Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

Chương 16: Tiểu chu tước




“Ha ha, ha ha ha ha! Cười chết được, nói vậy là ngươi cứu lão già yêu quái kia, sau đó hắn vì sĩ diện len lén đem ngươi lên Linh thượng -?” Con chim nhỏ toàn thân đỏ thẫm, ôm bụng cười quay cuồng trên cỏ.
Đúng vậy, ngươi không nhìn lầm! Đây thật là một con chim nhỏ. Ta có thể nói chuyện với con chim nhỏ này chính là nguyên nhân ta có thể vào thánh địa Linh Sơn bái quốc sư làm thầy.
Con chim nhỏ này, tên khoa học gọi là Chu Tước…
“Thế nào, quả rượu nhỏ này mùi vị không tệ nha ~!” Tiểu hồng điểu hạ thân đậu xuống Trác Kỷ Lạp trước mặt, so với ta còn cao hơn, nhấm nháp đôi tiểu hồng quả. “Ngươi chính là …người thứ hai trong Linh Sơn có thể nói chuyện với ta đó, Ta đợi ở đây đã hơn hai trăm năm rồi ~!” Tiểu hồng điểu vừa dứt mình đẩy mỏ vào bên trong một đôi hồng quả vừa nói.
“Người thứ hai? Vậy sư phụ cũng không thể cùng ngươi nói chuyện sao?” Ta biết Lục mỹ nam cũng giống như ta, vì có thể trao đổi cùng linh thú mà vào được Thánh địa.
“Sư phụ? Lão già đó từ ngày ta bái sư đến nay hình dạng vẫn vậy qua hai trăm năm còn chưa có chết nha. Sao có thể tính là người được, căn bản là một yêu quái! Ta càng nghĩ càng thấy đáng sợ.”
Ta quẹt quẹt mũi, cái…này…Tiểu Chu Tước, coi bộ ngươi lấy trăm bước so năm mươi bước ha.
“Nhị Nữu thật xinh đẹp. Ta thích nhất là xinh đẹp. Tiểu Lục Tử cũng rất xinh đẹp, nhưng hắn luôn bận rộn, cũng không chơi với ta, chỉ Nhị Nữu là tốt nhất ~!” Tiểu Chu Tước vừa nói vừa nhảy trên người ta tỏ vẻ tình thương mến thương, cọ cọ. Sau đó vùi đầu tiếp tục ăn.
Cái…kia, ta nói ngươi đã ăn hết ba đôi, là đôi nha! Như thế nào còn ăn nữa…
“Thanh Long ca ca cùng Huyền Vũ tỷ tỷ cũng đều rất đẹp, nhưng bọn họ chỉ thích tu luyện, chưa bao giờ chơi với ta. Ta thích nhất là Bạch Hổ ca ca, hắn chính là giống đực tuấn tú nhất mà ta đã thấy! Hơn nữa, lúc ngươi còn chưa tới, chỉ có Bạch Hổ ca ca chịu chơi với ta, nhưng gần đây hắn phải nhanh đi độ kiếp, không thể thường xuyên theo ta nữa, may quá, Nhị Nữu ngươi đã đến rồi.” Tiểu Chu Tước hơi quay quay, hai móng vuốt trên đất lay động, đôi cánh nhỏ vẫy phành phạch, rất giống cái ông say rượu.
Tiểu hồng quả này còn được gọi là quả rượu nhỏ không chỉ vì chúng tỏa ta mùi rượu nhàn nhạt mà ăn nhiều còn có thể say. Tình huống này nhất định là đã ăn rất nhiều rồi!
“Bạch Hổ ca ca thật sự rất đẹp trai, khi nào ngươi gặp sẽ biết!” Tiểu Chu Tước thấy ta không trả lời, lại cường điệu.
Thực vậy, Xếp trước Lục nỹ nam có bốn vị sư huynh sư tỷ thần bí, chính là Đại sư tỷ Chu Tước này, Nhị sư huynh Thanh Long, Tam sư huynh Bạch Hổ và Tứ sư tỷ Huyền Vũ.
Nhưng ngươi đừng tưởng rằng, Tiểu Chu Tước này còn chưa trưởng thành, lúc biến thành thánh thú cũng đều là trạng thái nhỏ, nhưng trên thực tế Thanh Long cùng Huyền Vũ đã trưởng thành, mà Bạch Hổ sư huynh cũng sắp độ kiếp trưởng thành.
Vậy tại sao hết lần này đến lần khác Tiểu Chu Tước lại được là Đại sư tỷ?
“Ha ha, nói đến cũng là ta vận khí tốt, các thánh thú nương nương lúc lịch lãm đuổi chúng ta xuống núi đã cố ý phân phó chúng ta đến Linh Sơn bái sư nhưng lại không cho dùng linh lực. Ta nghĩ ta không dùng linh lực bay là được. Vì vậy ta liền biến một cái, đến Linh Sơn đầu tiên, Huyền Vũ tỷ tỷ qua một năm sau mới đến, ha ha ha ha, bây giờ ngẫm lại vẫn thấy thật sảng khoái nha.” Tiểu Chu Tước lại bắt đầu vỗ bụng quay cuồng.
Thương thay Huyền Vũ…Vì ngươi mà mặc niệm…
“Nhưng mà Nhị Nữu ngươi có thể gặp được lão già yêu quái cũng là duyên phận a, nếu không Nhị Nữu ngươi cả đời cũng không có khả năng lên Linh Sơn.”
…Cái con tiểu điểu này, thật không biết giữ thể diện.
“Nhưng mà ngươi không phải nói sư phụ lúc ấy có việc gấp phải chạy đến kinh thành sao, như thế nào lại xuất hiện ở Ngưu gia trang?” Cái …kia cùng kinh thành chính là hai hướng khác nhau…
“Ha ha, ngươi không nhắc tới cũng được, ngươi nhắc tới ta lại mắc cười. Cái…lão già yêu quái kia là một người cố chấp tiêu chuẩn. Hắn bình thường chỉ hoạt động giới hạn phạm vi trong Linh Sơn, bình thường hắn cơ bản sẽ không xuất sơn. Trừ phi là mấy trường hợp trọng đại như tân hoàng đế đăng cơ, nhưng trong hoàng cung đều có người chuyên trách đưa đón. Lần này, không biết thế nào, đột nhiên hắn khẩn cấp rống rống đòi xuống núi đi kinh thành, cũng không có ai thông tri, không chết ở bên ngoài tính ra vận khí của hắn đã là tốt lắm rồi! Ha ha!”
Ách…cái này…Tiểu Chu Tước, lão nhân gia ông ta cũng là sư phụ của ngươi mà…
“Đúng rồi, Nhị Nữu, có phải ngươi làm bánh hành trứng chiên ăn rất ngon không. Ta muốn ăn ta muốn ăn. Ngươi làm cho ta nếm thử có được không?” Tiêu Chu Tước làm nũng.
Còn ăn a…
“Ta, ta muốn chuẩn bị một chút để ngày mai làm nghi thức bái sư. Hôm nào làm cho ngươi ăn có được không.” Hai ngày rồi ta chưa được nghỉ ngơi chút nào, bị Tiểu Chu Tước lôi kéo khắp nơi, đúng ra mà nói, là bị lôi đi kiếm ăn = =!
“Thôi được, dù sao thời gian còn dài mà.” Tiểu Chu Tước lại mạnh mẽ giải quyết xong một đống tiểu hồng quả trước mắt, lung lay lúc lắc ngã ngồi trên đất, chắc chắn đã ăn rất no, lại biến thân thành tiểu cô nương. “Lúc ăn trái cây, dùng … dùng mỏ là..thống khoái nhất!” Tiểu Chu Tước kết luận.
“…”
“Nghi thức bái sư ngày mai, các ngươi sẽ đến chứ?” Ta muốn nói đến chính là bốn thánh thú Chu Tước, Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ.
“Không, nhưng ta sẽ trốn ở bên cạnh len lén xem-~! Sự tồn tại của chúng ta trừ ngươi và Tiểu Lục Tử ra cũng chỉ có mấy trưởng lão được biết.”
“Vậy có biết nghi thức bái sư cần chú ý cái gì không?” Lão già quốc sư đưa ta về Thánh địa rồi cũng không thấy xuất hiện nữa. Hai ngày nay Tiểu Chu Tước cứ quấn lấy ta, ta căn bản không có thời gian hỏi Lục mỹ nam quá trình làm nghi thức bái sư.
“Không có gì đặc biệt-. Ngày Tiểu Lục Tử bái sư ta cũng đi nhìn lén, rõ là nhàm chán, bất quá đồ ăn toàn món ngon-!”
“…”
Nghe Tiểu Chu Tước nói thế, lòng ta cũng nhẹ nhõm, hy vọng ngày mai không xảy ra sự cố gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.