Nhìn thấy dáng vẻ của Hạnh Nhi, Lâm Đình cũng có chút ngạc nhiên.
Vừa rồi Lâm Đình và Thiệu Ny lửa tình dâng cao, Lâm Đình vốn dĩ có chút mất hứng khi bị Hạnh Nhi quấy rầy như vậy, nhưng nhìn thấy ánh mắt của cô ta khiến anh khó mà nói được gì nữa.
"Nói bậy nói bạ gì đấy? Chân của cô ấy bị thương, tôi cống cô ấy ra ngoài đến mức chân còn lại cũng muốn què luôn đây!"
Thấy Lâm Đình nói như vậy, Hạnh Nhi lúc này mới quan tâm hỏi thăm chân của anh.
Đáp lại điều này, Lâm Đình đương nhiên nói không sao, anh và Thiệu Ny liếc nhìn nhau một cái, điều này xem như đã xoa dịu được sự xấu hổ vừa rồi.
Chưa đầy năm phút, tất cả những người khác ở thôn Đào Hoa đang đi tìm kiếm đều đi đến bên cạnh Lâm Đình.
Khi mọi người nhìn thấy bên cạnh Lâm Đình còn có một cô gái xinh đẹp như Thiệu Ny thì đầu có chút kinh ngạc giống Hạnh Nhi.
Trong đó có vài người biết Thiệu Ny, khi nhìn thấy cô ta thì cũng có hơi ngạc nhiên.
Hơn nữa hai ngày nay còn có tin đồn rằng thôn Hà Hoa đang tìm người, mọi người lập tức liên tưởng đến chuyện này.
Lâm Đình hái thuốc gần một ngày mà cũng không thấy bóng dáng đâu cả, những người nghe Hạnh Nhi nói Lâm Đình có thể đã đi lạc sâu vào trong rừng núi nên mới bảo mọi người chia nhau ra ngoài đi tìm.
Lâm Đình có chút bất ngờ, vì sao Hạnh Nhi lại đột nhiên có chút quan tâm đến mình như vậy?
Xung quanh có rất nhiều người, Lâm Đình cũng không truy hỏi.
Dù sao mọi người đều có ý tốt, nếu có người thực sự lạc đường, gặp nguy hiểm ở nơi thâm sơn cùng cốc này thì rất có khả năng sẽ bỏ mạng, dù sao mấy năm nay ở vùng núi xung quanh đã có rất nhiều người chết vì loại chuyện này.
Mọi người cùng nhau trở lại thôn Đào Hoa, khi biết được Lâm Đình đã cứu được một cô gái xinh đẹp trong rừng núi, rất nhiều người đã tụ tập lại đây để xem.
Cũng nhờ thời tiết mùa hè nóng bức nên đáy quần của Thiệu Ny đã sớm khô ráo, nếu không thì cô ta sẽ xấu hổ lắm.
Sau khi trở về thôn, trưởng thôn vừa nhìn thấy Thiệu Ny đã lập tức định liên lạc với thôn trưởng Thiệu Kiến Trung của thôn Hà Hoa.
Mặc dù mối quan hệ giữa hai thôn không mấy tốt đẹp nhưng mối quan hệ giữa các trưởng thôn vẫn rất thân thiết.
"Đừng, đừng liên lạc với bố của tôi, tôi không muốn liên lạc với ông ấy!", Thiệu Ny vốn dĩ im lặng không lên tiếng, nhưng đột nhiên lại kích động la lên.
Thiệu Ny vất vả lắm mới trốn được khỏi nhà, cho dù phải chịu đựng rất nhiều đau khổ nhưng cô ta cũng không hề hối hận khi rời khỏi nhà.
Bây giờ, nếu Vương Tiền Tiến lại bảo Thiệu Ny trở về, cô †a đương nhiên tuyệt đối không muốn.
Mọi người thấy Thiệu Ny kích động như vậy nên đương nhiên cũng sẽ không chọc tức cô ta.
Ít nhất, trưởng thôn cũng sẽ không liên lạc với Thiệu Kiến Trung trước mặt cô ta.
Thiệu Ny vừa được cứu trở về, vấn đề bây giờ là đưa cô ta đến đâu?
Cũng không thể để Thiệu Ny cả người đầy thương tích đi lang thang khắp trong thôn, điều này sẽ chỉ khiến mối quan hệ giữa hai thôn càng thêm xấu hơn.
Huống chi, một cô gái trẻ trung xinh đẹp như Thiệu Ny lại là một ứng cử viên con dâu có chất lượng tuyệt đối trong mắt người lớn tuổi, suy cho cùng thì quan niệm ăn sâu bám rễ trong đầu bọn họ chính là mông to sẽ có thể sinh con trai.
Cho nên, Hạnh Nhi chủ động lên tiếng bảo Thiệu Ny về nhà cô ta nghỉ ngơi trước, nhìn thấy trời cũng đã tối, ít nhất cũng phải để sau đêm nay.
Hơn nữa, Thiệu Ny cũng không thể mặc lại bộ quần áo trên người nữa, cho dù thế nào cũng phải thay một bộ quần áo khác mới được.
Trước khi rời đi, Thiệu Ny lướt nhìn quanh đám người kia một lượt, cuối cùng dừng lại trên người Lâm Đình một hồi lâu, lúc này mới có chút quyến luyến rời đi.
Mọi người rời đi, Lâm Đình cũng trở về nhà mình.