Lục Họa thấy được Lâm Mặc, Lâm Mặc cũng nhìn thấy cô, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Song rất nhanh, Lục Họa liền dời đi ánh mắt.
“Trời ạ chị Họa Họa, chị nhìn Lâm Mặc vậy mà tới học kìal Ấy, chị Họa Họa, Lầm Mặc có phải đang nhìn chị hay không, sao em cảm giác anh ta đang nhìn chằm chằm vào chị thế?”
Cô Vũ nghỉ ngờ nói.
Lục Họa cúi đầu cũng có, thể cảm giác ánh mắt Lâm Mặc vẫn rơi vào trên người cô, không biết là do hôm nay ánh mắt cậu phá lệ nóng bỏng táo bạo hơn, hay là do đêm hôm đó dáng vẻ cậu cầm con dao nhỏ mang máu Tân lạnh lại đáng sợ, cô luôn cảm thấy một thân khí tức xâm lược của cậ, làm cô muốn tránh.
“Vũ Vũ, em nhìn nhằm rồi, chị và anh ta không quen, chúng ta mau vào thôi! Kẻo đên muộn.” Lục Họa kéo Cố Vũ vào cổng trường.
Cố Vũ đi một hồi rồi quay đầu, cô bé phát hiện Lâm Mặc vân cứ luôn đi theo phía sau các cô: “Chị Họa Họa, Lâm Mặc hình như… vẫn đi theo chúng ta… anh ta muôn làm gì chứ…
Cố Vũ hơi sợ.
Cậu vẫn đi theo phía sau các c?
Lục Họa cũng không biết Lâm Mặc muốn làm gì, e rằng… các cô Suy nghĩ nhiều rồi! Lâm Mặc chỉ là cùng đường với các cô mà thôi.
Lúc này bên tai truyền đến rồi loan tưng bừng, có bạn học hưng phân nói: “Các cậu mau nhìn, Triệu Hàm Hàm tới!”
Triệu Hàm Hàm tới.
Lần này sân thượng đại nhân vật chính Lâm Mặc, Lục Họa, Triệu Hàm Hàm trong tin đồn của trường tụ tập một đường rôi, các học sinh đi ngang qua cũng bắt đầu xao động, muốn nhìn một màn kịch đặc sắc.
Triệu Hàm Hàm… Lục Họa gần như đã quên mắt người này, người này là bạn gái của Lâm Mặc.
Đêm hôm đó một màn thấy ở trên ban công lại chui vào trong đầu Lục Họa, dưới ánh trăng, Triệu Hàm Hàm ôm cô Lâm Mặc, thân thể thiệu nữ lả lướt dán chặt vào cậu, vô cùng kiều diễm ám muội.
Cậu là người có bạn gái.
Lục Họa dường như đột nhiên ý thức được điềm này.
“Chị Họa Họa! Chị Họa Họal” Tiếng kêu của Có Vũ truyền tới.
Lục Họa nhanh chóng hoàn hồn: “Sao vậy Vũ Vũ?”
“Chị Họa Họa, chị làm sao vậy, đang tốt tự nhiên ngắn người? Chị Họa Họa, em phát hiện chị gân đây có tâm sựt “Phải không? Chị có thể có tâm sự gì?” Lục Họa phủ nhận.
“Em cũng không biết, nhưng em ở trong ni có xem qua một câu.”
“Câu gì?”
Cố Vũ thần bí đè thấp giọng: “Thiếu nữ hoài xuân…”
Thiếu nữ hoài xuân?
Bốn chữ này làm hàng mi Lục Họa run lên.
“Thiêu nữ hoài xuân chính là con gái bước vào thời kỳ trưởng thành bắt đầu nghĩ đến chuyện cưới gả, các cô gái đa số gặp người con trai mình thích, sẽ hay thât thân, đờ ra, em thấy trạng thái chị Họa Họa bây giờ hoàn toàn đúng y như vậy đó.”
Có Vũ là người nói vô ý, nhưng Lục Họa lại là người nghe hữu ý, cô cảm giác trái tim mình giật thót lên.