Cưới Rồi, Trước Sau Gì Cũng Yêu

Chương 15: Tranh giành dự án




Hết hất cằm lên mặt với nhân viên trong công ty, tiêu sài hoang phí túi tiền của Dịch Minh Độ, đến cả trợ lý chính của anh cũng sai khiến như con. Có lẽ vì vậy mà trợ lý Hà mới không có mặn nhạt gì với cô ta nổi.
"Làm em bị thương như vậy, nên tống tù. Còn phải để hắn ở trong đó năm năm mười năm mới xứng đáng với tội của hắn."
Lúc nói lời này nét mặt của anh vô cùng lạnh lùng ác nghiệt, đến cả Phạm Lộ Thu cũng không rét mà run.
Nhưng cô ta run là vì sợ một ngày nào đó mình cũng có kết cục giống vậy thôi.
Cho nên cô ta càng quyết tâm cao chạy xa bay.
"Em yên tâm lo dưỡng thương. Đợi dự án tới tay, chúng ta cùng đi lĩnh chứng. Trước sau gì anh cũng sẽ cho em một hôn lễ long trọng."
Đối với lời hứa hẹn thâm tình của Dịch Minh Độ, Phạm Lộ Thu lại chỉ có qua loa đáp: "Vâng. Độ, em đợi anh."
Cô ta rút vào vòng tay rắn chắc của anh, cũng có tiếc nuốt nhưng ngoan tuyệt nghĩ đường chạy trốn hoàn hảo cho mình vào hai ngày sau.
Hai ngày sau là lúc cuộc họp tranh giành dự án lớn trăm tỷ kia diễn ra. Gần như tất cả thế lực lớn trong S thành đều bị kinh động vì nó. Ai nấy đều muốn nắm nó trong tay, nhưng trong mắt người có quyền ở S thị cũng chỉ có hai thế lực có khả năng lấy được nó.
Nhưng ai biết giữa đường lại lòi ra một con hắc mã.
Trước hôm đó một ngày.
Mộ Đồng Đồng như thường lệ trở về nhà sau giờ làm việc, sau đó liền đi đổ rác trước khi đi tắm.
Thời điểm đó bóng đêm trải khắp con đường. Khu nhà cô ở thật ra cũng không có tối tăm như vậy, đèn đường cô quạnh dưới hàng cây soi sáng cho bước chân của cô.
Đêm đến, sương lạnh khiến cô vô thức siết chặt vạt áo, định bụng mau chân trở về nhà thì bỗng nhiên ở khóe mắt nhìn thấy cái gì đó. Nhưng trước khi cô kịp định thần nhìn kỹ lại thì bên tai đã nghe tiếng gọi của Giang Minh: "Đồng Đồng."
Giang Minh vừa nói vừa bước tới gần cô.
"Sao giờ này anh lại ở đây?"
Mộ Đồng Đồng vừa nhét tay vào túi áo vừa khúm núm hỏi hắn.
Giang Minh thấy cô như vậy thì nhíu mày nói: "Trời lạnh sao em còn xuống dưới đây vào lúc này!"
"Em đi đổ rác thôi."
Mộ Đồng Đồng không sao cả nói nhưng vẫn bị hắn đẩy về hướng nhà.
"Đi lên."
Cô cũng không có từ chối mà theo hắn lên nhà.
Nên cô không có thấy Giang Minh khẽ lạnh mặt liếc mắt qua một nơi nào đó tối om trước khi cùng cô đi vào nhà.
Sau khi họ đi, một bóng người bước ra từ chỗ tối. Người đó nhìn cửa nhà sáng đèn của Mộ Đồng Đồng một chút rồi rút vào trong bóng tối, không thấy nữa.
Nơi đó cứ như chưa từng có người xuất hiện qua.
Hôm sau, trong cuộc họp tranh giành dự án trăm tỷ, không khí không ngoại lệ căng thẳng như dây đàn.
Dự án là trụ cột của S thành, do chính quyền S thị làm chủ, cũng do họ quyết định thế lực nào giành quyền thi công chính.
Đối với sự xuất hiện của Giang Minh bên cạnh chính ủy Lâm - Người chủ trì cuộc họp lần này, Dịch Minh Độ không có bất ngờ quá nhiều, nhưng anh lại không khỏi nhíu mày vì nghĩ đến một thứ khác.
Anh khẽ đưa tay gọi trợ lý Hà đến gần, dặn dò nhanh một câu. Sắc mặt đặc biệt không tốt khiến cho ngũ quan càng thêm đáng sợ.
Trợ lý Hà lập tức chạy ra ngoài.
Thời điểm đó cuộc họp đã diễn ra nhưng sự rời đi của trợ lý Hà vẫn có không ít người để ý, trong đó có Giang Minh và Phong Chiếu.
Phong Chiếu thì cười thầm, còn Giang Minh thì nhíu mày.
Nhưng không có ai nghĩ được nguyên nhân trợ lý Hà rời đi.
Có điều rất nhanh mọi người đã chìm vào căng thẳng vì quá trình cạnh tranh khốc liệt. Ai nấy đều nhìn chằm chằm vào màn thuyết trình của thế lực khác, lại không ngừng so sánh tỷ lệ thắng của mình, âm thầm tính toán bao nhiêu thứ.
...
"Buông tôi ra! Các người đang làm gì vậy!?"
"Lũ khốn!"
Phạm Lộ Thu chân trước vừa bước xuống taxi, chuẩn bị bước vào sân bay, trong lòng còn đang thầm rủa cái kẻ đã khiến cho cô ta bị gãy chân, hại cô ta không thể đàng hoàng đi đứng được, chân sau đã bị mấy người không biết từ đâu ra không chút nhẹ nhàng lôi kéo nhét vào một chiếc xe. Hạnh động của họ ngoan độc khiến chân cô ta nhói đau mà không khỏi hét toáng lên.
Âm thanh của cô ta khiến đám bắt cóc nhức đầu: "Bịt miệng cô ta lại!"
"Ưm ưm..."
Phạm Lộ Thu ú ớ không ngừng nhưng chỉ có thể dùng ánh mắt đến trừng chết đám người kia. Có điều cô ta nhanh chóng bị bọn họ ném qua một bên không thèm ngó ngàng tới. Dáng vẻ lại chật vật không chịu nổi. Cô ta làm sao cũng không hiểu đây là có chuyện gì xảy ra.
Tình huống của cô ta không thiếu người thấy nhưng không ai kịp ngăn cản, hoặc giả cũng không nghĩ nhúng tay. Cô ta cứ thế dễ dàng bị người mang đi.
Thời điểm đó ở một nơi khác, Mộ Đồng Đồng vừa bước chân ra khỏi cửa chuẩn bị đi làm, còn chưa đi được bao lâu đã bị một đám người đeo kính đen ùm ùm lao tới bao vây.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.