Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 999: Ai cho cậu lá gan để làm vậy?




Cách nói hùng hồn của Diệp Lâm khiến đám viện trưởng bệnh viện trung y đều cảm thấy xúc động.
Bọn họ có nằm mơ cũng mong muốn trung y phục hưng dẫn đầu thế giới.
Trước đây bọn họ chỉ có thể nằm mơ, còn bây giờ Diệp Lâm lại mang điều không thể đến hiện thực.
“Trung y có thể phục hưng thật sao?"
“Nếu là thật thì tôi có chết cũng không tiếc!”
Lúc này, viện trưởng trung y đứng dậy nói: “Nếu cậu có thể làm được thì tôi bằng lòng nhận cậu làm thầy."
Nghe vậy, đám trung y lập tức bùng nổ, sôi nổi lên tiếng ngăn cản.
“Ông Bành, không được đâu!”
"Ông có địa vị như là người sáng lập trong giới trung y, sao có thể nhận một người trẻ tuổi làm thầy được? Chẳng phải là vai vế rối loạn hết cả lên hay sao?”
“Đúng vậy, ông nhận cậu ta làm thầy, sau này chúng tôi phải xưng hô thế nào với cậu ta?”
Đám trung y cho rằng viện trưởng bệnh viện trung y là một người đức cao vọng trọng, địa vị cao cả, có rất nhiều học trò, chỉ có người khác cầu mong nhận ông ấy làm thầy, khi nào đến lượt ông ấy nhận người khác làm thầy?
“Người giỏi làm thầy!" Ông Bảnh thật sự suy nghĩ rất thoáng, khen ngợi: “Chỉ dựa vào ba viên đan dược kia thôi cũng đủ để tôi nhận cậu ấy làm thầy rồi.
Dứt lời, ông Bành nhìn về phía Diệp Lâm với ánh mất mong chờ.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Mỵ Khuynh Thiên Hạ
2. Từng Bước Trộm Tâm
3. Hồng Bài Thái Giám
4. Sao Hôm Nam Tây Tạng
=====================================
Nằm mơ đi!
Diệp Lâm trừng ông ta một cái: "Nằm mơ đi! Không nhận!”
Phụt..
Đám trung y nghe vậy thì tức giận đến mức suýt hộc máu, thầm nghĩ thằng nhãi này làm ra vẻ thật đấy!
Ngay cả người đứng đầu giới trung y như ông Bành chủ động nhận thầy mà cũng dám từ chối?
Ai cho cậu lá gan để làm vậy?
Có đại lão như ông Bành chống lưng cho cậu thì cậu muốn làm gì mà không thuận lợi hơn?
Ngược lại, nếu ông Bành dẫn đầu phản đối thì dù thần dược của cậu có ghê gớm hơn nữa cũng đừng mong được dùng trong bệnh viện trung y.
Đây chính là lực lượng của uy quyền!
Ở giới trung y, ngoài bệnh viện trung ương ra thì có ai không nể mặt ông Bành đâu chứ?
Ông Bành cho cậu cơ hội mà cậu lại không chịu bất lấy?
“Haizz..” Nghe vậy, ông Bành đỏ mặt, cảm thấy có chút mất mặt khi bị từ chối trước mặt mọi người.
Có điều nghĩ lại thì chắc là do thái độ vừa rồi của mình không tốt nên mới bị từ chối, hôm nào lại nói chuyện nhận thầy xin đơn thuốc vậy.
'Để thể hiện thành ý của mình, ông Bành hứa hẹn: “Tiểu thần y, nếu ba viên đan dược của cậu thật sự thần kỳ như cậu vừa mới thử nghiệm, có thể chữa hết mọi bệnh, thì tôi sẽ đại diện cho giới trung y đồng ý đổi sang dùng đan dược của cậu chữa trị cho người bệnh”
Ông Bành đã dẫn đầu đồng ý, đám viện trưởng trung y còn lại cũng gật đầu đồng ý theo, tỏ vẻ bằng lòng phối hợp tăng mạnh lượng dùng đan dược.
Giờ phút này, áp lực dồn hết sang phía tây y.
Tây y chiếm hai phần ba số người ở đây. Bạn họ còn đang bàn tán xôn xao, chưa thể quyết định được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.