Đêm đầu tiên ở Bồng Lai Tiên Đảo có thể nói là địa ngục, đương nhiên với một số người mà nói thì Bồng Lai Tiên Đảo lại như một chân trời mới, trong đó có Vô Song.
Vô Song ở Bồng Lai Tiên Đảo tính đến thời điểm hiện tại cũng không gặp nguy hiểm gì, chưa kể Vô Song dần dần phát hiện ra cả cái Bồng Lai Tiên Đảo này rất "huyền diệu".
Ngày đầu tiên, Vô Song không có thời gian nhưng từ ngày thứ hai khi có Dương cùng Huân bên cạnh, Vô Song liền bắt đầu đi sâu vào khám phá Bồng Lai Tiên Đảo.
Đến thời điểm hiện tại Vô Song bắt đầu đi vòng vòng ở khu vực rìa đảo, bản thân Vô Song rất muốn khám phá xem ẩn sâu trong Bồng Lai Tiên Đảo thì có cái gì nhưng mà sự tình có chút thay đổi, có thứ ngăn cản Vô Song.
Thứ nhất, Vô Song chưa gặp Thiên Vũ Chính Tắc, từ ánh mắt của mấy con Oni thì có thể hiểu được rằng càng đi sâu vào bên trong thì càng có tồn tại kinh khủng hơn xuất hiện, thứ sinh mệnh cao hơn cả Oni, dạng sinh mệnh này Thiên Vũ Chính Tắc vừa gặp chắc chắn phải chết.
Thiên Vũ Chính Tắc có tốc độ rất tốt, có khả năng yếm khí tuyệt vời nhưng cũng chỉ thế mà thôi, hắn có thể lẩn trốn chứ chẳng thế đi xa ở Bồng Lai Tiên Đảo, Vô Song không muốn bỏ rơi Thiên Vũ Chính Tắc vì vậy vẫn quyết định dành thêm một ngày tìm kiếm đối phương.
Thú thật, nếu không phải vì Thiên Vũ Chính Tắc thì Vô Song sẽ không cứu Huân, nếu không phải vì Thiên Vũ Chính Tắc thầm thương trộm nhớ Huân, lấy Huân làm mục tiêu cố gắng thì Vô Song sẽ không quan tâm tính mạng của nữ nhân này.
Lại nói đến lý do thứ hai, Vô Song bắt đầu phát hiện ra một sự kiện thú vị ở Bồng Lai Tiên Đảo, đấy chính là trong bất cứ sinh vật nào của Bồng Lai Tiên Đảo cũng có hạch, cũng tồn tại một viên năng lượng kết tinh.
Cái viên hạch này to nhỏ khác nhau, màu sắc cũng khác nhau nhưng chắc chắn tồn tại, đồng thời viên hạch này dĩ nhiên cũng được tạo ra từ ma khí.
Lượng ma khí rất ít ỏi nhưng cho dù là con côn trùng nhỏ nhất thì cũng có ma khí chạy trong người, kích cỡ lớn đến bất thường của chúng cũng chính là vì có ma khí nuôi dưỡng, chịu ma khí ảnh hưởng.
Theo Vô Song suy nghĩ, nếu vùng rìa ngoài đã vậy thì càng đi vào bên trong chỉ sợ các sinh vật càng chịu ảnh hưởng của thứ ma khí này.
Sự phân chia cấp bậc của Bồng Lai Tiên Đảo chính là sự phân chia ma khí, lượng ma khí càng lớn, lượng ma khí tác động càng nhiều thì càng mạnh và cấp bậc càng cao.
Ví dụ như con Oni, nó là cơ chế song hạch, có thể nói trong khu vực rìa ngoài thì nó là loài cao cấp nhất cũng là bá chủ rìa ngoài.
Con Baku đi săn theo đàn, tính theo cá thể thì không thể sánh bằng Oni, một con Baku giỏi lắm chỉ có thể tạm coi là Thiên Cấp Trung Kỳ hoặc chỉ là Thiên Cấp Sơ Kỳ Đỉnh Phong trong khi Oni đã là Thiên Cấp Hậu Kỳ.
Sự khác biệt về thực lực này nằm ở cơ thế cùng đẳng cấp, Oni là song hạch, Baku là đơn hạch, nó chỉ có một hạch ma khí trong người, tuy cái hạch này to gấp mấy lần so với cái đám Ngư Quỷ nhưng mà chung quy nó vẫn cứ là sinh vật cấp thấp hơn so với Oni.
Có một câu hỏi đặt ra với Vô Song hiện tại chính là vấn đề thức ăn.
Nước uống sẽ không phải là vấn đề bởi hòn đảo này chắc chắn có nguồn nước nhưng mà cái đám quái vật trên đảo ăn gì?, từ việc mổ xẻ bọn chúng ra thì Vô Song cũng hiểu cái đám này có cấu trúc thân thể tương đối bình thường, tức là cũng cần ăn để bổ sung năng lượng.
Ví dụ như hai loài Oni cùng Baku ở khu vực rìa ngoài, như một lẽ dĩ nhiên thì cái đám này ăn thịt người, coi thịt người là mỹ vị bấ quá không phải lúc nào cũng có con người lên đảo tức là nguồn cung cấp thức ăn không đảm bảo, chưa kể một số lượng lớn quái vật thì phải cung cấp lượng thức ăn lớn đến từng nào?.
Vô Song vì muốn biết đáp án, hắn bắt đầu lần theo một con Oni, số lương nhân loại ngày thứ hai đã giảm đi rất nhiều thậm chí trong 60 người lên đảo thì Vô Song cũng không dám chắc còn được 10 người sống hay không, điều này đồng nghĩa với lượng lương thực dành cho quái vật đã giảm đi trông thấy.
Oni nếu muốn kiếm ăn sẽ rất khó có thể ăn đến con người, nó phải đi tìm một loại năng lượng khác.
Lần theo bước tiến của Oni, rốt cuộc Vô Song thấy được sinh vật này ăn cái gì.
Hai nguồn thực phẩm chính của Oni đầu tiên chính là đám côn trùng to dị thường ở trên đảo, cái này thật ra cũng hợp tình hợp lý, Vô Song không có gì không hiểu.
Vấn đề là ngoài đám côn trùng ra, Oni còn ăn một loại quả màu đỏ, một loại quả màu đỏ to cỡ đầu người mà Vô Song chưa bao giờ nhìn thấy.
Quả đỏ này sinh trưởng trên thân cây trên Bồng Lai Tiên Đảo, là một loại cây không quá cao, tán cây cũng chẳng rộng nhưng mà cành của nó phi thường chắc, phi thường thô to, cũng chỉ có như vậy mới giữ được loại quả màu đỏ trên cành cây.
Ngay từ khi lên đảo thật ra Vô Song cũng đã để ý loại quả này bởi nó có rất nhiều bất quá ai dám đi ăn thứ này?, một loại quả màu đỏ không biết tên, đồng thời to bằng đầu người thì ai dám ăn thử?.
Mãi đến khi thấy con Oni ăn thứ này, Vô Song mới bắt đầu tự mình ra tay hái vài quả xuống mà nghiên cứu.
Ở Bồng Lai Tiên Đảo quả thực có lương khô do đám người như Vô Song mang lên, lương khô thậm chí đủ trữ lượng cung cấp cho hai người sử dụng trong khoảng thời gian 10 ngày, vấn đề đói căn bản không xuất hiện tuy nhiên ăn lương khô ngày qua ngày lại không phải là lựa chọn của Vô Song.
Sử dụng một thanh Tantou nhặt được trên đường, Vô Song bắt đầu bổ cái quả màu đỏ này ra, tiếp theo ánh mắt không khỏi híp lại.
Ở sau lưng Vô Song cả Huân cùng Dương cũng kinh ngạc đến ngây người mà hỏi.
"Thứ này... lại là thứ gì? "
"Momotaro? ".
Câu đầu tiên là của Dương, câu thứ hai đương nhiên thuộc về người Phù Tang chính gốc – Thiên Vũ Huân.
Nhìn vào cái quả màu đỏ này được bổ ra, ngay cả Vô Song cũng nghĩ tới Momotaro bởi vì nó quá giống.
Quả màu đỏ này có rất nhiều thịt hơn nữa còn mọng nước, từ góc độ bình thường mà nói thì nó nhất định là một thứ thực phẩm cứu đói cứu khát hàng đầu trong rừng tuy nhiên quả này lại có nhân, nhân của nó... to bằng nắm tay người lớn hơn nữa lại có nhân hình, hình dạng một đứa bé.
Nhìn vào quả này, không nghĩ đến quả bồ đào cùng Momotaro thì cũng không phải người Phù Tang.
Vô Song bắt đầu đưa ngón tay nhẹ ấn vào hạt hình người kia, đến khi chắc chắn không cảm nhận được dấu hiệu sinh mạng thì Vô Song mới bỏ tay ra mà nói.
"Chỉ là hình dạng giống, không phải nhân thể, có lẽ cũng như nhân sâm bất quá chỉ là dị dạng hơn nhiều ".
Cả Dương cùng Huân nghe vậy không khởi thở dài một hơi, dù sao nếu bên trong thực sự là nhân hình thì mới là kinh khủng.
Về phần Vô Song, đương nhiên phải mổ thứ này ra ra để rồi Vô Song phát hiện, theo đường rạch của hắn, hạt nhân hình dần dần héo quắt lại nhưng mà ẩn bên trong nó cũng có ma khí thoát ra.
Quả màu đỏ thứ nhất như vậy, quả thứ hai cũng vậy, quả thứ ba cũng thế... rốt cuộc Vô Song không thể không nhịn được mà suy đoán... ma khí không chỉ nằm ở cơ thể động vật mà còn nằm trong thực vật.
Ma khí làm sao có thể nhét vào thực vật đây?, đáp án chỉ có thể là chất dinh dưỡng truyền qua rễ cây sau đó bắt đầu dựa vào ma khí thay đổi toàn bộ cấu trúc sinh trưởng của thảm thực vật, điều này đồng nghĩa với việc nguồn nước cùng mặt đất của Bồng Lai Tiên Đảo cũng có vấn đề.
Vô Song đột nhiên thiết nghĩ... nếu toàn bộ mặt đất ở Bồng Lai Tiên Đảo ẩn chứa ma khí thì sao?, giả dụ như Đế Thích Thiên dùng một loại thần thông nào đó ép toàn bộ ma khí xuống dưới mặt đất, để rồi năm tháng qua đi toàn bộ thảm thực vật bắt đầu chịu ảnh hưởng, sau đó bắt đầu tới những sinh vật trên Bồng Lai Tiên Đảo?.
Cái giả thuyết này chưa hẳn đã sai, Vô Song đã từng thấy ma khí ở Dược Vương Cốc có thay đổi thế nào với điều kiện môi trường bên ngoài, dĩ nhiên tình trạng Bồng Lai Tiên Đảo khác xa Dược Vương Cốc, Dược Vương Cốc bị biến thành một vùng đất chết còn Bồng Lai Tiên Đảo rõ ràng là địa ngục ẩn trong hình dạng một thiên đường sinh thái.
"Dương, Huân, chúng ta nhanh chân một chút, đi tìm nguồn nước ".
Xác định mặt đất rất có thể có vấn đề, Vô Song liền muốn xem nguồn nước ra sao.
Dĩ nhiên trong cái tổ đội 3 người này, lời nói của Vô Song là tuyệt đối, mang theo uy quyền không thể kháng cự, Dương cùng Huân cũng không nói gì, lập tức gật đầu.