15.
Thương tật của chị hai, có lẽ sẽ không bao giờ trị khỏi.
Về phần chị cả, nếu bị đá.nh lần thứ nhất thì chắc chắn sẽ có lần thứ hai.
Hứa Hoài An cuối cùng cũng bám víu vào con gái của Thừa tướng và bắt đầu xoi mói chị cả, việc duy trì mối quan hệ của hai vợ chồng ngày càng trở nên khó khăn hơn.
Và bởi vì chị hai bị thương nên ba chị em chúng tôi đã thay phiên nhau đến chăm sóc chị ấy. Chúng tôi sợ cô nàng ngốc nghếch này nhất thời nghĩ quẩn mà chọn phương thức tiêu cực để tự kết liễu cuộc đời mình.
A Nguyên của nhà họ Tô, có ngoại hình đẹp nhất, đồng thời tính cách cũng cực đoan nhất.
Cô ấy khát khao về một tình yêu cháy bỏng.
Đối với cô ấy mà nói, sự phản bội chính là nhát d.ao trí mạng nhất.
Cứ thế, ba chị em chúng tôi thay phiên nhau chăm sóc chị hai suốt một năm trời.
Mà Tống Dao, người ngay từ đầu đã nói rằng anh ta không hối hận với lựa chọn của mình, khi nhìn thấy vết thươ.ng trên người chị hai, ánh mắt liền tỏ ra đau lòng và áy náy. Nhưng càng về sau, anh ta ngày càng trở nên mất kiên nhẫn.
“Cho dù chuyện trước kia là ta sai, thì bây giờ cũng đã một năm trôi qua rồi! Tô Nguyên, ta khiêm tốn nhỏ nhẹ với ngươi, nhưng ngươi đến cả một ánh mắt cũng không muốn cho ta! Tình cảm phu thê bấy lâu nay của chúng ta, ngươi thực sự vứt bỏ dễ dàng như vậy sao?”
Giọng điệu của Tống Dao dần lạnh nhạt, mỹ nữ bên cạnh nhanh chóng bước đến an ủi anh ta.
Ghê tởm tột cùng!
16.
Tôi và Chu Dục lại cãi nhau một trận ầm ĩ.
Một năm trước, bởi vì vấn đề hòa thân của công chúa, mà lần đầu tiên mối quan hệ của chúng tôi trở nên căng thẳng như vậy. Cuối cùng, Chu Dục đã xuống nước xin lỗi tôi trước, nên việc đó cũng coi như đã giải quyết xong.
Nhưng lần này–
Khi biên giới bị xâm lược, Lục Đại tướng quân nhận lệnh hoàng đế, mặc áo giáp ra trận.
Trước khi rời đi, yêu cầu duy nhất của Đại tướng quân là hi vọng Chu Dục có thể đưa con gái của ông ta vào cung làm phi tần.
“Tiểu nữ si tình, chỉ nghĩ tiến cung cùng Quân bầu bạn! Ít hôm nữa, thần và ca ca của con bé sẽ sớm xông pha trận mạc! Chiến trường hiểm hóc, thần không dám chắc liệu mình có thể sống sót trở về được hay không! Vì vậy, thần muốn mang tiểu nhi nữ của mình phó thác cho Bệ hạ! Khẩn mong Bệ hạ tác thành!”
Lời nói chân thành, thật khiến người ta khó có thể chối từ.
“A Trản, ta vẫn luôn nhớ kỹ lời hứa với nàng! Nhưng lần này, tình thế đã có sự thay đổi, biên cương bị đại quân xâm chiếm, bọn chúng còn rất hung hăng! Cả triều chỉ có một mình Lục Đại tướng quân mới có thể mang binh xuất chinh! Cho dù là để bảo vệ Đại Chu, ta cũng phải từ bỏ hết thảy! A Trản, nàng là Hoàng hậu của Đại Chu, ta hy vọng nàng có thể lấy đại cục làm trọng!”
Chu Dục nắm lấy tay tôi, lời lẽ vô cùng ân cần.
Kỳ thật, dù là đứng từ góc độ của y, hay là góc độ của một vị hoàng đế; thì lúc này, việc đem con gái nhà họ Lục đưa vào hậu cung làm phi tần, mới chính là kế sách tốt nhất.
Nhưng bởi vì vẫn luôn băn khoăn về lời hứa với tôi, nên y mới lần lữa mãi không chịu đưa ra quyết định.
Về vấn đề này, chung quy lại cũng cần phải có một sự lựa chọn.
“A Dục, chàng đã từng đồng ý với ta!”
Hứa rằng, dù là hoàng đế, cũng sẽ không cho bất kì ai khác vào hậu cung.
“A Trản, chẳng lẽ nàng muốn thấy Đại Chu di.ệt vo.ng ư? Nhìn bách tính đau khổ vì chiến loạn và cuối cùng trở thành kẻ lang thang không nhà không cửa sao?”
Ụp cho tôi cái nồi lớn thật!
Năng lực của tôi cũng mạnh đấy chứ!
Hình như chẳng có ai sai cả!
Tôi không sai, bởi vì đây là điều mà y đã hứa hẹn với tôi ngay từ ban đầu.
Chu Dục cũng không sai, bởi vì y sẽ hy sinh tất cả mọi thứ để ổn định đất nước.
Tôi chậm rãi rút tay ra, nụ cười trên môi càng tăng thêm vài phần mất mát: “Chu Dục, ngươi đã cho ta lựa chọn sao?”
Tình cảm nhỏ và tình yêu lớn.
Từ lúc bắt đầu, y đã có sự lựa chọn của mình.
Tôi không thể ngăn cản được.
Ngày Lục Nhược Sơ vào cung, bên ngoài truyền đến hai tin tức.
17.
Đầu tiên là, chị cả bị điên rồi!
Vì chị cả không chịu chủ động li hôn, nên bà mẹ chồng độc ác đã bỏ thuốc a.n th.ần vào thuốc dưỡng bệnh, khiến chị ấy mất đi ý chí. Sau đó để cho toàn bộ người trong phủ trông thấy thị vệ đi vào phòng chị cả.
Sau một đêm phóng túng, bà mẹ chồng độc ác đã mang theo thông gia và rất nhiều người đến bắt gian tại chỗ.
Còn truyền bá rộng rãi thông tin này ra khắp kinh thành.
Không những thế, Hứa Hoài An cũng đồng ý với quyết định của bà ta. Điều đó đã hoàn toàn khiến cho trái tim của chị cả tan nát.
Trong cơn giận dữ và bi thương đan xen, chị cả đã nôn ra rất nhiều m.áu, sau khi tỉnh dậy liền trở nên điên điên dại dại.
Việc thứ hai là, chị hai đã ch.ết!
Chị hai ch.ết trong một lần Tống Dao tỏ ra thiếu kiên nhẫn với chị ấy, nhưng lại quay sang để được con gái nhà họ Thẩm dịu dàng an ủi. Hai người không thèm để ý tới cảm xúc của chị hai mà ôm nhau ở ngoài sân, sau đó còn đi sang phòng bên cạnh.
Từ trước đến nay, chị hai của tôi rất coi trọng vào thứ gọi là ‘tình yêu’.
Bởi vì thất vọng quá mức, nên lần này, chị ấy đã thực sự ch.ết tâm.
Vì vậy, con dao găm vẫn luôn giấu trong tay của chị hai kia, không phải dùng để gi.ết những kẻ xấu xa, mà là để chị ấy tự k.ết li.ễu chính mình.
Chị ấy không để lại lời nào, cứ tự sát một cách dứt khoát như vậy.
Nhiệm vụ của chị hai thất bại, ba người chúng tôi cùng lúc nghe thấy.
Nghĩa là–
Ở thế giới thực, chị hai đã bị ch.ết não.
Liên tiếp bị đả kích, khiến tôi và chị ba đều cảm thấy khó chịu. Nhưng vì thân phận và quy tắc ràng buộc, nên tôi không thể lúc nào cũng rời cung mãi được.
Thế nên, việc chăm sóc chị cả bị điên đã được giao lại cho chị ba.
Hứa Hoài An đã thay lòng đổi dạ, nên nhiệm vụ của chị cả cũng xem như thất bại.
Một khi trở lại xã hội hiện thực, chịu mấy chục lần trừng phạt sẽ khiến chị cả vốn đã điên lại càng điên hơn. Chị ấy có thể sống sót hay không là rất khó nói.
Không bằng cứ ở lại chỗ này, chị ba và tôi sẽ chăm sóc chị ấy cả đời.
Miễn là…nhiệm vụ của chúng tôi không bị thất bại.