Đánh giá: 8.3/10
từ 576
lượt
Chuyển ngữ: Du Du
Văn án
Tôi phát hiện phụ hoàng của mình thế mà là người của thế giới khác xuyên đến đây.
Phụ hoàng nói đây là tiểu thuyết ngược, tôi là nữ chính trong đó, dặn dò tôi tuyệt đối không được để ý tới bất kì tên đàn ông nào.
Nước địch yêu cầu tôi đi hòa thân, cha cười lạnh:
“Gái Giang Chiết Thượng* tuyệt không lấy chồng xa.”
*Cách gọi tắt của Giang Tô, Chiết Giang, Thượng Hải.
Trích đoạn 1:
“Hắn luyện võ điên cuồng, kiếm múa xé gió vù vù.
Lúc tôi tới ngó hắn, hắn đang vén áo lau mồ hôi, để lộ cơ bụng xinh đẹp.
Đẹp hơn cả ở quán kỹ nam phụ hoàng từng đưa ta đi.
Tôi hỏi hắn: “Kiếm của ngươi đẹp ghê, ta sờ được không?”
Hắn gật đầu.
Sau đó, tôi sờ cơ bụng hắn, vừa sờ vừa thở dài:
“Cứ như này từ sớm có phải bớt đi cả đống chuyện rồi không?”
Phụ hoàng từng nói, tình cảm đàn ông có thể giả nhưng cơ bụng không thể giả được.”
Trích đoạn 2:
“Bờ môi Bùi Quan run run, giọng nói cũng run run: “Công chúa còn gì muốn mắng ta sao?”
“Này thì không.” Tôi nói: “Ta định chờ ngươi khóc thôi. Phụ hoàng bảo, cảnh đẹp thế gian không sánh được nước mắt đàn ông, ta muốn xem thử.”
Bùi Quan mếu máo, khóc thật lực.”
Trích đoạn 3:
““Cố Chiêu, người nhầm rồi. Bắt đầu từ đêm nay, ngươi chính là con chó của ta.”
“Thì ra nàng thích chơi như này. Gâu.
Tôi dịu dàng gọi: “Tới đây nào, cún cưng, gâu tiếng nữa nào.”
“Gâu... ắng?”
Nhanh như cắt, tôi nhét Nhuyễn Cốt Tán vào mồm hắn, thuốc vào miệng tan ngay...”