Cửu Thiên Liên Sinh

Chương 24: Trần khôi




Tiên Hiệp Điện chia tu hành thành chín cảnh giới, đồng tử quét dọn là người vừa mới nhập môn được xếp ngoài chín cảnh giới này, tuy rằng biết một ít pháp thuật, nhưng cùng tu tiên giả chân chính cách nhau khá xa, mà Lâm Cửu chỉ là một người thường đến đồng tử cũng không bằng.
Đồng tử có thiên tư sau nhiều năm tu hành phần lớn đều có thể bước vào cảnh giới thứ nhất, từ đó liền có được tư cách trở thành tiên hiệp, từ đây suy ra, đại cảnh giới thứ chín là cảnh giới cao nhất của việc tu tiên, nếu có thể đột phá cảnh giới thứ chín, nghe nói có thể phi thăng thành tiên, có điều tu hành càng về sau càng khó, tiên hiệp trong Tiên Hiệp Điện phần lớn đều quanh quẩn ở cảnh giới thứ bốn và năm, ít người có thể đột phá lên cảnh giới thứ sáu.
Người tu tiên phần lớn có thể bảo trì được hình dáng thanh niên, Vân Nhiễm chính là một trong số đó, nghe nói Vân Nhiễm đã bước vào cảnh giới thứ tám, là người có thiên tư nhất trong Tiên Hiệp Điện, có thể nói là ngàn năm khó gặp.
Trải qua hai lần hợp tu, Lâm Cửu phát hiện mình thế nhưng đã bước vào cảnh giới thứ nhất, như Vân Nhiễm người có thiên tư cực cao như vậy cũng phải mất ba tháng mới tiến nhập cảnh giới thứ nhất, Lâm Cửu cư nhiên cứ như vậy mà bước vào cảnh giới thứ nhất, nếu như để người trong Tiên Hiệp Điện biết, cằm không rớt xuống tận đất mới là lạ.
Lâm Cửu ngồi xếp bằng trên mặt đất, bảo trì trang nghiêm, từng sợi chân khí oánh bạch quanh quẩn toàn thân, một đầu tóc đen không gió mà tự bay, phiên nhiên, ánh trăng bao trùm lấy toàn thân, giống như thiên thần hạ phàm, thanh dật mà thoát tục.
Sau khi hợp tu tiến hành bảy lần, Lâm Cửu phát hiện liên hoa ấn kí trên trán mình càng phát ra oánh nhuận xinh đẹp hơn, mà Diệt Thiên cũng như y, có điều của đối phương là hắc liên lộ ra chút tà dị.
Đại pháp hợp tu này quả thật hết sức quỷ dị, cũng quá lợi hại, mới chỉ ngắn ngủi có mấy tháng, Lâm Cửu đã từ một phàm nhân bình thường trở thành tiên hiệp tiến vào cảnh giới thứ bốn, người khác cần nhiều năm mới có thể hoàn thành tu hành, mà y thì cư nhiên chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã hoàn thành.
Mà chỗ tốt nhất của thánh ma hợp tu là y có được sức mạnh cùng năng lực phòng ngự khác hẳn với thường nhân, không thể không nói, về phương diện tu luyện đại ma đầu đích thực là một thiên tài, mà tác dụng phụ tu luyện mang đến, hình như cũng không còn đáng sợ nữa.
Chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí, Lâm Cửu từ trên mặt đất đứng dậy, cơn gió khẽ lướt qua, thổi rụng từng phiến lá cây, Lâm Cửu vươn tay tiếp được một mảnh lá rụng nhẹ nhàng ném đi, chiếc lá như lưỡi dao bay ra ngoài, cây đại thụ giống như được làm từ đậu phụ dễ dàng bị chiếc lá xuyên qua, lá rụng rào rào rơi xuống, đại thụ ầm ầm sụp đổ.
Đối với thành quả này, Lâm Cửu rất vừa lòng.
Bỗng nhiên một trận gió lạnh quỷ dị từ phía sau sượt qua, Lâm Cửu mang theo nghi hoặc xoay người lại, đập vào tầm mắt chính là một nam tử xa lạ mặc một cái áo bào tro, người nọ xuất hiện ở phía sau mình từ khi nào, vậy mà bản thân lại hoàn toàn không phát giác.
Bản năng Lâm Cửu cảm thấy sợ hãi, nam tử áo bào tro này rất mạnh.
“Đồ đệ của hắn?” Người mặc áo bào tro nhìn Lâm Cửu từ trên xuống dưới, ánh mắt cuối cùng dừng ở trên trán Lâm Cửu, khuôn mặt xinh đẹp đến kì cục hơi nhíu mày: “Diệt Thiên ở đâu?”
“Ngươi là ai?” Cảm thấy đối phương cố ý phóng ra uy áp, Lâm Cửu cắn răng cứng rắn chống đỡ, sống lưng đã bắt đầu toát ra mồ hôi lạnh.
Người mặc áo bào tro lạnh lùng nhìn Lâm Cửu, đối với lời phản vấn của Lâm Cửu hình như có chút bất mãn, nhưng cuối cùng y cũng trả lời nam tử trước mắt này: “Trần Khôi, sư đệ Diệt Thiên.”
Trần Khôi lại nhìn Lâm Cửu từ trên xuống dưới, khoé miệng trồi lên một nụ cười khẩy khinh thường: “Hừ, chướng mắt.”
Một thanh kiếm trúc đột nhiên từ trong tay Trần Khôi vọt ra, tựa như một con rắn lập tức đâm về phía Lâm Cửu…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.