Suy cho cùng, chân lực trong cơ thể vô cùng sinh động, chỉ khi anh giao hợp với phụ nữ mới có thể làm chân lực yên phận, nhanh chóng vận chuyển và tu hành.
Sau khi Lưu Diễm đi, Lâm Đình vừa nghĩ tới dáng vẻ kia của Hạnh Nhi, mới không bao lâu đã sinh ra chút ham muốn.
Lăn qua lộn lại không ngủ được, lúc này biện pháp giải quyết tốt nhất đương nhiên là đi tìm Trương Tuệ.
Nhưng ngay lúc Lâm Đình vừa mới chuẩn bị ra cửa, anh đột nhiên nghe được bên cạnh có tiếng động.
Đương nhiên, động tĩnh này không phải từ nhà Trương Tuệ, mà là nhà Hầu Hoài.
Chẳng lẽ tên Hầu Hoài này lại muốn làm?
Như vậy không phải càng khiến ham muốn của anh tăng lên!
Trong lòng Lâm Đình suy nghĩ, không sốt ruột nhanh chóng rời đi.
Đúng lúc này, anh đột nhiên thấy một bóng người vô cùng tỉnh tế thon thả.
"Doanh Doanh?"
Lâm Đình thấy rõ người tới, chính là bạn gái của Hầu Hoài.
Sau khi Lâm Đình chữa khỏi bệnh cho Doanh Doanh, cô †a chưa từng tiến vào nhà anh vào buổi tối.
Hiện tại, hiển nhiên là Doanh Doanh tìm đến anh.
Nghe được tiếng Lâm Đình, Doanh Doanh chợt chậm lại, tiếp đó nhanh chóng chạy bộ qua.
Lâm Đình không quá rõ ràng, lúc này Doanh Doanh muốn tới làm gì?
Doanh Doanh cũng nghe được tiếng Lâm Đình thì hơi hơi kích động.
Vừa mới đến bên người Lâm Đình, Doanh Doanh liền đưa tay trực tiếp ôm lấy anh.
"Anh Đình, tôi nhớ anh lắm", Doanh Doanh nói.
Lâm Đình có thể rõ ràng cảm nhận được thân thể Doanh Doanh kích động run nhè nhẹ, hơn nữa còn hơi nóng lên, những tiếng động hai người Lâm Đình và Lưu Diễm vừa rồi làm ra trong phòng bị Doanh Doanh nghe được toàn bộ.
"Hầu Hoài ngủ thiếp đi rồi, ngủ say như chết", Doanh Doanh nói.
Nghe thấy cô ta nói thế, Lâm Đình tất nhiên không hề khách khí.
Anh không kéo Doanh Doanh về phòng mà ở ngay trong vườn nhà. Lâm Đình để hai tay Doanh Doanh vịn vào cây, gục ở chỗ này.
Hiện tại Lâm Đình hoàn toàn không cần bất kỳ động tác dư thừa nào, lập tức bắt đầu.
Đương nhiên, có bài học kinh nghiệm lần trước, Lâm Đình không hề muốn để người ta nghe được tiếng kêu của Doanh Doanh.
Tiếng nói yêu kiều của Doanh Doanh chính là thứ khiến cho người ta kích động nhất, cô ta càng kêu, càng có thể kích thích hứng thú của đàn ông.
Hiện tại, Lâm Đình không muốn nghe Doanh Doanh kêu nên trực tiếp cầm một cái khăn chặn lại miệng cô ta.
Khi Doanh Doanh ngã xuống đất, Lâm Đình không chút keo kiệt để lại tất cả sản phẩm cuối cùng trên người cô ta, không lưu lại trong thân thể Doanh Doanh.
Lâm Đình không muốn làm Doanh Doanh mang thai con của mình, đàn bà như vậy, anh chơi đùa thì được, lại không thể mang thai con của anh.
Sau khi Doanh Doanh lấy được thỏa mãn từ chỗ Lâm Đình, một hồi lâu sau cô ta mới đứng dậy khỏi mặt đất.
Ngay lúc Doanh Doanh ngồi dậy, cô ta mặc kệ vết bẩn trên người, trực tiếp ôm lấy Lâm Đình.
"Anh Đình, tôi không muốn ở bên Hầu Hoài nữa, tôi muốn đi theo anh, tôi có thể làm người phụ nữ của anh không? Dù anh có những người phụ nữ khác, tôi cũng muốn làm một người phụ nữ trong số đó, chỉ cần anh không vứt bỏ tôi, tôi vẫn sẽ đi theo anh!", Doanh Doanh động tình nói.
Đây vốn là lời nói vô cùng cảm động, nhưng lúc chúng được thốt ra từ trong miệng Doanh Doanh, Lâm Đình cảm thấy rất đau đầu. Anh với cô ta chỉ là quan hệ giải quyết nhu cầu đơn thuần, hơn nữa trong đó còn bao. hàm cả cảm xúc trả thù Hầu Hoài. Thật sự để cô ta trở thành người phụ nữ của mình, trong lòng Lâm Đình vốn không muốn.
Chỉ có điều, Lâm Đình không hề biểu hiện ra ngoài, mà an ủi cô ta: "Đương nhiên không được, cô là bạn gái của Hầu Hoài mà. Nếu tôi đoạt phụ nữ với anh ta, sau này tôi còn ngẩng đầu như thế nào trong thôn đây? Nếu cô là bạn gái Hầu Hoài thì hãy làm bạn gái anh ta cho tốt. Hai người cũng sắp kết hôn rồi, nếu lúc này chợt chia tay, e rằng gia đình hai bên cũng sẽ không đồng ý đi?"