Cường Chiếm Ba Ba

Chương 35: Sản nhũ play (tuyên cáo thất bại)




Dịch Văn Bách bị hắn nói như vậy sắc mặt liền đỏ lên, trong mắt tích tụ hơi nước, chỉ chốc lát sau nước mắt liền theo đuôi mắt chảy ra, y luống cuống tay chân muốn đẩy tay con nuôi ra, phản bác nói:
"Không phải như vậy, ta đã tìm hiểu qua, ít nhất phải gần cuối thai kỳ mới có, ta hiện tại vẫn đang là trung kỳ a."
Dịch Trần bị bộ dáng đáng yêu của y chọc cười.
"Vậy trước tiên để con giúp ba ba xoa xoa."
Dịch Văn Bách không chịu, dùng đùi cọ cọ hạ thân hắn.
"Con giúp ta lấp kín đã rồi mới xoa được không? Phía dưới thật sự rất ngứa."
Trong mắt y tỏa ra một cỗ mị ý mà ngay cả y cũng không nhận ra, câu dẫn nam nhân đến mức hô hấp có chút loạn, Dịch Trần gấp không chờ nổi đem dương v*t móc ra, nhắm ngay huyệt khẩu ướt mềm cọ xát vài cái, khẩn trương muốn cắm vào bên trong.
Thân thể của y đã trải qua vài tháng chưa làm tình sao có thể thích ứng ngay được với dương cụ thô to kia, cho dù tiểu huyệt của y chảy rất nhiều d*m thủy, nhưng cũng không có cách nào lập tức cắm vào. Dịch Văn Bách bị cọ xát liền khẩn trương đến phát khóc, đem chân mở lớn ra.
"Ăn không vô, ông xã lớn quá, trước hết giúp ta xoa xoa được không?"
Dịch Trần nhìn thư huyệt đỏ tươi đã ướt đẫm chất nhầy, khống chế không được đem mông y nâng lên, tiến lại gần đưa ra đầu lưỡi liếm lên tiểu huyệt mà hắn hàng đêm nhớ nhung.
"Hư ưm... Thật thoải mái... A..."
Dịch Văn Bách đem chân mở càng rộng ra, hưởng thụ khoái cảm bựa lưỡi thô ráp cọ xát kiều nộn thư huyệt của bản thân, Dịch Trần tựa hồ cũng có chút nóng vội, trực tiếp liếm lên khe thịt môi ở thư huyệt, như muốn đem huyệt khẩu đâm mở. Đầu lưỡi của hắn không ngừng liếm láp thịt môi mọng nước, đem d*m thủy chảy ra nuốt hết vào trong miệng, dịu dàng kiên nhẫn an ủi thịt huyệt.
Dịch Văn Bách thoải mái đến mức hô hấp trở nên dồn dập, nhẫn nại không được dùng một bàn tay cọ xát côn th*t của bản thân, nhưng bị Dịch Trần bắt được, ánh mắt của hắn thâm thúy, thanh âm trầm thấp.
"Để con đem ba ba cắm bắn được không?"
Dịch Văn Bách nức nở đáp ứng, chịu đựng tình dục nóng bỏng trong lòng, nỗ lực thả lỏng bản thân.
Đầu lưỡi rất nhanh xâm nhập vào nhục huyệt quen thuộc, mị thịt cơ khát bên trong liền quấn lấy đầu lưỡi, phun ra d*m thủy nghênh đón đầu lưỡi xâm nhập, dâm huyệt co rút như hi vọng đầu lưỡi có thể tiến vào sâu hơn nữa.
Đầu lưỡi thật dài đem nhục đạo bên trong đều liếm mút, trong cổ họng Dịch Văn Bách không ngừng tràn ra những tiếng rên rỉ, nước mắt đều bị bức đến chảy ra.
"Ông xã... Đã có thể... Có thể vào được."
Dịch Trần không kịp xác nhận, đem đầu lưỡi rút ra ngoài, lập tức dùng dương v*t nhắm ngay huyệt khẩu đã ướt đẫm, dùng sức một chút, quy đầu thô to đã đi vào trong nhục huyệt, dương v*t ở bên trong nhẹ nhàng cọ xát, bất quá sau một lát, hai người liền vội vàng kết hợp với nhau.
"Thực thích..."
Dịch Văn Bách nhìn nam nhân trên người, khuôn mặt hàm chứa ẩn nhẫn cùng khắc chế, tựa hồ như là sợ đả thương y, chỉ dám nhợt nhạt cọ xát, ngay cả cung khẩu cũng không dám đâm vào. Dịch Văn Bách vươn tay hướng tới nơi hai người kết hợp sờ soạng, nơi đó đã ướt nhẹp một mảng, dương v*t thô to của nam nhân vẫn đang còn một nửa ở bên ngoài, y lay động mông một chút, trong thanh âm mang theo khát cầu.
"Ưm... Ông xã mau tiến vào... Toàn bộ đều tiến vào... Dâm huyệt muốn ăn cả cây dương v*t của ông xã..."
Dịch Trần bị y trêu chọc muốn phát điên, nhưng hắn vẫn còn sót lại một tia lý trí, tiến lại gần hôn hôn bờ môi của y.
"Ngoan, như vậy sẽ làm đứa nhỏ bị thương, ông xã hiện tại cứ như vầy thao ba ba."
Dịch Văn Bách cắn môi có chút không cao hứng, cố ý nhẫn nại không đem tiếng rên rỉ kêu ra ngoài, mông nhỏ lại cố ý lộn xộn, muốn đem căn dương v*t kia nuốt vào càng sâu. Dịch Trần chỉ có thể cọ xát da thịt y để dời đi lực chú ý, một bên dùng biên độ nhỏ ở trong nhục huyệt của y thọc vào rút ra, một bên dùng lưỡi liếm núm vú của y.
"A! Nơi đó không cần..."
Cảm giác quái dị sinh sôi trong lòng Dịch Văn Bách, có chút tê dại, lại có chút ngứa ngứa, lại còn có chút trướng đau. Y trốn tránh đi môi lưỡi của nam nhân, nhưng luôn bị môi của hắn mút lấy. Dịch Trần một bên liếm núm vú y một bên nói:
"Ba ba ngoan, cũng đã cắm vào rồi để cho con chơi vú dâm của ba ba được không?"
Dịch Văn Bách không phục.
"Rõ ràng không có cắm vào toàn bộ, hơn nữa vú cũng không có dâm."
Dịch Trần bị y chọc cười, hắn yêu muốn chết bộ dáng giận dỗi của cha nuôi, nó đem lại có hắn cảm giác ba ba thực sự yêu hắn, cho nên mới có thể cho hắn thấy một bộ dạng khác của y, thật giống như một công chúa nhỏ vì được cưng chiều nên sinh hư, chỉ cần không đúng theo ý mình liền giận dỗi. Dịch Trần cực kì thích lúc ba ba làm nũng cùng giận dỗi hắn, vừa hồn nhiên lại vừa đáng yêu, còn mang theo lực dụ hoặc cực đại.
"Đúng a, vú của ba ba không dâm, nộn huyệt của ba ba mới là dâm nhất, bên trong vừa mềm lại vừa nóng, còn chảy thực nhiều d*m thủy, dương v*t của ông xã lớn như vậy cũng không ngăn được d*m thủy ở bên trong, khăn trải giường đều bị d*m thủy của ba ba làm ướt."
Đối mặt với những lời trêu ghẹo của con nuôi, Dịch Văn Bách chung quy cũng có chút ngượng ngùng, thanh âm mềm mại nói:
"Ông xã, cắm sâu thêm một chút được không? Bé con ở bên trong sẽ không sao a, sẽ không làm nó bị thương."
Dịch Trần nghe y nói như vậy, hơn nữa hai người đã lâu chưa cùng nhau làm tình, Dịch Trần thực sự rất nhớ, hắn sao có thể không ham muốn thân thể của cha nuôi, bản thân hắn sớm đã muốn kịch liệt thao hư dâm huyệt của cha nuôi, cùng y hòa hợp thành một thể, giờ phút này hắn không thể nhẫn nại được nữa, đem côn th*t còn ở bên ngoài đâm vào.
côn th*t vừa mới đâm vào, đã bị dâm đãng cơ khát mị thịt quấn chặt lấy, không ngừng hút vào bên trong, chọc Dịch Trần khống chế không được thiếu chút nữa liền muốn đâm hư y, độ sâu này làm Dịch Văn Bách thực vừa lòng, "Ân ân a a" dâm đãng rên rỉ.
Hai bên vú của y bị xoa bóp không ngừng, có lẽ là phía dưới thoải mái, Dịch Văn Bách liền cảm thấy ngực của mình chưa từng trướng đau như vậy, nhưng vẫn là cảm thấy có chút ngứa, vì thế bắt đầu nước mắt lưng tròng chủ động nắm lấy vú của mình cầu con nuôi mút nó. Y cúi đầu nhìn núm vú đỏ tươi của mình ở trong môi lưỡi của con nuôi như ẩn như hiện, trong lòng sinh ra một chút cảm giác ngượng ngùng, nhưng thân thể lại càng thoải mái, nhỏ giọng kêu lên:
"Ông xã, thao sâu thêm một chút... Ưm... Núm vú cũng mút mạnh một chút... Thật thoải mái... Muốn ngất..."
"Ba ba không thể ngất a, nếu ba ba ngất, ta phải làm sao bây giờ?"
Dịch Trần yêu thương hôn lên bờ môi của y, đem y cắm bắn một lần, sau đó lại khuếch trương hậu huyệt của y. Dịch Văn Bách toàn thân đều mẫn cảm, hậu huyệt của y cũng đã sớm cơ khát muốn chết, ngón tay con nuôi vừa mới đi vào, thịt ruột nóng hầm hập bên trong liền đem nó xoắn chặt.
Dịch Trần một bên cùng cha nuôi hôn môi, một bên khuếch trương cho y, sau khi ba ngón tay tiến vào bên trong, tràng đạo đã bị cắm ra tiếng nước, Dịch Văn Bách hai mắt đẫm lệ, nhỏ giọng nức nở.
"Đã có thể vào được... Ưm a..."
Dịch Trần khi thao làm hậu huyệt của y thì lá gan lớn hơn rất nhiều, nguyên cây dương v*t vừa nóng vừa cứng trực tiếp cắm vào, đem thịt ruột bên trong mạnh mẽ thao khai, trực tiếp đâm tới chỗ sâu nhất.
"Ba ba bên trong người nóng quá, thật thoải mái..."
Dịch Trần nhìn cha nuôi trên trán đã toát mồ hôi, tiến lại gần liếm một ngụm, rồi lại đi mút bờ môi của y. Dịch Văn Bách nếm được vị mồ hôi trong miệng của hắn, có chút ghét bỏ thè lưỡi.
"Mồ hôi thực nùng."
Dịch Trần cười xấu xa mút lấy đầu lưỡi của y, cùng y môi lưỡi giao triền, mút đủ rồi mới buông ra, cười nhẹ nói:
"Là mồ hôi nùng, hay vẫn là tinh dịch của ông xã nùng hơn."
Dịch Văn Bách mặt đều đỏ như muốn xuất huyết, một bên kẹp dương v*t của con nuôi, một bên nhỏ giọng trả lời:
"Mồ hôi nùng, tinh dịch của ông xã tanh."
Sau một hồi làm tình vừa lâu vừa kịch liệt, Dịch Văn Bách như là đã phải nhịn đến tàn nhẫn, quấn lấy nam nhân không buông, bên trong thư huyệt cùng hậu huyệt lúc nào cũng ngứa ngáy, ngay cả miệng cũng muốn nếm mùi vị dương v*t của nam nhân, Dịch Trần hận không thể đè y ra làm chết, đem ba cái miệng nhỏ của y đều đút no.
Dịch Văn Bách cuối cùng cũng được đút no, yên tĩnh chìm vào giấc ngủ, sáng hôm sau khi tỉnh dậy cũng không có cảm thấy mệt mỏi, thần khí thanh sảng ngâm nga một bài hát đi xuống lầu ra khu vườn đằng sau hái rau, làm Dịch Trần kinh hãi đến mức tròng mắt đều muốn rớt ra.
Hai người trải qua kỳ nghỉ đông thực vui vẻ, Dịch Trần cách một khoảng thời gian thì lại đưa Dịch Văn Bách đi kiểm tra một lần, sau đó xin được vào thực tập tại một công ty trong thành phố. Sức khỏe của Dịch Văn Bách làm hắn cũng thực yên tâm, y ăn và ngủ đều rất tốt, đặc biệt là sau khi hắn đi làm về, mỗi ngày đều quấn lấy hắn, khi tỉnh dậy lúc nào cũng đều muốn cùng hắn hôn môi, cực kỳ dính người.
Dịch Trần cũng rất hưởng thụ y dính lấy hắn, trong lòng cực kỳ vui sướng, chỉ là có chút tiếc nuối, hắn muốn vừa mút sữa của ba ba lại vừa thao làm ba ba nhưng đến giờ vẫn chưa thực hiện được, vú của Dịch Văn Bách đúng là càng ngày càng lớn thêm, nhưng vẫn chưa có thể sản sinh ra sữa.
Dịch Văn Bách ở một phòng bệnh cao cấp sinh ra một bé gái khỏe mạnh, sau khi ở viện một tuần đã có thể tung tăng nhảy nhót về nhà, bởi vì thể chất của y cùng nữ nhân bình thường không giống nhau, cho nên không cần ở cữ.
Chỉ là y có chút rầu rĩ không vui, đó chính là sau sinh sản bụng tuy rằng xẹp xuống, nhưng những địa phương khác vẫn toàn thịt là thịt, lúc soi gương chỉ cần cúi đầu xuống một chút là có thể thấy hai cằm.
Chẳng lẽ là nguy cơ béo phì tuổi trung niên?
Dịch Văn Bách không cần bẻ ngón tay tính, cũng biết mình năm nay đã 36 tuổi, tuổi này không thể xưng là thanh niên được nữa, mà đã gia nhập vào hàng ngũ trung niên, mà béo phì tuổi trung niên thực sự là một cái gì đó rất đáng sợ.
Y nhéo nhéo thịt mỡ ở trên mặt, cảm thấy vô cùng đau đớn.
Bản thân béo như vậy, nhỡ con nuôi ghét bỏ thì phải làm sao bây giờ?"
Hơn nữa tính đến nay y sinh em bé cũng đã được hơn hai tháng, mà hai người hoàn toàn không có sinh hoạt vợ chồng!
Sự tình thực sự có điểm điểm đáng sợ a!
Dịch Văn Bách sốt ruột lo lắng đi ra khỏi phòng ngủ, Dịch Trần đang ở phòng bên cạnh kể truyện cổ tích cho em bé nghe, tay đung đưa nôi, một chút cũng không có chú ý y đang đứng ở đằng sau.
Trước kia rõ ràng sẽ không như vậy.
Dịch Văn Bách có chút thương tâm.
Y nghe được Dịch Trần đang ôn nhu kể chuyện rùa con cùng thỏ thi chạy cho con gái nghe, đứa trẻ mới sinh hai tháng chỉ biết tròn mắt nhìn, căn bản không biết cái gì là thỏ con cái gì là rùa con được chứ?
Dịch Văn Bách có chút ghen ghét.
Trước khi sinh con gái y chính là bảo, còn sau khi sinh con gái y chính là thảo (*), ông xã đều không để y vào trong mắt, khẳng định là vì do y đã mập lên.
(Câu này của Văn Văn nghĩa là: Trước khi có con thì y là bảo bối của ông xã, còn sau khi có con thì y như là cây cỏ vậy. Ý nói Tiểu Trần không quan tâm Văn Văn nữa 🤣)
Dịch Văn Bách mất mát đi ra ngoài, tiếng bước chân rốt cuộc cũng làm cho Dịch Trần chú ý, âm thanh đang kể chuyện của y cũng dừng lại, Dịch Trần duỗi cánh tay dài ra, đem người vừa là cha buổi vừa là "bà xã" ôm vào trong lòng, Dịch Văn Bách có chút giận dỗi đẩy hắn ra, Dịch Trần ôn nhu hỏi:
"Văn Văn, muốn đi đâu?"
Trong ánh mắt hắn mang theo ý cười, một bên hỏi một bên còn dùng ngón tay xoa bóp thịt mỡ trên eo y.
Cái này làm cho Dịch Văn Bách càng tin tưởng là hắn ghét bỏ mình béo, có chút nghiến răng nghiến lợi trả lời:
"Đi rèn luyện!"
Dịch Trần sửng sốt một chút, nhìn thần sắc của y, ngón tay khẽ xốc lên vạt áo, hướng tới bụng của y liếm một ngụm.
"Như vầy cũng rất tốt, tại sao lại muốn đi rèn luyện? Bất quá rèn luyện thân thể cũng không tồi, nhưng nếu là vì giảm béo, ba ba không cần phải làm như vậy, bởi vì ba ba một chút cũng không mập."
Dịch Văn Bách mới không có tin lời hắn nói, miệng thì nói thật dễ nghe, trên thực tế còn không phải là ghét bỏ y béo sao? Y nhìn chằm chằm Dịch Trần, ngữ khí có điểm hung tợn:
"Miệng thì nói không chê, thế sao lại không có cùng ta làm tình?!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.