Cuộc Sống Muôn Màu Của Anh Chàng Mặt Than

Chương 3: Tiểu thụ bị bẻ cong nhanh chóng




Edit: Qiezi
Sau khi đầu lưỡi Lý Tôn tiến vào khoang miệng Trần Thải, trước tiên thử liếm liếm hàm trên, cảm thấy Trần Thải không có phản ứng gì, Lý Tôn dừng lại, có lẽ cảm thấy phương pháp không đúng lắm, hắn lại dùng đầu lưỡi chạm đầu lưỡi Trần Thải…
Trần Thải sững sờ há miệng để đầu lưỡi Lý Tôn tùy ý khuấy đảo trong khoang miệng mình, hai người mắt to trừng mắt nhỏ, sắp trừng thành lác luôn rồi.
“Nhắm mắt lại.” Lý Tôn bị Trần Thải nhìn chằm chằm cũng biết ngượng ngùng, lui ra khỏi miệng cậu, vẫn là vẻ mặt tê liệt yêu cầu.
Trần Thải lập tức nhắm mắt theo bản năng.
Mặc dù là bất đắc dĩ kết hôn với Lý Tôn, tuy rằng trong lòng vẫn thầm mến chị khóa trên, mặc dù vô cùng bất an về đêm tân hôn… Nhưng nếu Trần Thải muốn phản kháng thì đã sớm phản kháng, sẽ không đồng ý kết hôn với Lý Tôn. Thật ra Trần Thải đã buông xuôi, trong lòng đã tiếp nhận hôn nhân giữa mình và Lý Tôn. Hơn nữa Trần Thải đã 18, cho dù trước kia chưa yêu đương nhưng cũng không phải đứa trẻ cái gì cũng không biết, cậu biết lần đầu tiên chỗ phía sau nhất định sẽ rất đau, chỉ hy vọng mình ngoan ngoãn phối hợp, ít nhất có thể để Lý Tôn dịu dàng một chút.
Sau khi Trần Thải nhắm mắt lại, đầu lưỡi Lý Tôn lại chen vào khoang miệng cậu.
Dù sao cũng mài dũa trên thương trường đã lâu, Lý Tôn là một người rất kiên nhẫn, lần đầu tiên hôn môi thất bại vẫn chưa khiến hắn nổi giận, đầu lưỡi tiếp tục tìm kiếm trong miệng Trần Thải. Từ hàm trên đến hàm dưới, đầu lưỡi dọc theo khoang miệng liếm một vòng, sau đó cuốn lấy đầu lưỡi bên trong chơi đùa quấn quýt…
Từ ban đầu Trần Thải đã rất hồi hộp, trong lòng rối loạn không thể tập trung tinh thần. Nhưng đầu lưỡi linh hoạt kia cứ liếm tới liếm lui trong miệng cậu, những nơi đầu lưỡi lướt qua đều tê tê dại dại, vô cùng thoải mái, tâm tình Trần Thải dần bình ổn, còn dần dần trầm mê hôn môi với Lý Tôn. Sau đó đầu lưỡi Trần Thải bị Lý Tôn quấy lấy, hút một chút rồi buông ra, đùa giỡn liên tục như thế, Trần Thải trốn cũng trốn không thoát, dứt khoát vụng về đáp lại Lý Tôn…
Lý Tôn cảm nhận Trần Thải đáp lại, lập tức càng thêm chuyên tâm hôn môi. Mặc dù phương pháp ép buộc Trần Thải kết hôn hơi quá đáng, nhưng dù sao cậu cũng là người Lý Tôn tâm tâm niệm niệm năm năm nay, hắn cũng thật sự thích cậu. Hiện tại hai người kết hôn rồi, trong lòng Lý Tôn muốn đối xử thật tốt với Trần Thải. Nhưng từ bé Lý Tôn đã là mặt than, nếu bảo Lý Tôn nói thích Trần Thải năm năm đúng là chuyện không thể nào, Lý Tôn cũng không thể chờ đến khi Trần Thải có tình cảm với mình rồi mới lên giường. Khát vọng năm năm, bây giờ không đẩy ngã cậu, vẫn nhẫn nhịn tiến hành từ từ đã thể hiện rõ Lý Tôn đã đối xử rất tốt với Trần Thải rồi.
Trần Thải cảm thấy trong miệng mình đều là hơi thở của Lý Tôn, đầu lưỡi hai người quấn quýt chặt chẽ, nước bọt không kịp nuốt xuống tràn ra khóe môi. Sau khi trải qua nụ hôn đầu tiên thất bại, hiện tại hai người đã chìm đắm trong nụ hôn quên cả trời đất.
“Ô ô…” Nhưng dù sao đây vẫn là nụ hôn đầu tiên, Lý Tôn vẫn ổn, bình thường hay rèn luyện thân thể, hơi thở dài, kiên trì lâu. Nhưng Trần Thải người nhỏ gầy yếu, nhìn qua chính là loại thư sinh nho nhã yếu đuối, chỉ hôn một lúc đã cảm thấy chết ngộp, bắt đầu nức nở lắc đầu muốn Lý Tôn buông ra.
Đương nhiên Lý Tôn vẫn chưa hôn đủ, nhưng không muốn làm khó Trần Thải nên đành buông tha miệng nhỏ, lúc tách ra còn kéo theo một sợi chỉ bạc mỏng manh.
“A ha… A ha…” Trần Thải thở mạnh, bộ ngực bằng phẳng phập phồng, khuôn mặt cũng ửng hồng, không biết là bị Lý Tôn hôn hay là hô hấp khó khăn.
Trên mặt Lý Tôn vẫn không có chút biểu cảm nào, nhưng trong mắt lại lóe lên ý cười cực nhạt, chẳng qua Trần Thải đang thở dốc nên không chú ý biến hóa rất nhỏ này. Lý Tôn nghiêng người ngồi bên cạnh Trần Thải, cúi đầu vươn tay cởi nút thắt dây lưng áo choàng tắm.
“Không…” Trần Thải khẩn trương đè tay Lý Tôn, mà khi Lý Tôn trưng khuôn mặt tê liệt hờ hững nhìn thoáng qua, Trần Thải lập tức ngoan ngoãn buông tay.
Lý Tôn kéo dây lưng, mở áo choàng ra hai bên, thân thể Trần Thải lõa lồ dưới tầm mắt hắn.
Đối với một người đàn ông mà nói, dáng người Trần Thải không có gì để nhìn, muốn cơ ngực không có cơ ngực, muốn cơ bụng không có cơ bụng, toàn thân đều bằng phẳng. Thế nhưng làm một tiểu thụ, Trần Thải eo nhỏ mảnh mai, bụng bằng phẳng, hai chân thon dài, còn có da thịt trắng nõn mềm mại, tuyệt đối có thể khiến mỗi một tiểu công đều huyết mạch sôi trào, dục vọng tăng vọt. Lý Tôn cũng rất hài lòng, hai mắt không ngừng tuần tra trên thân thể trần trụi của cậu.
“Lý… Lý Tôn… Đừng nhìn…” Trần Thải cảm thấy hai gò má nóng bừng, không cần soi gương cũng biết chắc là đỏ đến độ nhỏ ra máu. Hơn nữa không chỉ mặt nóng, ngay cả thân thể cũng bốc cháy, trong lòng càng hầm hập như có đốm lửa nhỏ càng cháy càng hăng.
Trần Thải không khỏi buồn bực, không phải mình đang thầm mến chị khóa trên sao? Không phải mình thẳng sao? Nhưng tại sao vừa bị Lý Tôn hôn đến ý loạn tình mê, bây giờ chỉ bị hắn nhìn mấy cái, thân thể đã nổi lên phản ứng lớn như vậy!? Nhưng buồn bực thì buồn bực, Trần Thải vẫn nhanh chóng giơ tay che người lại, nếu tiếp tục bị Lý Tôn nhìn tiếp, cái thứ phía dưới sẽ cứng lên mất thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.