Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 918: Trâu bò quá đi




"Thành công rồi!"
“Nước đóng băng rồi! Huyết Điêu trâu bò quá đi!”
“Tốt quát Được cứu rồi! Huyết Điêu vạn tuế!”
Đám cổ võ giả sáp chết thấy một màn kỳ tích trước mắt thì hoan hô ầm ï để chúc mừng sống sót sau tai nạn.
Tuy rằng vách tường kết giới tạm thời không thể phá vỡ, nhưng ít ra thì dòng nước kỳ lạ nguy hiểm cho tánh mạng bị hàn khí đông lại, coi như là may mắn trong xui xẻo..
“Hừ, tôi nói tồi mà!" Đỉnh chủ đỉnh Xích Luyện cười đắc ý rồi tiếp tục an ủi mọi người: “Chờ thêm lát nữa là Huyết Điều có thể tìm được cách cứu chúng ta ra ngoài rồi!"
Có điều, ông ta vừa nói đến đây thì phía dưới truyền đến băng vỡ răng rắc.
Mọi người cúi đầu xuống nhìn, thấy mặt nước vốn dĩ đã kết băng đột nhiên có vài dòng nước mạnh mẽ phá băng, trực trào ra ngoài.
Một chỗ vỡ kéo theo chỗ khác vỡ!
Vài dòng nước phá băng trào ra kéo theo cả mặt nước vốn dĩ bị đóng băng vỡ tan tành.
Tiếng hoan hô của đám võ giả đều im bặt.
"Xong rồi! Nước chảy ra nữa rồi!"
“Mực nước tiếp tục dâng lên!"
“A... nước ngập chân tôi rồi!”
Tiếng hoan hô biến thành tiếng gào thảm thiết.
Phù!!!
Huyết Điêu trên không trung thấy vậy thì phả ra một ngụm hàn khí đóng băng dòng nước lần nữa.
Sau đó, Huyết Điêu lại tiếp tục phun hàn khí với vách núi, dường như muốn phun một hơi đóng băng nguồn nước.
“Đúng rồi! Đóng băng dày một chút, đừng để dòng nước trào ra nữa!” Đỉnh chủ đỉnh Xích Luyện vừa lòng gật đầu.
Giờ phút này, trên đỉnh núi đỉnh Răng Nanh, đám người Diệp Lâm thấy vậy đều có chút bất ngờ.
Nhất là Diệp Lâm, anh tuyệt đối không ngờ rằng hàn khí trong miệng Huyết Điêu lại có thể tạm thời đóng băng nguồn nước trong Hà Lạc đại trận.
Tuy rằng đóng băng không lâu, nhưng cũng có thể thấy được thực lực của Huyết Điêu là không tăm thường.
“Lần này xem như bọn họ may mắn, có con quái điểu kia phun hàn khí cứu bọn họ” Hoa Quốc Đống có chút khó chịu nói.
“Ha ha, để tôi xem con quái điểu kia có thể kéo được bao lâu?" Hoàng Long tỏ vẻ chờ xem trò hay: “Chẳng lẽ nó cứ phun hoài phun mãi hay sao?”
“Vậy để tôi đi giúp nó một tay!” Lúc này, bóng đen bao phủ không trung, chim La Sát cuối cùng cũng không nhịn được mà ra tay.
Ngay sau đó, bóng đen bao phủ khắp đỉnh Răng Nanh như là mây đen giăng đầy.
“Ơ? Trời tối nhanh vậy sao?”
“Rốt cuộc thì chúng ta bị nhốt ở đây bao lâu rồi?”
- Trong nhất thời, cảm giác về thời gian của đa số đám cổ võ giả đều có chút rối loạn
“Xem kia... đó là gì vậy?”
“Là hắc điêu hả?”
Một trời một vực với bạch điêu trước mắt chính là hắc điêu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.