Lệ thì đôi mắt của Kha Tư Lệ liền thay đổi, liền biến thành đôi mắt của Vô Song, Kha Tư Lệ trong lòng hắn cũng trở thành Cơ Vô Song.
Trong khi Cơ Vô Song còn đang không biết đuổi kẻ này đi kiểu gì thì chỉ thấy Hốt Tất Liệt lấy từ trong ngực ra một cuộn giấy, lấy tiếp từ bên hông ra một cây bút, hắn thản nhiên nhìn Vô Song mà nói.
"Ta biết quãng thời gian này làm phiền cô nương không ít, Phi Liệt cũng không có mặt mũi làm phiền cô nương thêm nữa bất quá Phi Liệt muốn xin cô nương cho phép ta vẽ lại dung mạo của người, không biết có được không? ".
Lúc này Hốt Tất Liệt lại tỏ ra cực kỳ hữu lễ, cứ như một con người khác vậy.
Dĩ nhiên Vô Song nào sẽ cho Hốt Tất Liệt vẽ dung mạo của mình?, ít nhất việc này làm Cơ Vô Song cảm thấy có chút không thoải mái tuy nhiên Hốt Tất Liệt như cũng nhìn ra điểm này, hắn lại lấy trong tay một vật mà đưa tặng cho Vô Song.
"Cô nương, nếu dùng thứ này để đổi lấy một họa tác của cô nương thì sao đây? ".
_ _ _ _ __ _
P/s: Hứa thứ 5 bạo chương, hu hu bận quá T_T

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.