Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 118: Huyệt động thiên nhiên (2)




Mọi người thoát khốn, rất nhiều người vội vàng lấy ra loan đao trong ba lô của mình, bắt đầu mổ thi thể những Yêu Lang trên mặt đất kia, đem yêu đan đào ra, cấp tám cấp chín yêu đan đều là thứ tốt đáng giá! Ngay cả đám người Triển Hổ cũng không có ngoại lệ, vội vàng chém giết cấp chín yêu đan.
Có một chút tiểu đội vì tranh đoạt cấp chín yêu đan mà xảy ra một chút xung đột, thậm chí vung tay, bất quá bọn hắn cũng không dám tới đây trêu chọc đoàn người Ân Mông Điền, Diệp Thần, mới vừa rồi Diệp Thần bày ra thực lực, tất cả mọi người quá rõ ràng.
- Người thiên tính như thế, ở thời khắc nguy nan còn có thể chung sức hợp tác, lúc đối mặt ích lợi, lại đè nén không được tham lam, thậm chí việc binh đao cùng làm.
Ân Mông Điền cảm khái nói.
Diệp Thần nhún nhún vai, đây là khẳng định, thế gian nào có nhiều thánh nhân như vậy? Nếu người người cũng giống như Ân Mông Điền trung quân ái quốc như vậy, kia thế gian cũng không cần phân tranh.
Đám người Triển Hổ góp nhặt mười ba miếng cấp chín yêu đan cùng hơn ba mươi miếng cấp tám yêu đan, tất cả đều rất vui vẻ, đưa cho Ân Mông Điền nói:
- Vương gia, đây là toàn bộ yêu đan.
Thần hồn Diệp Thần chú ý tới, năm thị vệ Triển Hổ ở lúc thu thập yêu đan, không có một người dấu riêng yêu đan, một viên không lọt tất cả đều cho Ân Mông Điền, những thị vệ này đối với Ân Mông Điền thật đúng là trung thành như một! Ân Mông Điền dụng binh vẫn là rất có một bộ.
- Nếu như không phải có tiểu hữu, chúng ta những người này là không cách nào dễ dàng thoát khốn, ân cứu mạng không cách nào báo đáp, ta coi như là mượn hoa hiến phật, những yêu đan này tiểu hữu nhận lấy a.
Ân Mông Điền đem cái bao bố kia đưa cho Diệp Thần.
Ân Mông Điền thái độ thành khẩn, Diệp Thần suy nghĩ một chút nói:
- Ta lấy mấy viên yêu đan cấp chín, còn dư lại coi như xong.
Diệp Thần mở ra bao bố, cầm sáu viên cấp chín yêu đan, nhét vào trong Càn Khôn túi nói:
- Còn lại coi như xong.
Ân Mông Điền muốn đem yêu đan còn dư lại tất cả cũng cho Diệp Thần, nhưng Diệp Thần quyết không chấp nhận, hắn cũng chỉ có thể thôi, đem những yêu đan này thu vào.
Diệp Thần coi như là đem tất cả yêu đan nhận lấy, bọn họ cũng sẽ không nói cái gì, không nghĩ tới Diệp Thần chỉ lấy sáu viên cấp chín yêu đan, đám người Triển Hổ lúc nhìn về phía Diệp Thần, tất cả đều sinh lòng hảo cảm, Diệp Thần xử sự chững chạc, rất có phong phạm.
Trên mặt đất Yêu Lang yêu đan cũng bị đào sạch sẻ, rất nhiều đội ngũ lục tục rời đi.
Diệp Thần nhìn về phía đám người Ân Mông Điền nói:
- Đi theo ta!
Diệp Thần nhìn bản vẽ chỉ dẫn, một đường hướng chỗ sâu trong huyệt động đi tới.
Một đường bước đi, huyệt động phía trước cũng tương đối hẹp hòi, chỉ cho phép một người khó khăn lắm xuyên qua.
- Hạ Địa Quỳnh Lâu này cũng không biết làm sao xây dựng, đào móc nhiều đường hầm như vậy, không biết phải hao phí bao nhiêu nhân lực.
Diệp Thần vừa đi, một bên thuận miệng nói.
- Tiểu hữu không biết lai lịch Hạ Địa Quỳnh Lâu ?
Ân Mông Điền sửng sốt một chút hỏi.
- Không biết, Hạ Địa Quỳnh Lâu này có lai lịch ra sao?
- Những đường hầm này, chính là thiên nhiên tạo thành huyệt động.
- Những huyệt động này là thiên nhiên tạo thành ? Điều này sao có thể!
Diệp Thần không giải thích được, nếu như là thiên nhiên tạo thành, huyệt động này lần lượt thay đổi tung hoành, tại sao giống như mạch máu thân thể con người, mới vừa rồi địa phương bọn họ cùng Yêu Lang chiến đấu, vừa lúc bị vây ở vị trí phổi của thân thể con người.
- Huyệt động này đúng là thiên nhiên tạo thành, chính là mạch máu của Liên Vân Sơn Mạch, nghe nói Hạ Địa Quỳnh Lâu chính là vạn trượng dưới mặt đất, Liên Vân Sơn Mạch cô đọng mà thành thai khí, thai khí kia kinh nghiệm tính ra trăm vạn năm, dần dần cô đọng hình người, hình dáng như trẻ nít bình thường, phàm là người tu luyện tiếp xúc đến thai khí, toàn thân sẽ rực rỡ hẳn lên, tu vi đột nhiên tăng mạnh, vừa mới bắt đầu là loài người phát hiện thai khí, sau đó thai khí hấp dẫn đại lượng yêu thú tới, nhân loại cùng yêu thú trong lúc đó vì tranh đoạt thai khí, xảy ra tranh đấu dài đến vạn năm, thai khí dần dần cũng bị tiêu hao hầu như không còn.
- Hơn mười vạn năm trước, một đại năng dưới cơn nóng giận, ở chung quanh thai khí hạ xuống cấm chế, cùng sử dụng đại năng pháp thuật, lấy thai khí làm dẫn, luyện hóa thành Hạ Địa Quỳnh Lâu cao mấy ngàn trượng, Hạ Địa Quỳnh Lâu kia mỗi cách năm mươi năm mở ra một lần, mỗi lần chỉ mở ra hai tháng thời gian, về thai khí tranh đấu, lúc này mới lắng xuống.
Ân Mông Điền êm tai nói.
- Những đồ này, chính là Tây Vũ Đế Quốc thượng cổ ghe lại, là các đời trước ghi chép lưu truyền xuống.
Lấy lực lượng một người, ở chung quanh thai khí hạ xuống cấm chế, luyện hóa thành Hạ Địa Quỳnh Lâu mấy ngàn trượng, thế giới này, thậm chí có tồn tại giống như thần linh sao?
Diệp Thần lúc này mới cảm giác được, phạm vi nhìn của mình vẫn còn quá nhỏ, cái thế giới này có quá nhiều thần bí khó lường, có quá nhiều không biết.
Diệp Thần đối với thai khí cũng sinh ra một tia tò mò, chỉ cần tiếp xúc đến một chút xíu, là có thể để cho người tu luyện tu vi đột nhiên tăng mạnh, cái thai khí này không biết là dạng đồ vật gì.
- Trừ thai khí kia ra, Hạ Địa Quỳnh Lâu lại có rất nhiều đồ vật làm cho người ta điên cuồng, lúc thượng cổ, chúng cường giả vì tranh đoạt thai khí, trong Hạ Địa Quỳnh Lâu ngươi tranh ta đoạt, tử thương vô số, trong Hạ Địa Quỳnh Lâu lưu lại vô số trân bảo, mặc dù không cách nào đi chỗ sâu nhất Hạ Địa Quỳnh Lâu tiếp xúc đến thai khí, nhưng tầng trên trong Hạ Địa Quỳnh Lâu tùy tiện tìm được vài món đồ thời kỳ thượng cổ, là có thể làm cho người ta thực lực mạnh thêm, trước đây người tiến vào Hạ Địa Quỳnh Lâu, có nhặt được thượng cổ công pháp vũ kỹ, còn có thượng cổ bí bảo, thượng cổ thần binh pháp khí….
Nghe được Ân Mông Điền nói, Diệp Thần giờ mới hiểu được, tại sao nhiều người như vậy không để ý nguy hiểm đi Hạ Địa Quỳnh Lâu rồi, bên trong Hạ Địa Quỳnh Lâu kia, lại có hấp dẫn như vậy, nghe đám người Ân Mông Điền nói, cái thế giới này càng là người thượng cổ càng cường đại, nhưng mà thời gian biến thiên, các cường giả cũng không biết đi đâu rồi, rất có thể đã thành một đám hoàng thổ, chỉ để lại những di tích này.
Ở trong thông đạo hắc ám xuyên cả ngày, lúc đói bụng thì dừng lại ăn chút lương khô, sau khi ăn xong liền tiếp tục lên đường, đều là cấp chín đỉnh phong cường giả, không cần lo lắng vấn đề thể lực.
- Còn có hơn ba giờ, sẽ tới cửa vào Hạ Địa Quỳnh Lâu.
Diệp Thần dùng thần hồn quét bản vẽ một chút nói.
Bọn người Ân Mông Điền có chút nghi ngờ, dọc theo con đường này bọn họ cũng không trông thấy Diệp Thần nhìn bản đồ gì, vì sao đối với nơi này hết thảy quen thuộc như thế? Hạ Địa Quỳnh Lâu này lần trước mở ra, vẫn là năm mươi năm trước, khi đó Diệp Thần còn chưa ra đời đây này!
- Phía trước có cái gò đất, tới đó trước nghỉ ngơi một chút a.
Diệp Thần nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.