Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 1080: Ma chủng trí nhớ (2)




Dạ Xoa chiếm được Diệp Thần chỉ lệnh, há mồm đem Tổ Ma ma chủng kia nuốt đi vào, cộp cộp cắn, vẻ mặt rất là hưởng thụ, Tổ Ma ma niệm bị Diệp Thần thần hồn biến thành Dạ Xoa sinh sôi ăn hết.
Dạ Xoa ăn hết ma chủng, trong đầu Diệp Thần hiện ra đủ loại ma công bí pháp, những thứ kia cũng là Tổ Ma ma chủng mang truyền thừa trí nhớ!
Trừ Tổ Ma ma chủng mang truyền thừa bí pháp ra, Diệp Thần còn biết rất nhiều rất nhiều tin tức cùng Tổ Ma có liên quan, thì ra Thần Hoàng đã bị Tổ Ma khống chế, trong cơ thể Thần Hoàng ma chủng đã ấp trứng !
Thì ra chín Tổ Ma phụ cận Thiên Nguyên Tinh, bất quá là tồn tại tương đối nhược tiểu trong Tổ ma, ở trong tinh vực rộng lớn khôn cùng này, có một Tổ Ma thủ lĩnh, là một tồn tại vượt xa Tinh Chủ cấp, hắn thống lĩnh mấy trăm vạn Tổ Ma, đang chinh chiến cả tinh vực!
Đạt được truyền thừa trí nhớ trên người ma chủng, Diệp Thần biết Tổ Ma chung quanh Thiên Nguyên Tinh an bài, mặt khác, còn ít nhất trên trăm Thị Thần cấp Tổ Ma đang xuyên qua Tinh Không, hướng Thiên Nguyên Tinh, Tử Vân Tinh mà đến.
Thiên Nguyên Tinh thời gian đã không nhiều lắm !
Diệp Thần đột nhiên mở hai mắt ra, trong con ngươi một đạo hàn quang hiện lên, chỗ sâu ánh mắt Cửu Tinh bị lây màu đen thâm thúy, sau khi cắn nuốt Tổ Ma ma chủng, thần hồn Diệp Thần thoáng cái đã cường đại đến trình độ kinh người, tu vi cũng là tấn chức hai cấp, đạt đến Chiến Hoàng tam trọng cảnh giới.
Mặc dù ma khí trong cơ thể tung hoành, toàn thân cũng tràn đầy một loại lực lượng đáng sợ, nhưng thần trí Diệp Thần vẫn còn tỉnh táo, cũng không có bị ma niệm khống chế.
Diệp Thần đứng lên.
- Diệp Thần, ngươi thế nào rồi?
Đạm Đài Lăng thấy ánh mắt Diệp Thần thanh minh, trong bụng an tâm một chút, nhưng nhìn thần sắc Diệp Thần tựa hồ có chút lo lắng, không khỏi lại lo lắng hỏi.
- Ta không sao.
Diệp Thần nhìn Đạm Đài Lăng nói.
- Ngươi nhất định phải chú ý an toàn của mình, chờ một phân thân khác của ta chạy tới, ta liền đi gặp Long Đế!
Mặc dù không biết Diệp Thần đi gặp Long Đế muốn làm cái gì, nhưng mà Đạm Đài Lăng trực giác ý thức được, chuyện khẳng định thật không đơn giản, nàng gật đầu.
***
Yêu Thần cấm địa đệ cửu trọng thiên.
Trong Tam tướng thế giới, huyền khí, thời gian cùng không gian ba cổ lực lượng vặn vẹo lẫn nhau lần lượt thay đổi, từng đạo thời không đạo văn lực chậm rãi lưu chuyển, phóng thích ra lực lượng vô tận đáng sợ.
A Ly huyền phù ở giữa không trung, ngồi xếp bằng, quanh người khí tức lưu chuyển, từng đạo bạch sắc quang mang uyển như Nguyệt sắc chiếu rọi trên hai gò má thanh lệ của nàng, đem nàng sấn thác giống như tiên tử rơi vào phàm trần.
Tròng mắt nàng khép hờ, vũ tiệp thật dài rung động, lộ ra vẻ động lòng người, tóc đen rủ xuống, nổi bật lên gương mặt trắng nõn như ngọc, phiếm một tầng sáng bóng nhu nhuận, trên khuôn mặt nhỏ nhắn quỳnh tị ngạo nghễ ưỡn lên, môi đỏ mọng trong suốt, không một nơi không hoàn mỹ, không một nơi không tinh dồn, trong ôn nhu lộ ra một tia xinh đẹp khả ái, trong tiếu bì mang theo một tia mị ý.
Nàng mặc trên người một váy tơ trắng noãn, buộc vòng quanh vóc người hoàn mỹ, phía sau của nàng, mười cái đuôi tinh khiết hoàn mỹ nhẹ nhàng đong đưa, càng tăng thêm vài phần thanh tú cùng khả ái.
Mà ở bên kia Tam tướng thế giới, Cự Diễm Thiên Vương cũng ngồi ở chỗ đó, quanh người huyễn hóa ra một Linh Mị hư ảnh khổng lồ, Linh Mị kia giống như một con Đại Hà mã cả người dài khắp xước mang, trên mặt một đôi mắt nhỏ như hạt đậu để lộ ra thần sắc âm trầm.
Một cổ lực lượng ảo thuật kịch liệt đối kháng, trong Tam tướng thế giới thỉnh thoảng lại xuất hiện đủ loại ảo cảnh.
Bất kể là mười đuôi Ly Miêu, hay là Linh Mị, từ thời đại Thái Cổ bắt đầu, cũng là Huyễn Thuật Sư cường đại nhất, Linh Mị nhất tộc hôm nay đã tiêu vong, huyết thống mười đuôi Ly Miêu, cũng không có thuần khiết như trước kia, nhưng bọn hắn vẫn là tồn tại vô cùng cường đại.
Trên bầu trời thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một con Linh Mị khổng lồ, còn có một con Ly Miêu mười đuôi khổng lồ lẫn nhau cắn xé, hai bên mình đầy thương tích, nhưng thủy chung không có phân ra thắng bại.
Trên gương mặt xinh đẹp của A Ly, mang theo vẻ tái nhợt, vừa phải cùng Cự Diễm Thiên Vương đối kháng, lại phải thích ứng hoàn cảnh đáng sợ của Tam tướng thế giới, nàng thừa nhận áp lực có thể nghĩ lớn bao nhiêu, dĩ nhiên Cự Diễm Thiên Vương cũng không tốt đi đâu, trên người của hắn hiện đầy từng sợi vết thương, cũng là thời không đạo văn lưu lại.
So sánh xuống dưới, mặc dù A Ly cảm giác có chút cố hết sức, nhưng mà trên người không có quá nhiều vết thương, bởi vì những thời không đạo văn lực kia bị quang mang Mê Huyễn Bảo Châu giảm xóc, sau đó bị nàng hấp thu.
A Ly ở trong Tam tướng thế giới đợi thật lâu, cộng thêm thiên phú bản thân trác tuyệt, hiện tại tu vi của nàng đã đạt đến Chiến Hoàng nhị trọng, đối với lực lượng thời không đạo văn cũng có một lĩnh ngộ tương đối khắc sâu.
Bất quá bên kia Cự Diễm Thiên Vương, tu vi đạt đến Chiến Hoàng tam trọng cảnh giới.
Ban đầu thời điểm Diệp Thần cùng Đạm Đài Lăng gặp gỡ Cự Diễm Thiên Vương, bởi vì A Ly không thích bơi lội ở lại bên trong Mê Huyễn Bảo Châu, nhưng mà nàng thấy được Diệp Thần, Đạm Đài Lăng cùng Cự Diễm Thiên Vương, Linh Mị ở giữa tranh đấu, Cự Diễm Thiên Vương rõ ràng bị Linh Mị chiếm cứ thân thể!
Về sau, Cự Diễm Thiên Vương tấn giai Thần Hải, từ đại lục khác tiến nhập Thiên Nguyên Đại Lục, cho nên bọn người Diệp Thần một mực không biết, nguyên lai Cự Diễm Thiên Vương cũng đi tới Thiên Nguyên Đại Lục.
Linh Mị kia cũng không biết là diễn hóa bao lâu sinh ra ma vật, hơn nữa có tâm lý báo thù rất mạnh, nếu như bỏ mặc hắn đi ra ngoài chắc chắn tìm Diệp Thần ca ca báo thù, A Ly muốn đem Linh Mị đánh chết, nhưng mà thực lực thủy chung không cách nào áp qua Cự Diễm Thiên Vương.
Song phương tranh đấu không dứt, chỉ thấy Cự Diễm Thiên Vương lạnh lùng nhìn thoáng qua A Ly, vèo một tiếng, hóa thành một đạo lưu quang, lướt đi ra Tam Tướng Thế Giới.
Chứng kiến Cự Diễm Thiên Vương ly khai, A Ly bỗng nhiên đứng lên, muốn truy tung đi qua.
- Tiểu hồ ly, không cần đuổi, mặc dù đuổi theo hắn, ngươi cũng không phải là đối thủ của hắn!
Đúng lúc này, một hư ảnh nhàn nhạt xuất hiện ở trước mặt A Ly, đúng là Tinh Chủ Tinh Huyền! Tinh Huyền nhìn thoáng qua A Ly, khẽ mĩm cười nói.
- Ngươi đi theo ta a!
A Ly có chút chần chờ, lúc này Mê Huyễn Bảo Châu hào quang lóe lên một cái, truyền lại một tia tin tức cho A Ly, A Ly kinh ngạc nhìn thoáng qua Tinh Huyền, nàng không nghĩ tới, người trẻ tuổi trước mắt này đúng là thượng nhiệm Tinh Chủ lưu lại ý niệm!
- Mười đuôi Ly Miêu nhất tộc, đã rất lâu không có xuất hiện thiên tài như ngươi rồi!
Tinh Huyền nhìn xem A Ly, trên mặt lộ ra hoài niệm cùng vẻ tiếc hận, thở dài.
- Nhớ năm đó, tiền bối của ngươi từng đi theo ta tác chiến, mà sau trận chiến kia, mười đuôi Ly Miêu nhất tộc vì thủ hộ Thiên Nguyên Tinh cũng tổn thất thảm trọng...
Nghe được Tinh Huyền nói, trên mặt A Ly cũng lộ ra thần sắc đau thương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.