Cưới Rồi Yêu

Chương 21: Mở rộng chân cô ra




Trò này thật quá đáng. Mặt cô ngượng ngùng đỏ au như con tôm luộc vội kẹp chân. Huỳnh Thiên Minh hắn ta quả thật không có chuyện gì không làm được.
" Mở rộng chân cô ra."_ hắn ra lệnh với giọng lạnh lùng, hắn không hài lòng với sự kháng cự của cô.
" Anh không được."_cô cắn môi yếu ớt kháng cự.
Hắn quay lại sau lưng vớ lấy một chiếc áo sơ mi rồi xé toạc ra.
" Vậy chúng ta sẽ chơi trò khác thú vị hơn."
" Ah…đừng."_cô sợ tới nỗi quỳ xuống bàn, bò về phía trước trốn tránh.
Hắn nhìn tư thế quỳ của cô. Từ đằng sau lộ ra hết. Hai bộ ngực rũ xuống từ giữa hai chân. Hắn hoàn toàn bị mê hoặc bèn kéo khăn trãi bàn lôi cô trở lại. Cô được kéo đến trước mặt hắn như hàng hóa đang trôi trên sông.
" Ư…ơ…"_Cô thậm chí còn không có thời gian để kêu lên. Đã liền có cảm giác hắn đang xâm nhập phần thân dưới của mình.
Hắn cúi đầu, môi áp sát. Liếm phiến thịt mập ú của cô. Chiều cao của việc cô nằm trên bàn đã giúp hắn dễ dàng nếm thử cô hơn. Vòng eo của cô bị kẹp chặt bởi hai lòng bàn tay cứng như đanh thép của hắn. Cô thật sự không thể nhúc nhích thêm. Vì vậy cô chỉ có thể đứng im mà cho hắn mặc sức hoạt động dưới giữa hai chân mình.
" Ưm…ưm…"_khuôn mặt của cô đỏ bừng bởi lưỡi và môi của hắn. Nó cứ uyển chuyển chiếm trọn cơ thể cô. Lắng nghe tiếng nước giữa hai chân, cô chỉ có thể gân cổ lên la hét. Đây đích thị là bàn ăn của hắn.
Đúng là một tên bệnh hoạn.
Hắn dễ dàng xoay con người nhỏ bé, nhếch nhác của cô lại. Dùng vải quấn hết chân cô lại thành hình chữ M. Chân cô bị gập cong vào trong ngực. Hai cổ tay vị trói vào nhau tạo thành tư thế gọi mời. Trong tư thế này, nửa thân dưới của cô rộng mở như đang chào đón hắn.
" Tư thế này sẽ giúp cô mãi không quên được."_hắn kéo nửa thân dưới của cô đến mép bàn. Nắm lấy đùi cô banh mở nó rộng ra. Hắn liền ngồi xổm xuống, thưởng thức vẻ đẹp của cô mà không gặp bất kì trở ngại nào. Thứ nước mật ngọt ngào của cô trôi dọc trên mép bàn nhot giọt xuống đất, dinh dính, tự thành từng bãi nhỏ.
Cô bật khóc nức nở, ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông đang cố tình bắt nạt mình. Hắn tự do ôm lấy ngực cô, rồi tùy ý xoa bóp chúng mà không gặp bất kì chướng ngại nào. Hắn dùng ngón trỏ và ngón cái véo lấy đầu ti của cô, xoa chúng qua lại liên tục như vậy. Đầu hắn vùi vào giữa hai chân cô, khuấy động, liếm láp, cổ họng hắn như nghẹn lại, nhưng vẫn như một con quái thú đang đói khát, tham lam nuốt trọn toàn bộ.
Bị kích thích bởi cả thị giác lẫn xúc giác. Cô hét lên một cách vô cùng đau đớn, đột nhiên liền đạt đến cao trào. Lượng lớn dịch mật phun ra khắp cơ thể, xối vào ướt cả mặt hắn.
Hắn ngẩng đầu, nhấc chân cô lên với một tiếng cười chế nhạo. Cô làm sao có thể chịu được loại kích thích này, nó lại đến lần nữa.
" Thấy sao hả. Có phải rất kích thích không?"_hắn ôm rồi nâng cô lên xuống. Con rồng ẩn của hắn hiện lên, cấm thật sâu vào người cô, mỗi lần đều sâu như vậy, cô đau đớn không chịu nổi.
Cô khó chịu lắc đầu, chỉ có thể để hắn chơi mình hết lần này tới lần khác như một con rối. Cô trở nên ngơ ngác, và không thể nghe được âm thanh mà hắn đang nói. Cô chỉ biết nhắm mắt lại, ngã người về sau. Ngực cô run rẫy, run rẫy với động tác nặng nề của hắn. Mái tóc đen của cô xõa xuống như dòng thác, theo dòng cử động nó cứ nhấp nhô như từng cơn sống vỗ.
Hắn nhìn thấy cô khổ sở uốn éo, cự tuyệt. Hắn tiếp tục đẩy từng nhịp liên tục, người cô chuyển động qua lại, đung đưa làm hắn cảm thấy mình như một chiến binh thực thụ. Hắn cúi đầu xuống mân mê, nhấm nháp một bên ngực cô.
Hắn ôm cô bước ra ngoài, trong quá trình đi hắn vẫn để thứ đó trong người cô. Nơi đó cọ xát, hắn đẩy thật mạnh, khiến cô nức nở lên khàn cả giọng.
Hai người ngồi trên ghế sofa trong phòng, hắn nhẹ nhàng cởi dây trói cho cô. Tay chân cô được tự do, nhưng cô vẫn chưa tỉnh rượu. Cô nhẹ nhàng vòng tay bám vào người hắn như một con bạch tuột. Đầu cô dựa vào vai hắn, để hắn cứ thế mà tiếp tục.
" Có phải cô rất muốn biết tôi có yêu cô hay không đúng chứ?"
Hắn ôm cô thật chật, lòng nóng như muốn nuốt luôn cả cô vào bụng. Hắn lại một lần nữa cắn lấy dái tai cô mà lẩm bẩm.
" Không yêu."_hắn nói.
Trong bóng tối, không gian yên lặng, chỉ nghe được tiếng thở hỗn hễnh nặng nề của hắn và tiếng khóc thúc thít của cô. Hai âm thanh này kết hợp lại với nhau, như hòa quyện cùng với âm thanh mà hai người va chạm vào nhau vang lên khắp cả phòng.
Cô bừng tỉnh trong giây lát, hắn nói không yêu cô, vậy tại sao lại làm chuyện này với cô hết lần này tới lần khác. Thực chất là hắn dối lòng? Hay là cô đang tự mình suy nghĩ quá nhiều. Cô chịu không nổi sự dồn dập của tên đàn ông đầy sức lực kia mà liền ngất đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.